????Editor: Dâu
????Beta: Dâu
Tiếu Tiểu Đào thấy tình huống của Chu Cận và Bạch Tú Nhi, cũng thấy biểu tình Hứa Thiện Ý không tốt lắm, cô ấy muốn nói gì đó nhưng thức thời câm miệng lại, gật đầu đi theo sau cô.
Mà bên kia.
Bởi vì Hứa Thiện Ý quay người đi rồi nên cô không phát hiện, cô mới vừa xoay người, Chu Cận bên này lập tức đem khăn lông và nước mà Bạch Tú Nhi đưa ném xuống đất, cậu không kiên nhẫn gầm nhẹ: "Mẹ nó, đừng tới phiền tôi, cút!"
Bạch Tú Nhi vẫn luôn yêu thầm Chu Cận, nhưng hung danh của cậu bên ngoài, không ai dám tiếp xúc, cô ta vẫn luôn không dám nói.
Hôm nay ở nhà ăn thấy Chu Cận chủ động tiếp xúc với một nữ sinh, Bạch Tú Nhi gấp đến mức muốn lại đây tỏ tình.
Nhưng Bạch Tú Nhi không nghĩ tới, Chu Cận sẽ đối với cô ta như vậy, cô ta cảm thấy rất mất mặt, bụm mặt khóc sướt mướt rời đi.
Chu Cận hoàn toàn đem người khó hiểu được này thành không khí, sau khi đuổi đi Bạch Tú Nhi, cậu quay đầu nhìn phương hướng mà lúc nãy Hứa Thiện Ý ngồi.
Vừa nhìn, sắc mặt của cậu càng khó coi.
Đáng chết.
Cô đi khi nào?
Không muốn nhìn đến cậu sao?
Cậu phẫn nộ, xoay người lại rủ thêm mấy người bạn, điên cuồng thi đấu.
Hứa Thiện Ý cùng Tiếu Tiểu Đào đi mua nước xong, một bên uống một bên đi về phía phòng học.
Lúc này gần hết tiết, tiết tiếp theo sẽ học trong lớp học, đã có người về sớm hơn, bọn họ trở về lúc này cũng vừa vặn.
Trên đường về lớp học, Hứa Thiện Ý nghĩ, khả năng sách cô xem qua đã viết sai.
Trong sách nói Chu Cận không thích Bạch Tú Nhi, nhưng sau khi trải qua sự tình lúc nãy, cô lại không cảm thấy vậy.
Nếu Chu Cận không thích Bạch Tú Nhi, sao có thể sẽ nhận nước cùng khăn lông của cô ta?
Cho nên, nếu Chu Cận thích Bạch Tú Nhi, vậy cô vẫn nên cách xa Chu Cận một chút mới tốt.
Cô không muốn bị những nữ sinh kia đánh đến chết, cũng không muốn giành nam nhân với nữ chủ.
Sau khi trở lại lớp học, Hứa Thiện Ý lập tức ôm lấy cánh tay Tiếu Tiểu Đào, ôn nhu hỏi cô ấy: "Tiểu Đào, mình muốn ngồi cùng bàn với cậu, cậu nguyện ý sao?"
Tiếu Tiểu Đào đương nhiên nguyện ý, cô ấy ngày thường hơi tùy tiện, hơn nữa vẫn là một cô gái tóc ngắn thích đánh nhau, cho nên rất nhiều nữ sinh không thích chơi cùng cô ấy nhưng Hứa Thiện Ý rõ ràng là nữ sinh ngoan ngoãn, lại không sợ cô ấy, còn nguyện ý cùng cô ấy làm bạn bè. Quan trọng là bọn họ đặc biệt hợp nhau, cho nên Tiếu Tiểu Đào tán thành cả hai tay khi Hứa Thiện Ý trở thành bạn cùng bàn của mình.
Sau đó Hứa Thiện Ý lại đi tìm bạn cùng bàn hiện tại của Tiếu Tiểu Đào, nữ sinh này yêu thầm Chu Cận nên khi nghe được cô muốn đổi chỗ liền đồng ý.
Vì thế, vài phút sau, Hứa Thiện Ý lập tức đổi chỗ, ngồi cùng Tiếu Tiểu Đào.
Vừa hết tiết, Chu Cận cùng một đám nam sinh từ bên ngoài vào lớp, thấy Hứa Thiện Ý ngồi ở vị trí cách cậu xa nhất, mặt cậu liền khó coi.
Cậu lập tức xoay người, khuôn mặt âm trầm đi về hướng chỗ Hứa Thiện Ý.
Hứa Thiện Ý đang nói chuyện với Tiếu Tiểu Đào, cô ấy đang nói một ít việc thú vị ở trường học cho cô nghe, bởi vì những việc này rất có ý tứ nên Hứa Thiện Ý nghe rất nghiêm túc, lâu lâu còn không nhịn được mà cười ra tiếng.
Lúc này, cô nghe được một câu chuyện rất vui, liền câu môi bật cười.
Nhưng rất nhanh liền phát hiện Tiếu Tiểu Đào ngồi bên cạnh bỗng nhiên ngừng nói, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía sau cô.
Hơn nữa Hứa Thiện Ý cũng cảm giác được, xung quanh trở nên đặc biệt yên tĩnh, có một ánh mắt bá đạo nhìn chằm chằm cô.
Cô kinh ngạc quay đầu nhìn, sau khi thấy là Chu Cận, nụ cười bên môi liền cứng lại.
Chu Cận chống tay trên bàn, mặt âm trầm: "Trở về!"
Cậu không cần hỏi cũng biết, cô cố ý đổi chỗ.
Cái này làm cho cậu khó chịu, rất không cao hứng.
Hứa Thiện Ý nghe vậy thì sửng sốt, việc cô đổi chỗ có quan hệ gì với cậu? Cậu vì cái gì mà bắt cô trở về?
Một đám học sinh xung quanh kinh ngạc nhìn về phía họ, cũng có người nhịn không được thấp giọng nói chuyện.
"Nhìn Chu lão đại giống như đặc biệt để ý đến bạn học mới?"
"Bạn học mới đổi chỗ, cậu ấy thế nhưng đi kêu bạn học mới đổi chỗ về, chẳng lẽ cậu ấy thích bạn học mới?"
"Không thể nào, Chu lão đại không phải luôn luôn không thích nữ sinh sao?"
"Có thể là cậu ấy trước kia không thông suốt, bây giờ thông suốt rồi."
"Nghe cậu nói như vậy, hình như rất có khả năng."
"A a a, các cậu đừng nói nữa, mau nhìn, Chu lão đại chủ động nắm tay bạn học mới, đây là lần đầu tiên cậu ấy chủ động nắm tay nữ sinh."
Nghe vậy, học sinh trong lớp lại lần nữa nhìn về phía Hứa Thiện Ý và Chu Cận.
Vừa thấy, quả nhiên dọa tới bọn họ.
Trước nay Chu Cận rất ghét cùng nữ sinh có bất cứ quan hệ nào, giờ phút này gương mặt tuấn tú âm trầm, bá đạo nắm chặt tay Hứa Thiện Ý,