Ta cũng sẽ bảo vệ chàng.
Tả Triều Chi không ngờ lại được nghe một câu như vậy từ miệng Đường Miên.
Đây chẳng phải lời ngon tiếng ngọt gì nhưng trái tim hắn vẫn nóng hổi, tim đập dồn dập đến độ cảm thấy tức ngực.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng rất yếu đuối, rất mong manh, làm sao nàng bảo vệ được hắn? Nhưng hắn cảm nhận được thái độ nghiêm túc của nàng trong lời nói, điều này làm hắn mềm lòng, dù cho rõ ràng hắn đã hạ quyết tâm không được mềm lòng với nàng.
Thân thể tiểu cô nương trong lòng hắn tỏa hương thơm ngọt ngào, đó là mùi hương hắn lưu lại trên người nàng, nàng lặng lẽ nằm sấp trên ngực hắn, bàn tay nhỏ nắm áo ngủ của hắn, hắn không nhịn được ôm nàng chặt thêm một chút.
Nghĩ tới chuyện tiếp theo hắn phải làm, trái tim đã dần trở nên cứng rắn của hắn cuối cùng nảy sinh đôi chút lưỡng lự.
“Đường Đường, tiếp theo có một chuyện chỉ có nàng mới làm được, chỉ có điều nàng sẽ phải chịu ấm ức, nàng có bằng lòng không?”
Đường Miên hơi hơi mở mắt ra, sau đó không hề do dự đáp: “Bằng lòng, chỉ cần có thể giúp được chàng thì ta không thấy có gì phải ấm ức.” Nàng thậm chí chưa hỏi chuyện hắn muốn nàng làm là gì đã đồng ý ngay.
“Chỉ có điều chuyện ta muốn nàng làm có thể sẽ làm tổn hại thanh danh của nàng.” Sự quả quyết của Đường Miên làm trong lòng Tả Triều Chi không khỏi lưỡng lự.
Đường Miên uể oải cọ ngực hắn: “Ta có còn thanh danh gì nữa đâu?” Nàng đã ở trong nhà Tả Triều Chi rồi, thích nói thanh danh của nàng tồi tệ thế nào thì cứ cho là tồi tệ như thế ấy.
“Trước đây nàng rất để ý chuyện này.” Tả Triều Chi nghĩ tới chuyện này không khỏi thấy tủi thân, đời trước nàng vẫn luôn trách hắn, trách hắn hại nàng mang tiếng xấu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đại tướng quân lòng dạ bao dung, tiểu nữ lúc trẻ dại không hiểu chuyện, giờ tiểu nữ biết sai rồi!” Đường Miên bò lên trên người hắn, đè lên ngực hắn, chạm nhẹ cặp môi đỏ lên môi hắn.
Tả Triều Chi ngượng ngùng ngoảnh mặt đi, Đường Miên xoay đầu hắn lại, chụt chụt liên tiếp mấy cái. Rốt cuộc Tả Triều Chi không chống cự nổi trò làm nũng của nàng, vươn tay ôm nàng dựa vào ngực hắn.
“A Triều, A Triều, trước đây ta thật là ngốc nghếch, sao đến giờ ta mới biết ta thích chàng như vậy nhỉ? A Triều của ta thật đáng yêu.”
“Đừng đùa nghịch nữa, nàng không muốn ngủ phải không?” Tả Triều Chi bắt được bàn tay nhỏ của nàng đang trộm lẻn vào trong vạt áo của hắn, sau mấy hồi củng cố tâm lý, hắn mới mở miệng nói: “Ta sẽ giết các nàng ta, nàng có sợ không?”
Đường Miên ngừng vui đùa, áp tai lên ngực Tả Triều Chi, lắng nghe tiếng tim đập khiến người khác rất yên tâm của hắn.
“Trên con đường A Triều đi sao có thể không tàn nhẫn, nếu không tàn nhẫn, có lẽ người chết sẽ là chúng ta. Ta tin tưởng vào phán đoán của chàng. Lần này ta nghe theo chàng, chàng muốn làm như thế nào thì cứ làm như thế ấy.” Trên con đường tranh giành vị trí kế vị, người