????Editor: 2712
????Beta: Dâu
Thanh niên tổng giám đốc bị bỏ lại ở đằng sau, anh ta cảm thấy không thể nào hiểu được, không khỏi gọi vị phu nhân đang bất chấp hình tượng chạy ở phía trước một tiếng lớn: “Cô, cô quen cô bé đó à?”
Mẹ Chu không đáp lời vị tổng giám đốc trẻ tuổi phía sau, bà chạy nhanh vào đám đông.
Vậy mà có người dám bắt nạt con dâu tương lai của bà, coi bà đã chết rồi à?
Bên phía Hứa Thiện Ý lúc này, vì tiếng gọi kích động của mẹ Chu nên mọi người đều không nhúng nhích, sau đó hình về phía phát ra tiếng gọi.
Đặc biệt là quản lí Phạm, sau khi hắn quay đầu lại nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình cùng với cô của tổng giám đốc, quản lí Phạm lập tức thu lại sự kiêu ngạo, nhìn tổng giám đốc phía ở phía sau lấy lòng: “Chào tổng giám đốc, làm phiền ngài rồi, tôi đang xử lí một vụ trộm ở đây, lập tức sẽ xong ngay.”
Tổng giám đốc trẻ cau mày, phớt lờ quản lí Phạm, đi về phía cô mình.
Lúc này quản lí Phạm mới rõ ràng ra, hắn ta vừa rồi đã vu oan cho cô gái mà cô của tổng giám đốc nhà hắn coi trọng, nói không chừng bọn họ còn quen biết nhau. Quản lí Phạm bỗng cảm thấy sợ hãi.
Bạch Vi Vi cũng không phải kẻ ngốc, cô ta thấy quản lí Phạm gọi người đàn ông đột nhiên xuất hiện kia là tổng giám đốc, mà vị tổng giám đốc này lại lễ phép gọi vị phu nhân kia là cô*, mà người cô của tổng giám đốc này lại vui vẻ khi gặp cô gái mà cô vừa vu oan như vậy. Lúc này Bạch Vi Vi đã hoảng sợ đến run rẩy cả người.
*“cô” này là cô, dì, chú, bác í.
Mẹ Chu từ trong đám người chạy ra, nhanh chóng đi đến trước mặt Hứa Thiện Ý.
Sau khi đến trước mặt cô, mẹ Chu mới phát hiện, đứa nhỏ này chụp hình không ăn ảnh gì hết. Trong ảnh bà đã nghĩ cô bé này rất đẹp, không ngờ khi gặp ở ngoài còn đẹp hơn thế nữa.
Hơn nữa, vừa rồi cô bé không tự ti cũng không kiêu ngạo, bình tĩnh đối diện với những người bôi nhọ cô. Thật sự làm cho mẹ Chu thích muốn chết.
Sự thật chứng minh, con trai bà đã không thích lầm người, bà cũng thật thích cô gái nhỏ này.
Mẹ Chu kích động bắt lấy cánh tay Hứa Thiện Ý: “Bé con, vừa rồi không dọa con chứ? Con đừng sợ, có dì ở đây, dì sẽ không để bọn họ vu oan, bôi nhọ con đâu.”
Hứa Thiện Ý phát ngốc, cô cứng đờ nhìn vị phu nhân nhiệt tình trước mặt, có chút bối rối: “Dì, dì biết cháu à?”
Mẹ Chu kích động đến mức xuýt nữa đã lỡ miệng nói: “Cháu chính là con dâu tương lai của dì, dì làm sao mà không quen biết cháu được chứ.”
Nhưng suy cho cùng bà vẫn là người lớn, cũng từng trải qua nhiều đại sự. Nhanh chóng bình tĩnh lại, bà biết mình không thể nói như vậy.
Theo bà biết thì con trai bà vẫn chưa theo đuổi được cô bé này. Hơn nữa, cô bé này cũng còn nhỏ, nếu bà nói như thế sẽ dọa cô bé mất.
Vì thế mẹ Chu nhanh chóng bình tĩnh lại, bà tạm thời bịa ra lời nói dối: “Không, dì không biết cháu, nhưng dì vừa nhìn là biết cháu bị vu oan. Dì cũng thích đứa nhỏ như cháu. Hơn nữa, công ty này là cháu trai dì mở, dì cũng có cổ phần ở đây, dì đương nhiên không để xảy ra chuyện vu oan giá họa này ở đây rồi.”
Sau khi dứt lời, mẹ Chu vẫy tay chào cháu trai bà, cũng chính là vị tổng giám đốc cao lớn anh tuấn kia, nói với anh: “Cô đưa đứa bé này đi trước. Con mau bảo người điều tra rõ chuyện này, nhất định phải trừng trị thật tốt cái đám chó cậy thế chủ* mà bắt nạt người khác.”
*Chó cậy thế chủ: chỉ những kẻ xấu dựa vào thế lực mà bắt nạt người khác.
Sau khi khi nghe xong, vẻ mặt nghiêm túc của tổng giám đốc trẻ trở nên không thể tin.
Anh ta không thể ngờ, cô của anh ta lại nói lời thô tục như vậy, còn dùng lời lẽ đó để mắng chửi người khác nữa.
Anh ta nhìn qua cô gái xinh đẹp được cô anh ta bảo vệ sau lưng. Trong lòng không khỏi suy đoán, cô gái nhỏ này và cô anh ta nhất định là có quan hệ gì đó, nhưng chắc chắn không phải là họ hàng, nếu không sao anh ta có thể không biết chứ.
Mẹ Chu thấy cháu trai mình đang đánh giá Hứa Thiện Ý, bà nóng nảy, lập tức cảm thấy không vui: “Nhìn cái gì mà nhìn? Con sẽ dọa cô gái nhỏ sợ đấy. Công ty con nhiều người như vậy con nhìn chưa đủ à?”
Đây là cô bé mà con trai bà thích, bà không thể để cháu trai mình nhìn trúng.
Tổng giám đốc trẻ thu hồi ánh mắt, làm vẻ mặt đầu hàng: “Vâng, cháu sẽ không nhìn.”
Anh ta chỉ là hơi tò mò thôi, chứ có phải muốn ăn thịt cô gái này đâu.
Sau đó, vị tổng giám đốc trẻ lập tức phân phó cho trợ lí phía sau: “Lập tức điều tra rõ vụ việc này, xem rốt cuộc là như thế nào. Sau khi rõ ràng thì báo lại với tôi.”
“Vâng, tổng giám đốc.” Trợ lý lập tức gật đầu. Sau đó, mặt không biểu tình đi đến trước quản lí Phạm: “Anh đi theo tôi.”
Sau đó, Bạch Vi Vi và trợ lí của cô ta cũng bị đưa đi.
Bạch Vi Vi còn muốn tiếp tục chờ thử vai, cô ta vội vàng từ chối: “Tôi còn phải thử vai, tôi không thể đi được.”
Nghe thế, mẹ Chu ở bên cạnh nhanh chóng đi ra, bà nhìn Bạch Vi Vi, cười như không cười hỏi: “Hôm nay cô muốn thử vai nữ chính của quảng cáo đồ uống kia?”
Bạch Vi Vi lập tức gật đầu. Sau đó nhìn mẹ Chu với ánh mắt chờ mong, vừa rồi cô ta nghe thấy được mẹ Chu hình như chính là cô của tổng giám đốc bên cạnh, nên có thái độ rất tốt với vị cô của tống giám đốc này.
Sắc mặt mẹ Chu trở nên nghiêm túc trong nháy mắt, bà lạnh giọng nói: “Vậy cô có thể đi được rồi. Hôm nay chính là tôi sắp xếp bữa thử vai quảng cáo này, đồ uống cũng là tôi nghiên cứu phát minh. Tôi cảm thấy cô không thích hợp để quay quảng cáo của tôi.”
Sau khi mẹ Chu nói xong, lập tức kéo tay Hứa Thiện Ý, trực tiếp đẩy cửa bên cạnh, đi vào.
Tịch Mặc, tổng giám đốc trẻ, cũng chính là cháu trai của mẹ Chu, anh ta cũng lập tức đi theo vào.
Phía sau có mấy nhân viên công tác cũng đi vào, sau đó trực tiếp đóng cửa lại.
Ngoài cửa, trên hành lang, chỉ còn lại mười mấy cô gái đến xem diễn, cùng với vẻ mặt khiếp sợ của Bạch Vi Vi và vẻ mặt ngơ ngác của trợ lí cô ta.
Trợ lí của Tịch Mặc gọi quản lí Phạm đến, còn gọi thêm vài bảo an. Nhanh chóng đưa Bạch Vi Vi và trợ lí của cô ta đi.
Bạch Vi Vi thất hồn lạc phách đi theo bọn họ.
Khi đi được một đoạn, cô ta vừa giận vừa hận, còn có chút hối hận.
Nếu sớm biết cô gái vừa rồi có quan biết với cao tầng công ty Tinh Thần, thì đánh chết cô ta cũng không vu oan cho cô gái đó.
Nhưng bây giờ hối hận cũng muộn rồi, cô ta chỉ có thể vội vàng gọi điện cho kim chủ.
Tuy nhiên, sau khi kim chủ của cô ta biết cô ta đắc tội với cao tầng của Tinh Thần, hắn lập tức chặn cô ta, bảo cô ta cút xa hắn ra càng xa càng tốt, sau này đừng liên lạc với hắn nữa.
_____
Bên kia.
Sau khi Hứa Thiện Ý bị mẹ Chu kéo vào phòng, còn chưa kịp phản ứng, thì thấy những nhân viến công tác và một