Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về
Tác giả: Tịch Triều Nam Ca
Editor: Bạn H
Beta: Blue
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
_____________________
Chương 10:
Tống Cảnh suy nghĩ một lát, hình như là Diệp Khê Niên đã từng bảo mình có một cậu em trai với cậu ta thật.
Nếu là lúc trước, Tống Cảnh có thể còn có thể nói chuyện đàng hoàng.
Tiếc thay bây giờ tâm trạng cậu ta đang không vui, ngữ điệu cũng không thân thiện:
"Có việc gì?"
Thái độ của Tống Cảnh rất cộc cằn, Diệp Nam ở đầu dây bên kia bị cậu dọa một phen.
Diệp Nam lắp bắp: "Anh Tống Cảnh, chuyện là như vậy.
Hôm qua em có thấy anh của em trên hotsearch, em gọi điện thoại cho anh ấy nhưng không có ai bắt máy nên em mới gọi cho anh hỏi xem như thế nào."
"Cậu tìm anh của cậu thì gọi cho Hạ Hoài Minh chứ gọi tôi làm gì?- Tống Cảnh thờ ơ đáp lại.
Diệp Nam bị câu nói đó làm cho ngẩn cả người, ấp a ấp úng cả nửa ngày trời vẫn không thốt ra được câu nào.
Tống Cảnh đang định cúp điện thoại, không ngờ lúc này bên kia lại vang lên giọng của một người phụ nữ: "Ngại quá tiểu Cảnh, bên dì làm phiền con rồi."
Tống Cảnh nhíu mày: "Dì là ai vậy?"
"Dì là mẹ của Diệp Khê Niên." Người phụ nữ nói.
Tống cảnh "Ồ" lên một tiếng.
Mẹ của Diệp Khê Niên tiếp tục nói: "Chắc con cũng có nghe Diệp Khê Niên nói qua, tiểu Hạ rất bận rộn, dĩ cũng không dám gọi điện làm phiền nên chỉ có thể gọi cho con."
Tống Cảnh như mới nghe được câu chuyện hài nhất thiên hạ, xém chút cậu ta đã cười phá lên.
Hạ Hoài Minh rất bận?
Bận lên giường với nhân tình à?
"Dù bận rộn đến đâu cũng thì có thời gian nghe điện thoại chứ." Tống Cảnh đáp.
Bà Diệp gượng cười, không có ý định tranh cãi với Tống Cảnh, tiếp tục nói:
"Thật ra là mấy hôm trước tiểu Hạ đổi số điện thoại, vừa nãy dì có gọi nhưng không có người bắt máy.
Với lại dì cũng không liên lạc được với Khê Niên nên dì hơi lo.
Do đó chỉ đành gọi cho con."
Tống Cảnh vốn đang không có kiên nhẫn nói chuyện với bà Diệp, cậu ta đang muốn cúp điện thoại thì lại nghe được chuyện gì đó không hợp lí.
Tống Cảnh ở bên Hạ Hoài Minh cũng nửa năm rồi, sao cậu lại không biết là hắn ta đã đổi số điện thoại?
Ngoài ra còn một chuyện cũng quan trọng không kém, bà Diệp là ai cơ?
Bà là mẹ của Diệp Khê Niên đấy.
Hạ Hoài Minh thương yêu Diệp Khê Niên như vậy thì chắc chắn đối với bà Diệp cũng phải kính trọng một chút chứ nhỉ? Cho dù có đổi số điện thoại đi nữa thì bà Diệp cũng phải biết chuyện, sao có thể không có số của Hạ Hoài Minh?
Tống Cảnh càng nghĩ càng cảm thấy kì quặc, cậu ta lại nảy ra một suy đoán to gan.
Tống Cảnh hít sâu một hơi, đột nhiên có chút phấn khích.
"Dì muốn hỏi người trên hot search kia có phải là Diệp Khê Niên không đúng không?" Tống Cảnh lại hít thêm một hơi, đè cảm giác tim đập thình thịch xuống.
Bà Diệp vội vàng nói: "Đúng rồi con."
Tống Cảnh nói: "Đúng là cậu ấy, dì không gọi được cho Khê Niên là bởi vì cậu ấy còn đang ghi hình, đợi chương trình kết thúc dì gọi lại là được.
Bây giờ con có chút chuyện cần phải làm, gặp lại dì sau."
Nói xong, Tống Cảnh cúp điện thoại cái rụp.
Cậu ta phân vân một hồi cuối cùng quyết định gửi tin nhắn cho người đại diện, bảo với anh ta tạm thời cậu chưa muốn gặp cái vị có quyền kia trong Vân Tinh Entertainment.
Tống Cảnh đội mũ rồi đi ra ngoài, trước khi lên taxi cậu ta gọi một cú cho Hạ Hoài Minh.
Điện thoại còn chưa reng được hai tiếng thì đã có người bắt máy, giọng nói có vẻ bực dọc, khó chịu từ đầu kia truyền tới: "Không phải tôi đã nói với cậu là đừng đến làm phiền tôi à?"
Tống Cảnh suýt chút nữa là bật cười.
Hạ Hoài Minh không có đổi số điện thoại.
Bà Diệp đang nói dối.
Nhưng vì sao bà ta lại muốn lừa mình?
Cha mẹ vợ không dám liên lạc với con rể, đủ để chứng minh cuộc hôn nhân này của Diệp Khê Niên và Hạ Hoài Minh là một thứ hữu danh vô thực.
Nói không chừng trong này còn có ẩn tình gì đó mà cậu ta không biết.
Tống Cảnh cố tình che đi thái độ châm chọc, thay vào đó là cậu ta tỏ vẻ đáng thương: "Nhưng em rất nhớ anh, đã một tuần chúng ta không gặp nhau rồi."
Ở đầu dây bên kia, Hạ Hoài Minh nghe xong thì im lặng một lúc.
Lát sau hắn mới nhả ra được một câu: "Chỗ cũ, cậu qua đây đi."
Nếu hôn ước của Diệp Khê Niên và Hạ Hoài Minh đã có vấn đề thì đừng trách cậu ta không nương tay.
Tống Cảnh như đã hạ quyết tâm rằng lần này chắc chắn sẽ làm được, dịu dàng nói: "Vâng, em đến đó ngay."
...!
Ở phía bên bà Diệp, vừa mới cúp điện thoại đã nghe tiếng nói:
"Sao rồi?"
"Có phải là nó không?"
Bà Diệp liếc hai cha con một cái rồi mới khoái chí đáp: "Là nó đó! Đúng thật là cái thằng Diệp Khê Niên kia."
Ông Diệp vỗ tay một cái, sắc mặt cũng vui vẻ hơn: "Tốt quá! Giờ nó nổi tiếng rồi, chắc chắn kiếm không được ít tiền đâu."
Diệp Nam kích động: "Bạn gái của con còn muốn có chữ ký của anh ấy, tới lúc đó kêu anh kí mấy trăm tấm, con đem đến trường phát cho bạn bè! Đúng rồi, giờ anh con cũng trở thành ngôi sao nổi tiếng kiếm được nhiều tiền, ba mẹ tính khi nào mua nhà cho con thế."
Bà Diệp liếc Diệp Nam một cái, nói: "Con cứ nhắc đến mua nhà hoài vậy? Nhà của chúng ta không tốt à?"
Diệp Nam không cười nữa, nhăn mặt nói: "Tốt thì tốt nhưng hơi cũ.
Mẹ cũng biết bạn gái con là con nhà giàu, tới lúc con kết hôn với cô ấy mà không có nhà riêng thì sao mà coi cho được? À còn nữa, con muốn xe hơi, mua chiếc Mercedes Benz cho con ấy!"
Mấy chuyện này bà Diệp suy nghĩ còn thấu đáo hơn cả Diệp Nam, bà vỗ đầu cậu một cái, đùa cợt đáp: "Thằng nhóc ranh này, con mới mấy tuổi mà đã suy nghĩ tới việc kết hôn rồi."
Diệp Nam ghét nhất là lúc mẹ nhắc đến tuổi tác, thằng bé bực bội nói: "Con cũng học lớp 8 rồi, không nhỏ nữa đâu."
Trong lòng bà Diệp chán nản thở dài, hai vợ chồng nhìn nhau một cái, bà Diệp bảo:
"Con yên tâm đi, xe và nhà của con ba mẹ nhất định mua cho con mà, còn về chuyện kết hôn, con phải xem xét lại đã.
Bạn