Editor: Qingluanpei
Chương 33 Tiểu phản diện ( 1)
Hứa Tư lại nhìn đứa bé trắng trẻo mập mạp đang ưỡn cái ngực nhỏ, vẻ mặt vô cùng đúng lý hợp tình nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ do dự, thổn thức, cậu trầm mặc vài giây, sau đó gật gật đầu, thậm chí còn nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Lần này Nguyễn Hạo thật sự kinh ngạc.
Kể từ khi mẹ Hứa Tư chết vì sinh đứa thứ hai, sau khi Hứa Tư có mẹ kế liền bắt đầu không nói chuyện, tính tình cũng rất kỳ lạ, giống như một u hồn nhỏ.
Bình thường đừng nói là trẻ con, ngay cả người lớn đều sẽ né tránh cậu.
Anh cũng không ngờ mình chỉ tùy ý hỏi một câu, cậu thế mà lại thật sự trả lời.
Nghĩ đến mẹ kế bây giờ của Hứa Tư, lại nhìn đến mấy con chuột mà cậu bé đang cầm, anh có chút xúc động, đi tới, nhìn đám chim cút dưới chân, nhỏ giọng nói: "Mấy con chim này em cầm về chắc cũng không được ăn.
Nếu em tin tưởng bọn anh thì cầm đến nhà anh.
Bọn anh không ăn, giữ lại làm cho em."
Nếu là trước đây Nguyễn Hạo cũng sẽ không có lòng tốt như vậy.
Chỉ là vừa nãy cùng Nguyễn Kiều Kiều nói chuyện về Thư Khiết, anh cũng có chút đồng tình với Hứa Tư, cho nên không nhịn được mà động lòng trắc ẩn.
Hứa Tư còn không có trả lời, nhưng thật ra Nguyễn Kiều Kiều lại kinh ngạc nhìn Nguyễn Hạo một cái.
Nghĩ đến Ngũ Y Đình cho Hứa Tư một chút ấm áp này, lập tức liền tán đồng nói: "Đúng đó.
Đi đến nhà em đi, Kiều Kiều để bà nội làm cho anh ăn!"
Cô nhớ rõ ở trong sách, cuối cùng Nguyễn Hạo trở thành một giáo sư nổi tiếng khắp cả nước.
Nếu để anh kéo Hứa Tư một chút, tin tưởng cậu sẽ cách con đường phản diện ngày càng xa.
Lần này Hứa Tư không có hé răng nhưng cũng không có phản đối.
Nguyễn Hạo thả Nguyễn Kiều Kiều xuống, để cô bé đi ở phía trước.
Sau đó xoay người lại nhặt chim cút trên mặt đất, nhìn đến đám chuột trong tay Hứa Tư, khóe miệng giật giật, bất đắc dĩ nói: "Cái này bỏ đi thôi."
Hứa Tư thả tay ra, đám chuột chít chít chạy trốn.
Khi trở về nhà họ Nguyễn, Nguyễn Lâm thị so chiêu với Liễu Chiêu Đệ đã đại hoạch toàn thắng, tâm trạng tốt đến không thể tốt hơn.
Bà còn đang tính toán buổi trưa làm chút gì