Mỹ nhân đẹp nhất Trường An xứng với người tài hoa nhất, câu chuyện tài tử và giai nhân từ xưa đến nay vẫn luôn được bàn tán xôn xao. Nhưng Tả Triều Chi vừa mới quay lại Trường An, nên cũng không thể hiểu hết được chuyện ở Trường An, văn võ quan ở Đại Tu luôn luôn có chừng mực, thêm mắm dặm muối như vậy nhưng cũng không hề để truyền đến tai hắn, mãi cho đến hôm nay khi hắn tận mắt nhìn thấy, hắn mới phát hiện dường như tiểu cô nương của hắn đã có người trong lòng.
Tả Triều Chi bực bội trong lòng, ngồi trong bữa tiệc mà buồn bực uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, tuy rằng trong bữa tiệc có thể tự do đi lại, nhưng mà bữa tiệc phần lớn là nam nữ phân chia, ánh mắt của Tả Triều Chi cứ luôn tập trung ở trên người Đường Miên, mà dường như Đường Miên cũng không hề phát hiện ra gì cả, từ đầu đến cuối chỉ trò chuyện vô cùng vui vẻ cùng với hai thiếu nữ bằng tuổi ngồi hai bên, trong bữa tiệc có một lúc Tư Mã Thanh Ly đi đến trước mặt nàng chúc rượu, hai người họ trò chuyện vô cùng vui vẻ, Tả Triều Chi bóp chặt bình rượu trong tay, cả chai rượu bị bóp đến biến dạng, mà hắn cũng không hề nhận ra.
Đường Miên biết nãy giờ hắn vẫn luôn nhìn nàng, trong lòng nàng cũng vì thế mà có chút bất an, chẳng qua là trên mặt vẫn cứ để lộ vẻ tươi cười. Nàng cũng không thể hiểu được tại sao mà mình lại bất an như thế, thực ra nàng đã quen với việc bị người khác nhìn chằm chằm, nhưng ánh mắt của Tả Triều Chi quá hung hãn, khiến cho nàng có chút hồi hộp, cuối cùng tay run lên, không cầm chắc chén rượu nên khiến nó rơi xuống, chén rượu ngon đổ ào xuống làm loang lổ vạt váy dài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"A!" Nàng khẽ hét lên một tiếng, âm thanh không quá lớn, nhưng mà lại bay vào lỗ tai Tả Triều Chi, dù sao ngay từ đầu toàn bộ sự chú ý của hắn đều đặt trên người nàng, trong bữa tiệc ồn ào nắm bắt được âm thanh của nàng, thì có gì khó khăn đâu chứ?
Kể từ lúc nàng đứng dậy đi thay y phục, ánh mắt của hắn vẫn luôn nhìn theo nàng, hắn cũng bất giác lặng lẽ đuổi theo bóng dáng của nàng mà rời khỏi bữa tiệc.
Bên người nàng vẫn luôn có tì nữ đi theo, có chút phiền phức, nhưng vận may của Tả Triều Chi không tồi, bắt kịp thời cơ lúc tì nữ mở cửa đi lấy quần áo mà đi vào sương phòng.
Cho dù có quan niệm cởi mở, nhưng hành động này của Tả Triều Chi cũng vô cùng sai trái.
"Ngươi đi vào đây làm gì?" Sau khi Đường Miên nhìn rõ là ai tới, chân mày lá liễu nhíu lại.
"A Cẩm, ta đã trở về, năm đó ta đã nói ta sẽ quay về, hiện tại ta đã trở về rồi." Hắn còn nhớ rõ năm đó nàng khóc lóc kéo ống tay áo của hắn, muốn hắn ở lại,