Sau Khi Vợ Bé Trúng Số

Chương 54


trước sau



 
Ngay khi tin tức về sinh nhật lần thứ 20 của ngôi sao ca nhạc Cố Chi được đăng tải, trong công ty đĩa nhạc Thắng Lợi nhận được rất nhiều gói hàng, tất cả đều là quà sinh nhật từ người hâm mộ Cố Chi gửi đến cho cô. 
 
Phần hậu kỳ của bộ phim “Bài hát ca ngợi Minh Nguyệt” mà Cố Chi đã quay trước đó cũng nhanh chóng hoàn thành, cô đã được xem trước bản cắt thô tại công ty Hoa Anh, tiết tấu chặt chẽ, tình tiết trầm bổng tự nhiên, hiệu quả tốt hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cô. 
 

Ở thành phố Thượng Hải này có không ít rạp chiếu phim, trước khi bộ phim được công chiếu một thời gian dài, rất nhiều poster tuyên truyền của “Bài hát ca ngợi Minh Nguyệt” đã được dán trên tường tại các rạp chiếu phim, hình tượng Cố Chi trong bộ đồng phục trên bức ảnh cực kỳ đẹp mắt. 
 
Trước khi ra mắt phim, Cố Chi vô cùng bận rộn, liên tục tiếp nhận phỏng vấn của mấy tờ báo lớn, đồng thời chụp một bộ ảnh tạp chí cho “Lương Hữu”, nếu “Bài hát ca ngợi Minh Nguyệt” lại thành công, thì năm nay, cho dù là ở lĩnh vực ca hát hay ngành công nghiệp điện ảnh, Cố Chi cũng đều cực kỳ nổi bật. 
 
Sức nóng của “Bài hát ca ngợi Minh Nguyệt” không hề thấp chút nào, thứ nhất vì đây là bộ phim nói đầu tiên ở nước ta, thứ hai là vì nữ chính là ca sĩ Cố Chi, nhưng để góp phần quảng bá cho việc công chiếu thành công, công ty Hoa Anh còn đặc biệt mở một buổi chiếu thử. 
 
Buổi công chiếu thử sẽ được tổ chức tại nhà hát lớn Quang Minh, rạp chiếu phim lớn nhất Thượng Hải, không phải những khán giả bình thường mà khách mời tham gia buổi thử chiếu lần này là các phóng viên được một số tờ báo và tạp chí cử đến, sau khi xem xong, bọn họ sẽ viết một bài cảm nhận chân thực nhất về quan điểm, đánh giá của bản thân rồi đăng lên tuần báo vào ngày hôm sau để thu hút càng nhiều người quan tâm đến bộ phim này. 
 
Cố Chi đặc biệt giữ lại hai tấm vé xem thử cho Hoắc Đình Sâm, mời anh đi xem phim của cô. 
 
Vào ngày công chiếu thử, Cố Chi cùng với các nhà sản xuất và đạo diễn chính ngồi ở hàng ghế đầu, nhìn ra phía sau bọn họ, tất cả đều là phóng viên báo chí đen nghìn nghịt. 
 
Cố Chí phát hiện vị trí cô để dành cho Hoắc Đình Sâm còn trống, có vẻ như người đàn ông này vẫn chưa đến. 
 
Không đến thì thôi, Cố Chi không quan tâm liệu anh có đến hay không, nhất thời trở nên vô cùng khẩn trương. 

 
Sức nóng ngay từ đầu của “Bài hát ca ngợi Minh Nguyệt” càng lớn thì những tranh cãi càng gay gắt, đồng thời, tiêu điểm của các cuộc tranh cãi về cơ bản đều vây quanh cô. 
 

Đại thể chính là, mặc dù cô nổi tiếng, ngoại hình xinh đẹp nhưng dù sao cũng chưa từng được đào tạo diễn xuất chính quy, một ngôi sao ca hát rốt cuộc có thể đóng phim tốt hay không, diễn xuất trong phim có thể làm hài lòng khán giả hay không.
 
Lúc trước khi xem lại những cảnh cắt trong phim ở công ty Hoa Anh, Cố Chi cảm thấy khả năng diễn xuất của mình cũng không tệ lắm, ít nhất chính bản thân cô trông không quá gượng gạo và cứng đờ, một số lãnh đạo trong công ty sau khi xem xong cũng nói không tồi, chỉ là không biết đang nói sự thật hay đang lấy lòng cô đây. 
 
Ánh đèn trong rạp chiếu phim vụt tắt, máy chiếu bắt đầu sáng lên, máy chiếu phim bắt đầu vận hành. 
 
Đầu tiên là một cảnh quay từ xa đến gần, bài hát du dương êm tai thu hút sự chú ý của tất cả mọi người có mặt trong rạp. 
 
Mặc dù mọi người đã biết đây là bộ phim có âm thanh đầu tiên cả nước, nhưng khi thực sự nghe được âm thanh phát ra, tất cả đều chấn động không thôi. 
 
Trong màn ảnh, nhân vật nữ chính Minh Nguyệt do Cố Chi thủ vai xuất hiện đầu tiên, cô ăn mặc như một sinh viên đại học thời bấy giờ, mái tóc xoăn được tết bím gọn gàng, đứng trong phòng học của học viện âm nhạc, luyện thanh tập hát dưới sự hướng dẫn của giáo viên. 
 
Mặc dù dung mạo giống nhau như đúc, nhưng hình tượng nhân vật trong bộ phim hoàn toàn không phải là một ngôi sao ca nhạc thời thượng xinh đẹp, mà đúng là một sinh viên bước ra từ ngôi trường đại học. 
 
Tuy nhiên, chất giọng quen thuộc, âm thanh trong trẻo biến ảo khôn lường ấy đã chứng minh cô đích thực là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng trong năm nay. 
 
Cố Chi liếm liếm môi một cái, bắt đầu yên tâm thưởng thức bộ phim của mình. 
 
Đoạn đầu là bầu không khí ngọt ngào nhẹ nhàng nói về việc nam nữ chính quen biết rồi dần yêu mến nhau như thế nào, nhất là khi nụ hôn xuất hiện sau màn tỏ tình trúc trắc kia, bầu không khí ngay lập tức được đẩy lên cao trào, thậm chí trong bóng tối mờ mịt, Cố Chi còn nghe thấy tất cả mọi người trong rạp “ồ” lên một tiếng. 
 
Trước đó trước khi “Bài hát ca ngợi Minh Nguyệt” khởi quay, bên ngoài còn có tin đồn rằng nam nữ chính trong bộ phim này chắc chắn sẽ có cảnh hôn, nhưng cũng có người cho rằng một ca sĩ đình đám như Cố Chi sẽ không đồng ý diễn cảnh hôn, có người lại nói cho dù diễn cảnh hôn cũng chỉ đánh lừa thị giác khán giả mà thôi, nhưng hôm nay sau khi xem xong buổi thử chiếu, bọn họ mới biết nụ hôn này thực sự là một phần không thể thiếu trong bộ phim. 
 
Những cảm xúc rung động ngây ngô nhưng không kém phần nóng bỏng ban đầu của nam nữ chính tất cả đều được thăng hoa sau nụ hôn ngọt ngào này, nếu không phải vì thời lượng chiếu vẫn còn hơn một nửa, cha mẹ Minh Nguyệt đã hứa gả cô cho một nhà khác thì đây gần như đã là kết thúc tuyệt vời nhất cho bộ phim. 
 
Vì thế những mâu thuẫn trong nửa sau bộ phim cuối cùng cũng nổ ra, cha mẹ Minh Nguyệt tham lam và ích kỷ muốn gả cô cho một thiếu gia nhà nhà giàu vừa háo sức vừa hèn nhát chỉ vì tiền tài địa vị. Minh Nguyệt vì người yêu mà dũng cảm cùng nam chính đứng lên chống lại thế lực tà ác, đối mặt với việc cưỡng hôn thề sống chết không nghe theo, nắm chặt bàn tay nam chính trải qua muôn ngàn khó khăn, thậm chí nhiều lần còn bị gia đình gã thiếu gia giàu có tra tấn đến suýt mất mạng, cuối cùng cũng loại bỏ được thế lực tà ác, đưa những kẻ xấu xa ra trước công lý. Trải qua những thăng trầm trong cuộc sống, tình cảm của hai người càng thêm kiên định, chân thành và tha thiết, cuối cùng cũng được ở bên cạnh nhau. 
 
Toàn bộ thời lượng của bộ phim chỉ có chín mươi phút, cho dù trước đó Cố Chi đã xem đi xem lại rất nhiều đoạn cắt nhưng lần này vẫn xem vô cùng nghiêm túc. 
 
Sau khi bộ phim kết thúc, đèn trong phòng chiếu phim lại bật sáng một lần nữa. 
 
Bầu không khí xung quanh nhất thời yên tĩnh, dường như vẫn còn đang chìm đắm trong những tình tiết của bộ phim. 
 
Theo thông lệ, sau khi chiếu phim xong, Cố Chi và Dương Trạch là hai nam nữ diễn viên chính sẽ theo đạo diễn lên sân khấu cúi chào khán giả bên dưới khán đài. 
 
Nhìn thấy mấy nhà sản xuất xuất hiện trên sân khấu và cúi chào, dường như lúc này mọi người mới thoát ra khỏi bộ phim, sau đó hiện trường vang lên những tràng pháo tay nồng nhiệt. 
 
“Hay!’’ Một người nào đó vừa vỗ tay vừa hét lên trên sân khấu. 
 
Có vẻ như phản ứng của khán giả không tệ chút nào. 
 
Sau khi trở về, phóng viên các tờ báo, tạp chí lập tức vung bút viết ra những lời đánh giá công bằng và khách quan nhất, ngoại hình anh tuấn, kỹ năng diễn xuất tinh tế của nam chính, mặc dù

diễn xuất của nữ chính Cố Chi không quá xuất sắc nhưng cũng đủ để gây ấn tượng với khán giả, đồng thời khí chất và giọng hát du dương tuyệt diệu cũng khiến màn thể hiện của cô trong màn ảnh trở nên vô cùng nổi bật. Cốt truyện của cả bộ phim cô đọng chặt chẽ, những tình tiết cao trào lắng đọng hợp lý, ca ngợi tâm hồn bất khuất can đảm dám đứng bên đấu tranh chống lại số phận và theo đuổi hạnh phúc của nữ chính Minh Nguyệt, đặc biệt là nụ hôn ngây ngô vụng về trong bộ phim chắc chắn sẽ trở thành một trong những cảnh quay gây ấn tượng mạnh với khán giả nhất trong thế kỷ này. 
 
“Bài hát ca ngợi Minh Nguyệt” chính thức đổ bộ các rạp chiếu phim vào ngày hôm sau sau buổi thử chiếu. Trong thời gian công chiếu, một vé xem phim giá chỉ 30 xu nhưng có thể nói vô cùng khó kiếm, suất chiếu nào cũng kín rạp, trong một khoảng thời gian, toàn bộ các rạp chiếu phim đều tràn ngập hình ảnh của hai nhân vật chính bộ phim. 
 
Tên tuổi của Cố Chi lan rộng khắp các phố lớn ngõ nhỏ, vừa sở hữu giọng ca tuyệt đỉnh vừa xinh đẹp trong bộ phim điện ảnh, điều đó thu hút vô số tình cảm yêu mến của mọi người, thậm chí có tờ báo còn gọi cô là người tình trong mộng của toàn bộ Thượng Hải. 
 
Trong công ty điện ảnh Hoa Anh, người quản lý vui vẻ báo cáo doanh thu phòng vé mấy ngày nay cho Cố Chi biết, lần này công ty Hoa Anh kiếm được một bộn tiền không nói, thậm chí còn có một rạp chiếu phim nước ngoài muốn mua bản quyền để công chiếu trên đất nước họ, đây chính là bước đầu trong việc mở ra thị trường quốc tế. 
 
Bây giờ nhìn vào các con số trên báo cáo tài chính, Cố Chi tỏ ra khá bình tĩnh, cô không còn hào hứng như khi đĩa nhạc Thắng Lợi chia hoa hồng cho cô nữa, đã là một phú bà nhìn thấu sự đời, đối với cô mà nói cho dù có nhiều tiền hơn như thế nào đi chăng nữa thì nó cũng chỉ là một con số mà thôi. 
 
Hoắc Đình Sâm là người đàn ông giàu có nhất Thượng Hải, Cố Chi cảm thấy bây giờ bản thân mình có lẽ cũng là người phụ nữ giàu có nhất Thượng Hải. 
 

Cô đắc ý nhún nhún mũi, dự định sẽ rèn sắt khi còn nóng, chuẩn bị đầu tư làm phim, chẳng qua nhân vật chính của bộ phim lần này không phải cô mà là năm người tình nhỏ của cô, dù sao ký cũng đã ký rồi, vẫn phải để cho bọn họ kiếm cho cô một ít tiền mới được. 
 
Cố Chi giao kế hoạch quay phim của năm nghệ sĩ đã ký hợp đồng cho người quản lý. 
 
Cô ở công ty điện ảnh đến tận buổi chiều mới tan sở, vừa mới ra khỏi cổng công ty đã thấy Tạ Dư không lái xe đến mà đang đợi cô trước cửa. 
 
Tạ Dư: “Hoắc tiên sinh đến đây.’’
 
Cố Chi quả nhiên nhìn thấy xe của Hoắc Đình Sâm ở cửa công ty.
 
Đối với hành vi tranh thủ tình cảm trắng trợn này, Cố Chi cảm thấy vô cùng đau đầu, rõ ràng đã nói người cô thương nhất là anh rồi cơ mà. 
 
Cố Chi nhìn xung quanh một chút, sau đó bước đến, gõ gõ cửa kính xe. 
 
Cửa sổ xe hạ xuống, khuôn mặt Hoắc Đình Sâm lộ ra. 
 
Cố Chi: “Anh đến đây làm gì?’’
 
Hoắc Đình Sâm: “Đón em.’’
 
“Cố Chi: “Tôi cũng có xe, anh đến đón tôi làm gì?’’
 
Hoắc Đình Sâm mở cửa xe bên kia cho Cố Chi, mỉm cười với cô: “Lên xe đi.’’
 
Cố Chi: “…..”
 
Cố Chi bất đắc dĩ lên xe, nhớ đến chiếc ghế trống trong trong rạp chiếu thử, cô đột nhiên hỏi: “Tại sao anh không đến buổi chiếu thử?’’
 
Hoắc Đình Sâm nghĩ nghĩ: “Bận làm việc, không thể bớt thời gian được.’’
 
Cố Chi “Ồ” một tiếng, thầm nghĩ bình thường người đàn ông này lên lớp với cô nhiều như thế, tại sao lại không thể bớt chút thời gian xem một bộ phim. 
 
Cố Chi lại hỏi: “Vậy anh đã xem phim của tôi chưa?’’ Đây là bộ phim hot nhất Thượng Hải lúc này, một bộ phim đẻ tiền vàng. 
 
Hoắc Đình Sâm trả lời ngắn gọn: “Chưa.’’
 
Nghe vậy, Cố Chi không phục “Hừ” một tiếng. 
 
Cô bắt đầu hối hận vì đã leo lên xe người đàn ông này rồi.
 
“Tại sao lại chưa xem?’’ Cố Chi hung dữ hỏi. 
 
Hoắc Đình Sâm liếc mắt nhìn Cố Chi một cái, không biết cô thực sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu: “Bởi vì tôi không muốn xem.’’
 
Cố Chi: “Hả?’’ Cô phản ứng lại, sau đó nghĩ đến nụ hôn vụng về trong bộ phim kia. 
 
“…..”
 
“Hoắc Đình Sâm, anh thật hẹp hòi.’’
 
Cố Chi vô cùng bất mãn, ngồi trên xe không ngừng vặn vẹo uốn éo, đối mặt với Hoắc Đình Sâm đang lái xe: “Chẳng lẽ trước đây anh chưa từng hôn người phụ nữ nào sao? Sao anh lại không biết xấu hổ như thế, đàn ông đúng là khó hiểu.’’

 
Cô bĩu môi: “Tôi không truy cứu những chuyện trước kia của anh, nhưng mà tôi nói cho anh biết, nếu anh còn muốn tiếp tục làm người tình nhỏ của tôi thì nhất định phải giữ mình trong sạch, không được để tôi bắt gặp anh làm những chuyện có lỗi với tôi ở bên ngoài, nếu không tôi sẽ không cần anh nữa.’’
 
Nghe vậy, Hoắc Đình Sâm nhìn thoáng qua kính chiếu hậu rồi dừng xe lại bên đường. 
 
Cố Chi: “Anh dừng xe làm gì?’’
 
Hoắc Đình Sâm nghiêng người, đối mặt với Cố Chi, nhìn thẳng vào ánh mắt cô. 
 
Cố Chi không khỏi rụt người về phía sau một chút: “Có chuyện gì vậy?’’
 
Hoắc Đình Sâm: “Chưa.’’
 
Cố Chi không hiểu: “Chưa cái gì?’’
 
Hoắc Đình Sâm mặt không đổi sắc “Câu hỏi em vừa hỏi tôi.’’
 
Cố Chi: “Dừng xe?’’
 
Hoắc Đình Sâm: “Còn một câu nữa.’’
 
Cố Chi nhớ đến câu hỏi của mình trước đó, sau khi nghĩ ra, ánh mắt nhìn về phía Hoắc Đình Sâm đột nhiên thận trọng hơn rất nhiều, lưỡng lự hỏi: “Trước đây anh chưa từng hôn người phụ nữ nào sao?”
 
Hoắc Đình Sâm lại trả lời: “Chưa từng.’’
 
Sau đó Cố Chi bối rối. 
 
Hoắc Đình Sâm chưa từng? Sao Hoắc Đình Sâm có thể chưa từng?
 
Ngay ngày hôm sau người đàn ông này đã khiến cô… không thể nào hình dung được, rõ ràng cô còn nhớ tối hôm đó anh vô cùng thành thục, làm… Làm sao có thể chưa được? 
 
Anh ra nước ngoài du học nhiều năm như thế, các cô gái phương Tây tóc vàng mắt xanh xinh đẹp như thế, sau khi về Thượng Hải cũng có rất nhiều phụ nữ nhìn chằm chằm vào anh như hổ rình mồi, sao…?
 
Lỗ tai Cố Chi đỏ bừng. Nói như thế, cuối cùng vẫn là Hoắc Đình Sâm bị lỗ? 
 
Cô cẩn thận nhìn Hoắc Đình Sâm, sau đó chậm rãi hỏi: “Không có người phụ nữ khác, vậy…’’
 
Hoắc Đình Sâm: “Hử?’’
 
Cố Chi vô cùng nghiêm túc: “Vậy… Còn có người đàn ông nào khác không?’’
 
Hoắc Đình Sâm: “……………”
 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện