Người ra tay là ai, Phó Sinh đã có sẵn một đáp án trong lòng, nhưng chỉ cần không liên lụy tới Tu Từ thì mọi chuyện đều không liên quan đến anh.
Trong phòng tắm, Tu Từ được Phó Sinh bế lên. Phó Sinh không muốn để cậu suy nghĩ lung tung nên để cậu vất vả một cảnh quay cuối cùng, mệt mỏi thì tự nhiên sẽ ngủ ngon.
Chẳng mấy ngày nữa là đến cuối tháng, ngoài trời bắt đầu xuất hiện mưa nhỏ li ti.
Lâm Trình An không có gì bất ngờ xảy ra mà bị các ban ngành liên quan lấy lí do bảo vệ an toàn để quản chế, không thể đi đâu. Việc điều tra về hành vi trốn thuế của Phong Ngu cũng đã dần sáng tỏ, thậm chí còn tham gia vào các dự án rửa tiền quy mô lớn...
Tất cả những thứ này đều không liên quan đến Tu Từ và bọn họ, nhưng việc này không thể ngăn cản được mọi người sau khi biết kết quả cảm thấy khoái chí.
Nhưng có người lại cảm thấy như vậy còn chưa đủ, Lâm Trình An mới ngày thứ ba bị cưỡng chế an dưỡng ở bệnh viện đã lên hot search weibo.
Video hắn bị người đâm thương tích bị tung lên mạng, rất nhiều người nương theo ánh đèn đường trắng ấm thấy rõ mặt hắn.
Tên tuổi Lâm Trình An cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người, tài liệu của hắn nhanh chóng bị cư dân mạng đưa lên:
— Lâm Trình An, năm nay hơn 40 tuổi, lúc trước là cổ đông kiểm soát Phong Ngu, em trai ruột của giám đốc Phong Ngu Lâm Chính Đán, sau nhập cư không rõ nguyên do...
— Trời má, sao lại là Phong Ngu?
— Phong Ngu gần đây chắc chọc phải tổ ong vò vẽ rồi, bị đuổi cùng gϊếŧ tận.
— Thầy bại thì tớ cụp đuôi, bây giờ bọn họ sắp tan tác rồi, ai cũng gấp rút chỉnh họ.
— Có sao nói vậy, Lâm Trình An này cho tôi cảm giác kiểu nhã nhặn bại hoại.
— Đồng ý, chả biết sao lại bị người ta đâm...
— Xin phép suy luận, gần đây có rất nhiều hot search liên quan đến Phong Ngu, lúc trước Lâm Chính Đán bị lộ ảnh kɦıêυ ɖâʍ có rất nhiều người suy đoán Uông Giác bị ép buộc, có khi lúc Lâm Trình An còn nắm cổ phần cũng làm không ít chuyện như vậy? Khéo còn có hành vi cưỡng bách, nên là người ta tới báo thù...
— Ôi tướng từ tâm sinh... Nhìn ánh mắt Lâm Trình An đã biết không phải người tốt.
— Xì, có cảm giác như bị rắn độc nhìn chằm chằm vậy, người kiểu này không trêu vào được.
— Đột nhiên tôi cảm thấy tiếc cho những người không biết rõ tình huống đã kí hợp đồng nghệ sĩ với Phong Ngu... Không biết có bao nhiêu người đã bị làm hại rồi.
— Có bị hại cũng do bọn họ tự chọn mà, hoàn toàn có thể từ chối, ví dụ như Vu Mạc đấy thôi?
— Ha, đứng nói không đau eo, bồ có biết rất nhiều hợp đồng đều không khác gì giấy bán thân không, trong thời gian hợp đồng còn hiệu lực thì không thể làm việc khác, nếu như phản kháng những quan chức cấp cao thì những nghệ sĩ kí 5 năm hay 10 năm phải nuôi sống bản thân bằng gì?
— Không phải nhà ai cũng có tiền, rất nhiều diễn viên kém tiếng kí hợp đồng đều muốn nuôi bố mẹ nuôi bản thân, không đến 10 năm, chỉ tính trường hợp bị đóng băng 5 năm, không có quý nhân phù trợ đồng nghĩa với cuộc đời bị hủy hoại hoàn toàn.
— Làm Mộc Phấn, tui thay anh nhà cảm ơn đạo diễn Phó, nghe nói đạo diễn Phó đã giắt mối cho anh đến phòng làm việc Mạn Tâm...
— Mạn Tâm là chỗ bạn bè của đạo diễn Phó, dạo này nhận không ít người mới.
— Đúng rồi, thông tin cá nhân trên weibo Tu Từ cũng để là diễn viên kí kết với phòng làm việc Mạn Tâm, hình như trước đây cậu ấy ở Hải Thiên.
— Hồi xưa hay bảo Hải Thiên ki bo, khắt khe với nghệ sĩ, bây giờ so sánh với Phong Ngu quả thật tốt hơn nhiều...
Chủ đề thảo luận hiện tại gì cũng có, người hơi hơi có dính dáng đến Phong Ngu đều bị lôi ra làm tâm điểm bàn tán, không ai xui xẻo bằng diễn viên dưới trướng Phong Ngu, đều bị ăn gậy và lọt vào tầm ngắm.
Tuy vơ đũa cả nắm không tốt, nhưng thật sự không có mấy ai sạch sẽ.
Lúc này, một người rất lâu chưa từng xuất hiện trước mặt công chúng đột nhiên đăng ký tài khoản weibo mới, đăng tải một video.
Anh tên Tiêu Mặc.
【 "Hi... lâu rồi không gặp." Trong video Tiêu Mặc không lộ mặt, nhưng trên tay vẫn mang chiếc vòng đã từng là biểu tượng một thời của mình.
"Tin là mọi người thấy tôi sẽ bất ngờ lắm, đương nhiên cũng có thể đã chẳng còn ai nhớ tôi." Tiêu Mặc cười cười, nếu như anh đang livestream có thể nhìn thấy kênh bình luận tràn ngập "Nhớ chứ ạ!"
"Tôi suy nghĩ rất lâu, nghĩ xem nên livestream hay đăng video kể chuyện xưa, cuối cùng vẫn lựa chọn video, có khả năng tôi không thể đối mặt bàn luận chuyện này cùng mọi người."
"Những bạn nhớ tôi chắc đều biết tôi từng là ca sĩ ký kết với Phong Ngu, sau đó tôi rời giới giải trí, rời xa mọi người."
Tiêu Mặc cười khổ một tiếng: "Bởi vì cái giới này không giống như tôi tưởng tượng lắm, tôi vốn nghĩ mình đến để theo đuổi giấc mộng, lại dần phát hiện đây chỉ là một trò chơi, muốn trở thành người thắng cuộc thì phải không ngừng đặt cược, có người đầu tư tiền... có người đầu tư vào xáƈ ŧɦịŧ."
"Tôi vẫn nhớ ngày mình nhận được giải thưởng đầu tiên dành cho ca sĩ đáng giá. Ngày đó tôi thật sự rất vui vẻ, uống rất nhiều rượu... Nhưng xung quanh chẳng ai vui mừng cho tôi cả, họ tính kế đưa tôi lên giường một vị quan chức. Tôi giãy dụa, đánh hắn một cú."
Trong video anh ra vẻ mỉm cười nhẹ nhõm: "Nói đến đây không thể không vui vì những fan hâm mộ đáng yêu của tôi đều bảo thích cơ bắp... Nhưng không ngờ bắp thịt tôi khổ sở luyện thành lại không dành cho fan thưởng thức, mà để phản kháng những kẻ gây rối."
"Nhưng tôi vẫn bị sờ mò không ít..." Yết hầu Tiêu Mặc lên xuống một đường, cho dù chỉ đơn giản nhớ lại vẫn cảm thấy buồn nôn.
Khi bạn tỉnh dậy trong cơn say, phát hiện trong cổ họng có một thứ không rõ...
Anh không nói tỉ mỉ, nhảy vọt qua đoạn này: "Khi đó tôi rất sợ hãi, cảm thấy buồn nôn... Là một trai thẳng, tôi thật sự cảm thấy rất buồn nôn."
"Nhưng bọn họ không buông tha tôi, từng tài nguyên một của tôi bị chặn lại, đưa cho người khác, đại ngôn của tôi dồn dập chuyển sang cho những đồng nghiệp cùng công ty nguyện ý tuân thủ quy tắc trò chơi..."
"Bọn họ ép buộc tôi thỏa hiệp."
"Buổi biểu diễn tôi chuẩn bị mất ba tháng bị bắt hủy bỏ, tôi biết điều gì đang chờ đợi mình, là con đường bị đóng băng dài đến tám năm, trừ phi tôi xin lỗi thì bọn họ muốn làm gì tôi thì làm..."
"Rất xin