Editor: Qingluanpei
Chương 88 Được tiểu phản diện cứu ( 3)
"Không ăn." Hứa Tư đặt con gà đã được moi nội tạng sạch sẽ lên nhánh cây nướng, quay đầu lại kéo cô đến bên cạnh mình, xác định cô ở trong tầm mắt của mình mới tiếp tục nói: "Sau này, không ăn."
Hắn cũng không thích ăn thịt chuột, thứ nhất là vì thịt rất ít, thứ hai là hương vị cũng bình thường.
Chỉ là khi hắn vừa mới tới thế giới này, thân thể này quá yếu, không thể đi săn được nên chỉ có thể nhặt mấy con chuột ăn.
Không biết nên nói là may mắn hay xui xẻo, mỗi khi gặp được cô thì đều bị cô nhìn thấy cảnh này.
"Đúng đó.
Sau này anh đừng ăn nữa, em bắt thịt cho anh ăn." Nguyễn Kiều Kiều phụ họa, đôi mắt nhìn chằm chằm con gà rừng kia.
Lửa đủ mạnh, gà được nướng rất nhanh nhưng lớp ngoài cũng đã bị cháy đen thui.
Bây giờ Nguyễn Kiều Kiều rất đói bụng, một ngày một đêm chỉ ăn trái cây, trong bụng không có tí nước luộc nào nên cảm thấy con gà đen thui này thật sự rất là thơm.
Mỡ gà rơi xuống que diêm phát ra tiếng xèo xèo làm cho lửa càng to thêm.
Nguyễn Kiều Kiều rời mắt khỏi gà rừng, quay sang nhìn Hứa Tư.
Không biết là do ánh trăng quá đẹp hay là do ánh lửa quá lớn, cô lại có thể cảm thấy tên tiểu phản diện này đẹp hơn rất nhiều so với lần đầu tiên gặp mặt.
Chiều cao thì nhìn không ra nhưng rõ ràng đã béo thêm một chút, không còn gầy giống bộ xương nữa.
Tuy rằng mặc một bộ quần áo rách tung tóe nhưng không che được ngũ quan tinh xảo, tin tưởng là nếu có thể được ăn mặc đẹp, hắn chắc chắn là người đẹp nhất trong cuốn tiểu thuyết này.
"Tư ca ca, anh cảm thấy Ngũ Y Đình thế nào?"
Hứa Tư quay sang nhìn cô, ánh mắt nghi hoặc, giống như không biết cô đang nói đến ai.
Nguyễn Kiều Kiều mím môi, giải thích: "Chính là cô bé ngày đó chúng ta đi thăm ấy, cái người sinh bệnh đó.
Anh còn nhớ không?"
Hứa Tư nhìn cô vài giây, sau đó im lặng gật đầu.
"Vậy anh nói xem, anh cảm thấy thế nào?"
"Không biết." Hắn chưa từng chú ý tới người khác.
"Không biết là có ý gì?" Nguyễn Kiều Kiều không hài lòng, cô kéo kéo ống tay