**********
Đỗ Quyên theo An Hạnh Nhi trực tiếp đi vào văn phòng của An Hạnh Nhi.
Cả một hồi mà Đỗ Quyên cũng còn chả phản ứng lại được.
Thật sự bị khí thế của An Hạnh Nhi hồi nãy làm chắn động rồi!
Tuy bộ phận truyền thông quảng cáo quả thực là bộ phận hỗ trợ, nhưng tài nguyên tuyên truyền quảng cáo quả thực là bộ phận nào cũng muốn giành, vì để có được tài nguyên tuyên truyền tốt hơn, mà chức trách của bộ phận truyền thông quảng cáo đương nhiên cũng từ số 2 trở thành số 1, hơn nữa đã trở thành quy tắc ngầm của tập đoàn An Thị rồi, không ai vạch trần cả, chỉ sợ khi thật sự đắc tội với bộ phận truyền thông quảng cáo thì bọn họ cố ý làm chút thủ đoạn nhỏ trên tuyên truyền cũng sẽ ảnh hưởng đến công trạng cuối cùng, đều là trách nhiệm của các bộ phận, không có được thẩm duyệt của bộ phận truyền thông quảng cáo, thì người ở bộ phận khác cũng không dám lấy tiền đồ của mình để cá cược.
Thế nhưng bây giờ, bị An Hạnh Nhi vạch trần một cách vô tình như vậy, còn khiến tổng giám của bộ phận truyền thông quảng cáo, từ đầu đến cuối không nói được một câu nào.
Ngoại trừ e dè thân phận của An Hạnh Nhi ra, thì quan trọng hơn chính là nó rất có lý.
Lúc này Đỗ Quyên không khỏi có chút khoan khoái trong lòng.
Phải biết trước đây vì để giành được tài nguyên quảng cáo của bộ phận truyền thông quảng cáo mà phải nịnh hót lấy lòng đủ kiểu, chỉ sợ bên đó mà không vui thì sẽ đem tài nguyên cho người khác, một khi tuyên truyền không được, ảnh hưởng đến công trạng, thì người chịu nạn sẽ là bọn họ, mấy ông lớn ở bộ phận truyền thông quảng cáo, đều được bọn họ nâng niu tôn kính, bây giờ đột nhiên bị An Hạnh Nhi chửi xối xả, quá là sướng!
“Đỗ Quyên.” Quay lại chỗ ngồi.
Đỗ Quyên vội vàng hồi thần: “Vâng An tổng.”
“Hôm nay thúc giục bộ phận quảng cáo truyền thông đưa ra phương án tuyên truyền cho toà nhà Quang minh chúng ta, nếu như không đưa ra được thì gửi fax trực tiếp tới văn phòng chủ tịch, để văn phòng chủ tịch đôn đốc việc này.”
“Dạ được.” Đỗ Quyên đáp lời ngay.
Cũng đến lúc để cho máy ông phật lớn ở bộ phận truyền thông quảng cáo biết chút lợi hại rồi!
Nghĩ đến trước đây thật sự là hận chết bộ dạng cao cao tại thượng của tất cả bọn người ở bộ phận truyền thông quảng cáo rồi, bây giờ cuối cùng cũng có người có thể giúp bọn họ xử lý rồi!
“Đi bận chuyện của mình đi, có gì khó khăn thì tìm tôi.”
“Cảm ơn An tổng.” Đỗ Quyên vội vàng đáp tạ.
An Hạnh Nhi khẽ gật đầu.
Đỗ Quyên rời đi.
An Hạnh Nhi suy nghĩ, rồi cầm điện thoại lên gọi: “Thư ký La, cô vào đây một lát.”
“Vâng.”
La Tư đi vào.
An Hạnh Nhi trực tiếp nói: “Điều tra giúp tôi, vị trí mà tập đoàn Tinh Diệu quy hoạch muốn xây dựng khu thương mại, thổ cư của nơi đó có phải đã nằm trong tay của Tinh Diệu rồi không, hơn nữa tập đoàn Tinh Diệu có phải đã lầy được quyền xây dựng do uỷ ban Thành phố phê chuẩn không.”
“An tổng đang nghỉ ngờ, tập đoàn Tinh Diệu chỉ là đang thả đạn mù thôi sao?” La Tư rất thông minh, vừa nói liền hiểu ra được ý của cô.
“Đồi thành bất kỳ người nào khác thì tôi đều không nghi ngờ, nhưng tập đoàn Tinh Diệu từng có mâu thuẫn rất sâu với tôi, rất có thể, là đang cố ý nhắm vào tôi.”
“Vâng.” La Tư gật đầu.
Cũng không hỏi nhiều rằng giữa bọn họ rốt cuộc có mâu thuẫn gì.
Dù sao chuyện của lãnh đạo, đặc biệt là chuyện riêng tư, biết càng nhiều, thì chết càng nhanh.
Đây là quy tắc ngầm trong nơi làm việc, thân là thư ký, thì vẫn hiểu về điểm này.
“Ngoài ra, thúc giục Mạnh Khải Minh một chút, hỏi anh ta danh sách chiêu thương hiện tại đã được xác định thế nào rồi? Xác định rồi thì đến văn phòng tôi, nói riêng với tôi một chút.”
“Vâng.”
La Tư rời đi.
An Hạnh Nhi cũng nhanh chóng vùi đầu vào làm việc, không cho mình trì hoãn nửa phút nào.
Hồ Phong luôn theo bên cạnh An Hạnh Nhi.
Anh ta mới bắt đầu cũng không tin tưởng An Hạnh Nhi có năng lực trở nên nỗi bật ở nơi làm việc cho lắm, ví dụ như anh ta trước đây cũng không cảm thấy Diệp Thương Ngôn có kỹ năng điều khiển thân thủ ở trên cơ anh ta, thế nhưng sự thực chính là, bọn họ có thể bộc phát ra sức mạnh khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Anh ta đột nhiên cảm thấy, ngài Diệp và bà chủ, thật sự rất xứng đôi.
Quyết đoán như nhau, khí thế bức người như nhau.
Văn phòng phó tổng tập đoàn An Thị.
An Quốc Đại nghe thấy báo cáo của Nghiêm Quốc Cương, tâm trạng vốn dĩ đang tốt đẹp liền tan thành mây khói.
Con nhỏ An Hạnh Nhi chết tiệt này, thật giống như là bật hack qua vậy, cái