Chu Hưng Chỉ nghe thấy lời nói quá đỗi huênh hoang của An Hạnh Nhi, tức đến suýt nhảy cẫng lên.
“Cô, cô, cô tưởng mình là con gái của chủ tịch thì có thể làm gì thì làm sao? Cô biết tôi là ai không?!”
Chu Hưng Chỉ tức giận lớn tiếng quát.
“Bất kể ông là ai, ông cũng không lớn bằng thân phân của tôi!” Về mặt An Hạnh Nhi đẩy sự bỡn cợt.
Bày ra một tư thái ngang ngược vô lễ, thật đúng là khiến người ta hận đến ngứa ngáy!
Chu Hưng Chỉ tức đến muốn động tay đánh chết An Hạnh Nhi, lúc đó lại nghĩ nghĩ, sau đó quay người tức giận mà rời đi, vào lúc rời đi, còn để lại một lời đe doạ “Cô đợi đó cho tôi!”
An Hạnh Nhi cười lạnh, cô chính là muốn làm Chu Hưng Chí tức chết, lôi được kẻ đứng sau ra.
Giết một tên Chu Hưng Chỉ nhỏ nhoi thì có là giết gà doạ khi gì đầu chứ, bắt được nhân vật lớn mới là quan trọng!
Cô cầm điện thoại lên, gọi nội tuyến: “Thư ký La, giúp tôi để mắt xem lúc này Chu Hưng Chỉ đi đâu?”
“Vâng.” La Tư cung kính.
Chu Hưng Chỉ tức giận hậm hực xông vào trong văn phòng của lãnh đạo cấp cao Xương Đức Việt: “Cổ đông Xương, cậu rốt cuộc có còn quan tâm đến tôi nữa không vậy?! biết con nhỏ An Hạnh Nhi chết tiết đó muốn sa thải tôi không!”
Xương Đức Việt nhìn thấy Chu Hưng Chi trực tiếp xông vào văn phòng ông ta mà chả có chút tôn trọng nào, cũng không có chút e dè kiêng kỵ nào, sắc mặt liền đen lại: “Không phải bảo ông ở trong công ty thì đừng đến tìm tôi sao?”
“Tôi mà còn không đến tìm cậu thì sẽ bị đuổi ra công ty mất!” Chu Hưng Chỉ căn bản không thể đề được ngọn lửa giận.
“Con nhỏ thổi An Hạnh Nhi đó, cô ta nói sa thải ông thì sẽ sa thả ông sao? Cô ta là cái thá gì?!” Vẻ mặt Xương Đức Việt hờ hững: “An Quốc Cường bình thường cũng phải e dè tôi vài phần, cô ta có tư cách gì mà động vào người của tôi!”
“Nghé con không sợ hồ, cậu không thấy bộ dạng ngang ngược của cô ta khi nãy đâu! Cô ta ỷ ba cô ta là chủ tịch, nên muốn làm gì thì làm đó!” Chu Hưng Chỉ hung hăng mà nói: “Lỡ như cô ta không màng đến hậu quả, không phải tôi sẽ trở thành kẻ hy sinh rồi sao?! Tôi đã làm ở công ty 20 năm rồi, bị sa thải thì tôi đi đâu tìm một công việc nhẹ nhàng có tiền như vậy nữa đây!
Xương Đức Việt cười lạnh một cái: “Yên tâm, cho dù cô ta có không màng đến hậu quả, tôi cũng sẽ không đề cô ta sa thải ông đâu.
Ông đi xuống đợi tin của tôi đi.”
“Cậu không có đùa tôi chứ?”
“Tôi có đùa ai, thì cũng không thể đùa với ba vợ của tôi chứ!” Vẻ mặt Xương Đức Việt cười rất dâm đãng: “Tôi yêu con gái ông biết bao, không lẽ ông còn không biết ư?!”
Chu Hưng Chỉ nghĩ nghĩ rồi gật đầu, lúc đó vẫn không yên tâm mà nói: “Tóm lại, tôi không thể mất đi công việc này được.”
“Ừm.” Xương Đức Việt đáp một tiếng.
Chu Hưng Chỉ rời đi.
Xương Đức Việt không nhanh không chậm mà cầm điện thoại lên gọi: “Lão An, hãy nén bị thương!”
“Haiz” An Quốc Đại thở dài một hơi.
Cuối cùng thì 2 ngày này cũng có chút không xoa dịu được sự bị thương trong lòng, cho nên đã xin nghỉ phép dài hạn, không có đi làm.
“Ông tìm tôi có việc sao?” An Quốc Đại đương nhiên biết, Xương Đức Việt sẽ không tìm khi không có chuyệngì đâu.
“Còn không phải vì đứa cháu gái An Hạnh Nhi của ông sao, lại bắt đầu tác quai tác quái rồi.”
“Sao thế?” Nói đến An Hạnh Nhi, An Quốc Đại lại tức giận!
Xương Đức Việt nói chuyện điều động nhân viên bộ phận marketing và cà chuyện muốn sa thải Chu Hưng Chí ra.
“An Hạnh Nhi đúng là vô pháp vô thiên rồi!” An Quốc Đại vô cùng tức giận.
“Cho nên tôi muốn nhân cơ hội này cho cô ta chút bài học.
Lần trước đã khiến chúng ta mất hết mặt mũi rồi, cục tức này tôi chả nuốt xuống được!”
“ Tôi mới là người mang đầy một bụng lửa đây!” An Quốc Đại hung dữ mà nói: “Đã muốn đánh chết con nhỏ chết tiệt đó từ lâu rồi!”
“Vậy thì cho cô ta chút bài học đi “Được.
Nhưng hai ngày này tôi thật sự không có tâm trạng đến công ty, chuyện đối phó An Hạnh Nhi, giao cho ông vậy.” An Quốc Đại cuối cùng cũng đau buồn vì An Tầm, nhất thời không vực dậy được.
“Không vấn đề gì.
Tôi chỉ là nói ông nghe một tiếng, để tránh ông lại tưởng tôi giấu ông gì đó.” Xương ĐứcViệt nói, không quên an ủi: “Ông điều dưỡng lại mình cho tốt, nén đau thương”
“Um.”
Hai bên cúp điện thoại.
Sắc mặt Xương Đức Việt chợt trở