Cuối cùng Hạ Tư Tư cũng đau lòng mà ăn xong món ăn nhẹ đắt đỏ kia.
Không thể không nói.
Hôm nay bắt đầu từ buổi sáng vẫn luôn bận rộn vội vàng, sau đó giữa trưa cũng lại không ăn thứ gì, hiện tại đã đến ban đêm, phần đồ ngọt đơn giản này cứu được mạng của cô.
An Hạnh Nhi cũng giống như Hạ Tư Tư, một ngày không ăn cái gì, cô vốn không thích ăn đồ ngọt thì giờ này cũng ăn hết không còn sót chút gì.
Sau khi ăn xong.
Nhân viên lại đánh thêm một chút son môi cho cô.
Sau đó.
Rời khỏi phòng hóa trang đi đến tiệc cưới.
Hiện trường tiệc cưới nhìn đâu cũng thấy hoa lệ.
Khác biệt hoàn toàn so với tiệc cưới mà Cố Quân Tường chuẩn bị, Diệp Thương Ngôn rõ ràng xây cho cô một tòa cung điện đế vương, trong cung điện toàn bộ đều trang trí vẻ cổ kính, xinh đẹp tráng lệ.
Thảm màu đỏ, dây lụa màu đỏ, đèn treo màu đỏ, thậm chí còn có tượng gỗ chim cổ được chạm khắc tinh xảo, cho người ta cảm giác huy hoàng mà quyền quý.
So sánh với Cố Quân Tường chuẩn bị hôn lễ kiểu Tây… thật không có gì có thể so sánh.
Giờ phút này, An Hạnh Nhi được đưa đến một góc, nơi đó không có ánh đèn, khách quý cũng không lui tới, thậm chí đều không chú ý tới cô, đại khái là vì muốn để kinh hỉ đến cuối cùng.
"Giờ lành đã đến!" Trong đại sảnh, đột nhiên vang lên một giọng nói vô cùng nam tính.
An Hạnh Nhi không biết vì sao, một giây này đột nhiên tim đập rộn lên.
Giữa trưa làm hôn lễ với Cố Quân Tường, trong lòng tĩnh lặng như nước không có một chút gợn sóng, nhưng hiện tại giây phút này, rõ ràng cũng là như thế, lại bắt đầu có sóng cả mãnh liệt.
Đặc biệt là…
Khi cô nhìn thấy chỗ cuối cùng của thảm đỏ, đột nhiên Diệp Thương Ngôn bị một ánh đèn chiếu sáng, sau đó xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người.
Anh đã đổi thành một bộ quần áo màu đỏ, rõ ràng là một đôi với bộ này của An Hạnh Nhi.
Dáng người anh thẳng tắp, vẻ ngoài như điêu khắc hoàn mỹ không một tì vết, trong nháy mắt khi ánh đèn chiếu vào trên mặt anh, cô không chỉ nghe được tiếng tim đập, cô còn nghe tiếng hít thở ở hiện trường, thật sự là bị người đàn ông ở trước mắt kinh diễm, mới có thể làm cho những người thượng lưu trong xã hội luôn luôn duy trì sự ổn trong tự phụ cũng phải trợn mắt há mồm.
Nhưng mà có vẻ tiêu điểm cũng không phải là Diệp Thương Ngôn.
Bởi vì một giây sau.
Theo tiếng nhạc thanh nhã cổ điển vang lên.
Một bóng hình màu đỏ bắt đầu đi lên thảm đỏ.
Dưới ánh đèn, kéo theo mũ phượng khăn quàng vai cùng chân váy dài xòe ra đi từng bước một trên thảm, mang theo vẻ quý phái thuộc về giới thượng lưu.
Hội trường lặng ngắt như tờ.
Mới vừa rồi vẻ đẹp trai của Diệp Thương Ngôn làm cho tất cả mọi người hít vào một hơi.
Giờ phút này vẻ đẹp của An Hạnh Nhi lại làm cho tất cả mọi người quên mất hít thở.
Chỉ thấy mái tóc cô đen như mực, da trắng như băng tuyết, xương như ngọc.
Ngũ quan quyến rũ xinh đẹp lại không dung tục, chỉ là một cái nhăn mày một nụ cười dường như cũng đủ để mê hoặc người ta đắm chìm vào trong đó.
Cô mặc một bộ áo cưới đỏ chót, làm nổi bật lên sự kiêu ngạo quý phái, cô như đang liếc nhìn chúng sinh dưới chân, làm cho họ khuất phục trước khí thế và phong thái của cô.
Cô dâu trước mắt là cô gái nhút nhát thẹn thùng, cam chịu làm một người phụ nữ nhỏ bé bên người Cố Quân Tường kia sao?
Rõ ràng lúc này, cô giống như một con Phượng Hoàng tỏa ra lửa nóng hừng hực trùng sinh từ trong Niết Bàn, cuối cùng cô cũng trút bỏ bề ngoài dịu dàng ngoan ngoãn mềm mại, không hề bị bất kỳ kẻ nào quản chế, phát huy bản chất kiêu ngạo tùy tiện thực sự ở bên trong vô cùng tinh tế.
Dường như đây mới thật sự là An Hạnh Nhi.
Vẻ đẹp phong hoa tuyệt đại, say đắm lòng người!
Bước chân An Hạnh Nhi dừng trước mặt Diệp Thương Ngôn.
Một cặp đẹp đôi lại tự nhiên như thế!
Ai cũng không che lấp được phong thái của ai, ai cũng không có ảnh hưởng đến phong thái của ai.
Chính là hai người hoàn mỹ nhất trên thế giới, đi cùng nhau, trở thành… tuyệt phối.
An Hạnh Nhi cứ như vậy nhìn Diệp Thương Ngôn.
Diệp Thương Ngôn cũng nhìn cô như vậy.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Diệp Thương Ngôn nói, giọng nói từ tính trầm thấp, nói từng chữ một ra: "Cô chủ An là chính em tự đi tới.
"
"…" Đây không phải là nghi thức anh sắp xếp sao?
Dù cho.
Cô vì chuyện này mà cảm động.
Giờ khắc này mình càng giống như đang tuyên bố với toàn thế giới, An Hạnh Nhi cô đã Niết Bàn trùng sinh!
"Cho nên.
" Đột nhiên Diệp Thương Ngôn đưa tay.
Bàn tay to lớn sạch sẽ thon dài đặt ở trước mặt An Hạnh Nhi.
Trái tim An Hạnh Nhi khẽ nhúc nhích.
"Không thể quay