Vừa nghe giọng Trì Hi Văn là đã biết hắn đang tức giận rồi, thư kí không dám hỏi nhiều, nhanh chóng sắp xếp người đi xử lí chuyện này.
Hắn vừa cúp máy thì bà Đàm Dao đứng bên cạnh hỏi ngay: “Con dặn dò xong chưa?”
Trì Hi Văn gật đầu, thấy viền mắt mẹ mình đỏ bừng cả lên, hắn nói: “Mẹ cũng đừng lo lắng quá, con sẽ giải quyết ổn thỏa mà.”
Dĩ nhiên là bà biết Trì Hi Văn sẽ xử lí tốt mọi chuyện nhưng cái bà lo là Diệp Khê Niên.
Trong thời gian đợi kết quả xét nghiệm ADN, vì muốn hiểu rõ về Diệp Khê Niên hơn, vì muốn bù đắp lỗ hổng mười bảy năm qua mà Đàm Dao bắt đầu dùng đủ mọi cách để tìm kiếm thông tin về Diệp Khê Niên.
Dù là các CLB mà Diệp Khê Niên tham gia trong lúc học đại học hay những tạp chí mà cậu chụp trước lúc debut.
Thậm chí là cả những chương trình, livestream hoặc phỏng vấn Diệp Khê Niên tham gia dạo gần đây thì Đàm Dao đều đã xem qua hết.
Bà càng tìm hiểu, càng nhận thức được rằng trong quãng thời gian không có họ bên cạnh thì Diệp Khê Niên vẫn sống rất tốt.
Cậu có những người bạn thân thật thân, cũng đã có người yêu nữa.
Chỉ cần Diệp Khê Niên sống tốt là Đàm Dao đã cảm thấy yên lòng rồi.
Khi biết hôm nay là ngày phát sóng chương trình [Cùng nhau đi đây đó], Đàm Dao còn cố ý gọi Trì Hi Văn về nhà để xem chương trình với bà.
Lúc nghe Diệp Khê Niên bảo hôn phu của cậu có mua cho cậu một căn hộ thì Đàm Dao còn cảm thán: “Nói chứ, mặc dù tiểu Hạ hơi lớn tuổi một chút nhưng thằng bé vẫn thật lòng yêu thương Khê Niên nhà chúng ta.”
Đàm Dao không ngờ bà vừa nói câu đó chưa bao lâu thì lại xuất hiện một cảnh khiến người khác không khỏi tức giận.
Mỗi lần bà nhớ đến cảnh Diệp Khê Niên đỏ mắt rời khỏi hiện trường là bà lại cảm thấy lòng mình chua xót biết bao, nước mắt cứ thế tuôn trào
“Cái tên Hạ Hoài Minh này đúng là ức hiếp người quá đáng mà!” Đàm Dao cắn răng “Không được, không thể dễ dàng bỏ qua như vậy được! Mẹ phải cho bọn họ trả giá vì đã đối xử vậy với Khê Niên! Mẹ nhớ công ty của ba con có hợp tác với nhà họ Hạ đúng không?”
Trì Hi Văn nhăn mày suy nghĩ một lúc mới khàn khàn giọng nói: ”Để con gọi cho ba.”
Song, hắn còn chưa kịp gọi cho Trì Lăng thì Trì Lăng đã gọi ngược đến.
Giọng nói của Trì Lăng qua điện thoại phẫn nộ vô cùng: “Ba cho người điều tra rồi, cái cậu Tống gì gì đó là người của công ty con, con mau giải quyết đi! Đúng là không ra gì mà! Bọn họ không coi chúng ta là cái thá gì hết.
Cảm thấy Khê Niên không có chỗ dựa nên cứ ăn hiếp thằng bé thế à?”
Trì Hi Văn còn chưa kịp lên tiếng thì Trì Lăng lại nói tiếp: “Ba sẽ giải quyết chuyện của nhà họ Hạ, còn con thì lo mà giải quyết chuyện này đi.” Ông ngừng một hơi rồi lại nói “Đúng rồi, mẹ con có biết chuyện này chưa… Nếu mẹ biết rồi thì con cố gắng an ủi mẹ, nói mẹ đừng lo lắng.
Ba vừa mới gọi điện cho cảnh sát Vương rồi, ông ấy nói trễ nhất ba ngày là sẽ có kết quả.”
Căn biệt thự rất yên tĩnh, Đàm Dao đang ngồi cạnh Trì Hi Văn, tiếng của Trì Lăng trong điện thoại lại lớn, hiển nhiên bà cũng sẽ nghe được Trì Lăng nói gì.
Trì Hi Văn nhìn sang Đàm Dao rồi lên tiếng đáp: “Vâng, con sẽ xử lý tốt.”
Trì Lăng “Ừ” một tiếng rồi ngắt máy.
Trì Hi Văn nắm chặt điện thoại im lặng vài giây, hắn mở lời: “Mẹ ơi, mẹ với ba…”
“Đúng rồi!” Đào Dam lên tiếng ngắt lời Trì Hi Văn “Tự dưng mẹ nhớ đến, có phải chương trình [Cùng nhau đi đây đó] là của công ty con đúng không? Con thông báo cho đạo diễn cho thay đổi thời gian ghi hình đi, để Khê Niên có thời gian ổn định lại tinh thần đã.
Mẹ nhớ mối quan hệ của Tri Diễn với Khê Niên không tồi, con gọi điện cho cậu ấy nhờ cậu ấy thay chúng ta đi thăm Khê Niên đi?“
Trì Hi Văn sao lại không biết Đàm Dao đang cố ý đánh lạc hướng được?
Hắn biết Đàm Dao không muốn nói về chuyện giữa bà vầ Trì Lăng, hắn chỉ biết khe khẽ thở dài rồi gật đầu.
Đúng như Đàm Dao nói, người duy nhất có thể thay họ đi thăm Khê Niên chỉ có thể là Đoàn Tri Diễn.
…
Trước khi Trì Hi Văn gọi cho Đoàn Tri Diễn thì Đoàn Tri Diễn đã biết được chuyện đó rồi.
Lúc đó livestream vẫn còn đang phát sóng nhưng mặt của Đoàn Tri Diễn đã bắt đầu biến sắc.
Hà Du nhận được được điện thoại lập tức cho bên nhân viên công tác tạm dừng livestream.
Hắn còn chưa hỏi Đoàn Tri Diễn tiếp theo phải làm gì thì đã thấy Đoàn Tri Diễn đứng dậy nói: “Đi thông báo cho một vài blogger có quen biết, sẵn tiện cậu đi thăm dò thử xem Hạ Hoài Minh còn làm chuyện gì khác nữa hay không.” Hà Du gật đầu, quay người đi gọi điện thoại.
(Nguyên văn là doanh tiêu hào (marketing account).
Trên baidu chú thích là những người này thường làm việc với mục đích là kiếm tiền dựa trên lượng truy cập cao.
Các từ blogger bên dưới cũng dùng để chỉ những account marketing này.)
Lúc Trì Hi Văn gọi qua thì Đoàn Tri Diễn đã trên đường đi gặp Diệp Khê Niên rồi.
Trì Hi Văn cảm kích nói: “Làm phiền cậu rồi.”
Đoàn Tri Diễn chỉ đáp một câu: “Khê Niên cũng là em trai của tớ.”
…
Trong lúc mọi người đang rất lo lắng cho Diệp Khê Niên thì cậu vừa mới kết thúc cuộc gọi với Tạ Y xong.
Sau khi Tạ Y nhận được tin nhắn của Diệp Khê Niên, cô đã lập tức lên xem livestream.
Cô cũng không ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng này.
Đúng là thuận buồm xuôi gió mà!
Nhìn thấy chiều hướng dư luận trên mạng, Tạ Y tức khắc biết được đây là một cơ hội tuyệt vời.
Nếu biết cách lợi dụng nó thì chưa đến một tháng Diệp Khê Niên đã có thể trở thành lưu lượng tuyến hai rồi.
Cho dù không có tác phẩm nào thì đã sao?
Chỉ cần các khán giả, fans đều đồng cảm với Diệp Khê Niên thì cậu chắc chắn sẽ có được những tài nguyên tốt hơn, sau này còn phải sợ không có tác phẩm à?
Thế nhưng Tạ Y không hiểu vì sao Diệp Khê Niên lại từ bỏ cơ hội này.
“Sao vậy?” Mặc dù Tạ Y cảm thấy tiếc nhưng trước giờ cô vẫn luôn tôn trọng lựa chọn của nghệ sĩ.
Diệp Khê Niên suy nghĩ một lát rồi nói: “Chị Y, ban đầu em chỉ muốn để hai kẻ bội bạc này thân bại danh liệt thôi, bây giờ em cũng làm được rồi.
Những chuyện còn lại dù em không nhúng tay vào nữa thì danh tiếng của bọn họ cũng không thể về như cũ được, bấy nhiêu đó là đủ rồi.”
Diệp Khê Niên tiếp lời: “Còn về chuyện lưu lượng tuyến hai như chị nói, tuy em không thể đạt được thành tựu đó trong thời gian ngắn nhưng chỉ cần em cố gắng hơn thì cũng sẽ có ngày đạt được.
Với lại em cũng không muốn cả đời chỉ làm nghệ sĩ lưu lượng, em còn muốn tiến thêm xa hơn nữa.
Tất nhiên với em thì lưu lượng rất quan trọng nhưng dù sao đó cũng không phải là kế sách lâu dài.”
Tạ Y nghe Diệp Khê Niên nói xong thì bất giác mỉm cười.
Cô khẽ cười một tiếng: “Quả nhiên kí hợp đồng với em là một lựa chọn chính xác mà.
Diệp Khê Niên, em khác với tất cả những nghệ sĩ mà chị từng dẫn dắt qua.
Em nhất định sẽ nổi tiếng, và không chỉ là nổi tiếng một thời gian thôi đâu mà em sẽ còn tiếp tục nổi hơn nữa.”
Hiếm khi được Tạ Y khen như vậy, tai Diệp Khê Niên hơi nóng lên: “Em sẽ cố gắng.”
Hai người nhịn không được phì cười.
Cười vui vẻ xong rồi, Tạ Y lại