Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
CHƯƠNG 15
Tất cả những người nhà họ Cố đều trợn mắt há hốc mồm.
Là không có ai nghĩ đến An Hạnh Nhi lại đột nhiên nói ra những lời này.
An Hạnh Nhi bị bọn họ nhìn như vậy thì có chút xấu hổ: “Cháu nói sai cái gì rồi ạ? Cháu thấy là chú vẫn luôn nói là sẽ trả tiền cho nhà của cháu, cũng là bởi vì chú không muốn kiếm tiền từ nhà cháu cho nên cháu mới viết giấy mượn nợ thôi, như thế này cũng có thể để cho người ngoài biết rằng chú là một người coi trọng chữ tín, nếu không bị truyền đi thì chú sẽ là người bị chỉ trích.
”
Cố Trang Thiện hoàn hồn.
Lúc này ở trong lòng của ông ta có chút khó chịu, không ngờ đến lúc nãy mình biểu hiện thực lực cho Cố thị, ngược lại lại để cho người ta hiểu lầm.
Nhưng mà, có hiểu lầm à?
Bây giờ ngược lại là ông ta có hơi do dự.
Nhưng mà nhìn bộ dạng của An Hạnh Nhi, đặc biệt là An Hạnh Nhi luôn rất nghe lời gia đình bọn họ, lại cảm thấy An Hạnh Nhi có lẽ sẽ không có tâm tư dư thừa.
Nghĩ đến đây, Cố Trang Thiện vội vàng mở miệng nói: “Đương nhiên là Hạnh Nhi nói không sai rồi, vay tiền thì đương nhiên phải viết giấy vay nợ chứ.
Hạnh Nhi, cháu không nói thì chú cũng sẽ chủ động viết thôi.
”
“Vâng ạ.
” An Hạnh Nhi cười rất sáng lạn.
Năm đó.
Đúng là bọn họ cũng đã cho Cố thị vay sáu nghìn tỷ.
Nhưng mà sau khi cho vay rồi thì nhà họ Cố cũng không nhắc đến chuyện phải trả.
Kiếp này, sao cô có thể để cho bọn họ đạt được.
Cố Trang Thiện lập tức kêu người giúp việc lấy giấy bút và mực đóng dấu: “Chú sẽ tự tay viết nó.
”
Nói xong liền viết rất trôi chảy.
Sau khi viết xong thì đưa cho An Quốc Cường, nói: “Lão An, xem xem có chỗ nào cần bổ sung không, nếu như không có thì chúng ta đóng dấu.
”
An Quốc Cường nhận lấy rồi xem với An Hạnh Nhi.
Sau khi xem xong, trên mặt của An Hạnh Nhi tràn đầy thắc mắc: “Chú, sao chú chỉ viết là mượn sáu nghìn tỷ, không ghi kỳ hạn trả nợ vậy, cũng không nói đến nếu như tới kỳ hạn trả nợ rồi mà còn không trả thì phải làm như thế nào, cái giấy nợ này hình như là viết với lại không viết cũng chẳng có gì khác nhau.
”
An Hạnh Nhi nhìn có vẻ như là nói ra lời vô tâm, nhưng trực tiếp làm cho gương mặt già nua của Cố Trang Thiện đỏ lên.
Cô lại giống như là không phát hiện ra, còn trực tiếp đưa giấy nợ qua cho Cố Quân Tường, gương mặt ngây thơ: “Quân Tường, cái gì anh cũng hiểu hết, anh xem xem có đúng không?”
Lúc này Cố Quân Tường bị An Hạnh Nhi nói đến nỗi không thể mở miệng được.
Nếu như anh ta thuận theo ý của An Hạnh Nhi thì chính là đánh vào trong mặt của ba anh ta, nhưng mà nếu như phản bác lại lời An Hạnh Nhi thì chính là đang đánh vào trong mặt của mình.
Mặc dù là lời nói của An Hạnh Nhi đả thương người khác, nhưng mà câu nào cũng có lý.
Cố Trang Thiện không thể không lập tức giải thích: “Xem chú xem, chưa từng viết giấy vay nợ cho nên cũng không biết nên viết như thế nào, bây giờ chú sẽ thêm kỳ hạn mượn nợ vào, kỳ hạn chính là! ”
An Hạnh Nhi nói: “Chắc nửa năm cũng được rồi nhỉ.
”
Cố Trang Thiện vẫn còn đang suy nghĩ do dự là nói ba năm hay là năm năm, trực tiếp bị câu nói nửa năm của An Hạnh Nhi làm cho kinh ngạc.
“Mấy ngày trước cháu vừa mới xem một báo cáo tài chính của Cố thị với bên ngoài, trong nửa đầu năm nay thu nhập của Cố thị là mười một nghìn tỷ, sáu tháng cuối năm có xu thế rất tốt nhất, thu nhập càng nhiều hơn.
” An Hạnh Nhi nói theo những gì mà mình biết.
Cố Trang Thiện đành phải cười cười, xấu hổ nói: “Không ngờ là Hạnh Nhi lại có hứng thú với tin tức tài chính như thế.
”
“Bởi vì nhà của cháu với nhà họ Cố đều đã sắp có quan hệ với nhau, cho nên mới xem nhiều thêm.
” An Hạnh Nhi ngọt ngào nở nụ cười.
“Được rồi, vậy để chú viết là nửa năm.
” Cố Trang Thiện cắn răng nghiến lợi viết kỳ hạn.
An Hạnh Nhi nhìn ông ta đặt bút xuống viết, lại đề nghị: “Nếu như nửa năm không trả hết, vậy thì dùng cổ phần nhà họ Cố thế chấp đi.
”
Bàn tay đang viết chữ của Cố Trang Thiện rõ ràng cứng ngắc lại.
“Mấy ngày trước nghe Tư Tư nói lại, Hạ Tư Tư là con gái của chủ tịch ngân hàng Hạ Hối, cô ấy là bạn thân của cháu.
Cô ấy nói là lúc mà chú làm thẻ vay thế chấp ở ngân hàng nhà cậu ấy thì đã dùng cổ phần của Cố thị, còn nói là chú vay mười sáu nghìn tỷ trong ngân hàng của nhà cậu ấy, thế chấp 18% cổ phần của Cố thị.
Cho nên dựa theo giá trị thị trường thì sáu nghìn tỷ chắc là 6.
67% cổ phần.
” An Hạnh Nhi vừa nói vừa tính toán, giống như là chỉ đang trần thuật lại một sự thật, một gương mặt ngây thơ.
Cho dù Cố Trang Thiện có nhịn như thế nào thì sắc mặt cũng có chút khó coi.
Lúc này An Quốc Cường cũng coi như đã thấy rõ tâm tư của con gái.
Con gái của mình đây là làm từng bước một để nhà họ Cố nhảy vào trong cái hố này, còn để nhà họ Cố tìm không thấy lý do để phản bác, càng không thể từ chối.
Nói cho cùng, đúng là nhà họ Cố đang thiếu tiền, mà lúc này nhà họ An không bơm tiền thì bản