Chẳng bao lâu đã đến ngày phát hành truyện, ban tổ chức thông báo cậu sẽ tham gia sự kiện ký bán, chỉ nghĩ đến việc Hạ Yến cũng đến là Cố Hi Đình hưng phấn không chịu nổi, trong mơ toàn là cảnh tượng Hạ Yến nói thích tác phẩm của cậu.
Thời gian ký bán được ấn định từ 3 giờ chiều đến 4 giờ chiều thứ bảy, sau khi nam nghệ sĩ mới nổi Từ Tử Hàng phát ngôn cho game điện thoại.
Cố Hi Đình sửa soạn kỹ càng rồi đến nơi tổ chức từ sớm, còn gặp được cậu ta trong phòng nghỉ.
“Chào thầy Cố.” Từ Tử Hàng vừa trở về từ sự kiện, thấy cậu bước vào thì lập tức đứng dậy, phấn khích nắm tay cậu.
Từ Tử Hàng năm nay 22 tuổi đã hot nửa bầu trời, lúc này cậu ta mặc một bộ vest giản dị, đôi mắt đào hoa đong đầy nụ cười, trông rất vui vẻ.
Cố Hi Đình cười bắt tay với cậu ta: “Tôi rất mong chờ màn diễn xuất của các cậu.”
Từ Tử Hàng móc một cuốn sách trong ngực, ngượng ngùng hỏi: “Có thể ký tên giúp tôi được không? Viết là tặng ‘Tử Hàng’ thân yêu.”
“Đây là vinh hạnh của tôi.” Cố Hi Đình lấy bút, sau khi viết câu đó lên trang giấy còn vẽ tặng kèm một hình trái tim.
Đôi mắt Từ Tử Hàng lập tức sáng rực, kích động add cậu trên Wechat.
Cố Hi Đình hơi sửng sốt, không chờ người này nhiệt tình như vậy, cũng vui vẻ add lại đối phương.
Phạm vi phóng xạ lan đến ngôi sao mới nổi đang hot, tính ra Quýt Lớn cũng coi như bước nửa chân vào giới giải trí rồi.
Từ Tử Hàng lướt vòng bạn bè của cậu, hỏi tiếp: “Tháng sau sẽ bắt đầu bấm máy, thầy Cố có đến trường quay thăm ban không?”
Cố Hi Đình không quen lắm với giới này, chớp mắt hỏi: “Tôi có thể đến không?”
Cậu thật sự tò mò, biết đâu sẽ tích lũy được tài liệu sáng tác thì sao.
Từ Tử Hàng: “Có thể chứ, đối với những tác phẩm chuyển thể như của anh, bình thường đoàn làm phim sẽ mời tác giả nguyên tác đến thăm ban.”
Cố Hi Đình gật đầu, nói sau này có cơ hội gặp lại.
Trợ lý đứng bên cạnh nhắc nhở cậu ta: “Thời gian của chúng ta sắp hết rồi.”
“Tôi biết mà.” Vẻ mặt Từ Tử Hàng lưu luyến không rời, lúc đi còn liên tục vẫy tay với cậu.
Khi Cố Hi Đình bước ra, trước gian hàng triển lãm đã có một hàng dài đang xếp, thấy thời gian càng lúc càng gần, ai cũng vươn cổ ra ngó.
Lúc bọn họ thấy một bóng người mặc bộ âu phục giản dị màu xám nhạt, lập tức kích động.
“Wow, không ngờ Tiểu Thái Dương còn trẻ như vậy!”
“Đôi mắt đẹp quá, tui chưa từng thấy đôi mắt nào trong veo như thế! Lấp la lấp lánh như chứa đựng những vì sao bên trong!”
“Nụ cười rất rạng rỡ, bảo sao tên là Cố Thái Dương.”
“Mặc dù vậy… Tôi đoán sở dĩ cậu ấy tên là Cố Thái Dương, vì Hi Đình chính là tên gọi khác của Thái Dương đấy.”
(*Hi Đình/羲庭 là tên gọi khác của mặt trời, mặt trời là Thái Dương.)
…
Trong quá trình chờ ký bán, rất nhiều người lén lút quan sát Cố Hi Đình, thậm chí có người còn đề nghị chụp ảnh chung.
Lần đầu tiên Cố Hi Đình tiếp xúc với fan hâm mộ ở khoảng cách gần, ban đầu hơi thấp thỏm nhưng sau khi tiếp xúc cậu lại thấy vui mừng hơn, các fan hâm mộ vô cùng nhiệt tình đáng yêu, bọn họ ủng hộ cậu rất nhiều.
Vì gian hàng nằm trong buổi triển lãm truyện tranh, nên nhiều người mặc trang phục cosplay tới dự.
Cố Hi Đình ký tên cho “Conan”, ký tên cho “Kudo Shinichi”, ký tên cho “Sherlock Holmes”… Rào cản không gian hoàn toàn bị phá vỡ.
Đằng sau là một cô bé mặc váy Lolita, hỏi nhỏ: “Đại đại* có thể viết cho em một lời chúc được không?”
(*Trong chương này xuất hiện cả đại đại 大大 và thái thái 太太, có thể hiểu đơn giản là cách gọi kính trọng với nam giới và nữ giới, trong trường hợp này, đại đại và thái thái là nam nữ tác giả mà các fan yêu thích.)
Cố Hi Đình ngẩng đầu: “Em muốn viết gì?”
Cô bé bị ánh mắt này bắt gặp, vốn hơi ngượng ngùng nay mặt càng đỏ hơn.
Cố Hi Đình có đôi mắt hai mí nhỏ, lông mi vừa dài vừa dày, lúc cậu ngẩng đầu trong mắt đầy ánh sao, cả người tràn ngập ánh sáng chói mắt.
Cô bé mất một lúc lâu mới tỉnh táo lại, ngượng ngùng nói: “Chúc Tiểu Giai thi đậu đại học Thân Hải, gặp được nam thần Hạ Yến.”
Cố Hi Đình cười cười: “Nam thần của em là Hạ Yến à?”
Cô bé gật đầu lia lịa, mắt sáng lấp lánh: “Vừa đẹp trai vừa thông minh, nam thần quá xuất sắc.”
Dường như nhận ra đề tài mình vừa đề cập không thích hợp, cô bé vội vàng đổi giọng: “Nhưng anh yên tâm, em cũng rất thích anh! Anh cũng là nam thần của em!”
Lúc trả sách cho cô, Cố Hi Đình thì thầm nói nhỏ: “Lén nói với em nè, Hạ Yến cũng là nam thần của anh đó.”
Cô bé chợt mở to hai mắt nhìn cậu.
Cố Hi Đình trừng mắt: “Giữ bí mật giúp anh nha.”
“Vâng được ạ, nhất định em sẽ không nói với ai!” Biết được một bí mật, thậm chí còn được giao trách nhiệm, cô bé kích động vô cùng, lập tức làm động tác kéo khóa bên miệng, thề sống chết giữ kín bí mật.
Cố Hi Đình ghẹo người ta xong thì cười cong mắt, khoát tay bảo: “Anh nói đùa thôi, cố gắng thi đại học nhé.”
Cô bé còn đang đắm chìm trong nhiệm vụ của mình, nghiêm túc nói: “Anh yên tâm, em sẽ không nói đâu!”
Cố Hi Đình: “…”
Được rồi, hình như đã nhập vai rồi.
Cố Hi Đình nhìn đồng hồ, bây giờ đã là 3 giờ rưỡi*, cậu thò đầu ngó phía sau, các loại tạo hình cosplay rất khoa trương che khuất cả hàng người, hoàn toàn không thấy bóng dáng Hạ Yến đâu.
Cậu thở dài, tiếp tục ký tên cho bạn đọc, thậm chí có người còn cầm bản vẽ đồng nhân để cậu ký tên.
(*Raw đoạn này là 4 giờ rưỡi, chắc là tác giả nhầm vì đoạn sau còn nhắc đến 4 giờ.)
Cố Hi Đình im lặng ngẩng đầu lên: “…”
Không ngờ trước mặt là một nam sinh, người kia cũng cười thẹn thùng, vội lấy cuốn tiểu thuyết ra đè lên tập tranh đồng nhân: “Nếu không tiện thì thôi, phiền anh viết ở đây đi!”
Cố Hi Đình vẫn không đành làm chuyện tàn nhẫn, ký tên lên cả hai cuốn sách.
Chàng trai ôm tập tranh, kích động đến nỗi mặt đỏ ửng: “Cảm ơn thầy Cố, sau này em sẽ tiếp tục ủng hộ anh! Ủng hộ CP thám tử và trợ lý!”
Cố Hi Đình: “…”
Cậu vui là được rồi.
Cũng không biết bao lâu sau, tay Cố Hi Đình cầm bút ký tê dại, cậu cử động ngón tay chuẩn bị tiếp tục làm việc chăm chỉ.
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên từ trên đầu.
“Có thể viết giúp tôi là tặng Hạ Yến thân yêu không?”
Cố Hi Đình bất ngờ ngẩng lên, đôi mắt sáng rực.
Cậu ngồi thật lâu, cuối cùng cũng chờ được người trong lòng.
Bộ vest ba phần, áo khoác màu đen, thân cao gần 1m9, lạnh lùng cấm dục, lịch lãm đẹp trai… Hạ Yến đến rồi!
Người đàn ông ăn mặc hoàn toàn giống mô tả của thám tử trong tiểu thuyết, lúc xếp hàng đã khiến không ít người phải xì xào bàn tán.
Rất nhiều bạn đọc muốn bắt chuyện, nhưng ngại khí thế của hắn quá mạnh mẽ nên không dám đến gần.
Cố Hi Đình