Editor: Qingluanpei
Chương 91 Được tiểu phản diện cứu ( 6)
Về đến nhà, người nhà họ Nguyễn cũng không có tâm tư đi tiếp đón những hương thân tò mò kia, chỉ qua loa trả lời hai câu rồi mời bọn họ ra ngoài, cũng mặc kệ bọn họ bàn luận chuyện gì.
Nguyễn Kiều Kiều được trịnh trọng đặt lên bàn ở nhà chính.
Cả nhà tí lại sờ nơi này, chốc lại sờ chỗ kia để xem xem trên người cô còn vết thương nào không.
Nguyễn Lâm thị kiểm tra kiểm tra, nước mắt lại trào ra, một ngày một đêm này với bà còn gian nan hơn cả đời này, bà thậm chí còn nghĩ nếu thật sự không thể tìm được Nguyễn Kiều Kiều, bà cũng sẽ đi cùng với con bé luôn.
Bà không yên tâm để Tiểu Kiều Kiều một mình dưới âm tào địa phủ, sợ con bé bị người khác bắt nạt, cũng sợ không ai chăm sóc nó....
Nhưng là khi bà tuyệt vọng muốn chết, bé ngoan của bà lại trở về rồi.
Đối với bà mà nói thì đây chính là trời cao ban ân.
Bà ôm lấy Nguyễn Kiều Kiều, thật sự không nỡ buông ra, chỉ sợ buông ra một lúc thôi ông trời lại mang con bé đi mất.
"Bà ơi, Kiều Kiều không có việc gì.
Là Tư ca ca đã cứu cháu." Nguyễn Kiều Kiều duỗi tay lau nước mắt cho Nguyễn Lâm thị, nhẹ nhàng nói, nói xong lại nhìn Hứa Tư đang đứng ở một bên, nhắc nhở người nhà họ Nguyễn.
Lúc đầu lực chú ý của mọi người đều ở trên người Nguyễn Kiều Kiều, căn bản là không dời được mắt đi.
Hiện tại đã xác nhận an toàn của cô, bọn họ mới đưa mắt nhìn về phía Hứa Tư.
Nhìn cả người chật vật đầy vết thương của hắn, người nhà họ Nguyễn thật sự rất cảm động.
"Đứa bé ngoan.
Thật sự là đứa bé ngoan!" Nguyễn Lâm thị khóc, ánh mắt nhìn Hứa Tư giống như đang nhìn một thiên thần vậy.
Bọn họ không chút nghi ngờ độ tin cậy của chuyện này, dù sao thì Nguyễn Kiều Kiều nói có thì chính là có.
Người nhà họ Nguyễn thật sự rất cảm kích Hứa Tư.
Khi Nguyễn Kiều Kiều được Nguyễn Lâm thị ôm đi tắm, Hứa Tư cũng bị mấy đứa nhóc nhà họ Nguyễn vây quanh ở cạnh giếng.
Hắn là con trai, tắm rửa không cần chú trọng như vậy, cứ đứng