????Editor : Nana
????Beta: Dâu
Hứa Thiện Ý đem ánh mắt từ trên bàn sách thu hồi lại, cô quay đầu nhìn mẹ ở phía cửa, rất kinh ngạc: “Mẹ, tại sao mẹ lại trở về?”
“Chào dì.” Chu Cận ngồi ở bên kia bàn, tay cậu cầm sách vở, đứng lên, mỉm cười với mẹ Hứa.
Mẹ Hứa đánh giá một chút về tình huống trong phòng, thấy con gái cùng vị bạn học Chu này cách nhau rất xa. Hơn nữa bọn họ đúng là đang học tập, bà liền an tâm.
Bà cười cười, nói: “Không có việc gì, mẹ có chút đồ quên cầm. Ở bên ngoài không có gặp hai con, vì vậy liền tới đến xem. Các con đừng lo cho mẹ, cứ tiếp tục học đi.”
Mẹ Hứa cười cười, sau đó đóng cửa lại rồi đi ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, mẹ Hứa vào phòng ngủ của cô. Gọi cho chủ nhiệm lớp của Hứa Thiện Ý, cuối cùng xác nhận Chu Cận đúng là do chủ nhiệm phái tới, hơn nữa Chu Cận còn là người đứng thứ nhất toàn ban. Mẹ Hứa cảm thấy vừa rồi đều là mình cùng ba Hứa suy nghĩ nhiều.
Còn có, lần này Thiện Thiện nhà bọn họ vận khí thật là quá tốt. Có thể ngồi cùng bàn với Chu Cận, người đứng nhất toàn ban, còn được Chu Cận tới đây hỗ trợ học bổ túc.
Lúc này mẹ Hứa không hề suy nghĩ lung tung, bà ngược lại còn muốn buổi tối làm nhiều đồ ăn ngon cho Chu Cận ăn.
Vì thế, mẹ Hứa liền ra ngoài. Dự định làm xong công việc của mình, liền trở về làm một bữa ăn ngon.
Sau khi nghe được tiếng đóng cửa, Hứa Thiện Ý vẫn luôn kiên trì giả vờ không có chuyện gì nhưng cô cuối cùng cũng nhịn không được cúi đầu, khẽ run rẩy.
Vừa nãy, Chu Cận không biết sao lại như thế, cậu đột nhiên ôm cô còn muốn hôn cô.
Cô bị dọa không nhẹ.
Tuy rằng cô rất thích ngoại hình của cậu, cũng cảm thấy cậu không giống người xấu.
Nhưng cô không thể cùng cậu tiếp xúc được, cậu tới nhà cô hỗ trợ cô học bù là giáo viên an bài. Cô không thể từ chối, nhưng về sau chờ sau khi cô đến trường học, cô nhất định sẽ không để ý đến cậu, dù sao thì cô cũng không muốn chết.
Nhưng không ngờ là cậu lại đối xử với cô một cách không thể hiểu được như vậy.
May mắn ngay sau khi nghe được tiếng mở cửa, cậu liền bất ngờ buông cô ra, rồi đứng dậy ngồi xuống bên cạnh.
Nhưng bây giờ mẹ cô đi rồi, Hứa Thiện Ý nghĩ vậy trong nhà lại chỉ còn lại có cô cùng Chu Cận. Cô lại bắt đầu khẩn trương.
Hiện tại Chu Cận đã bình tĩnh trở lại, thấy Hứa Thiện Ý đang run rẩy, trong lòng cậu tất cả đều là đau lòng cùng hối hận.
Vừa nãy cậu không nên dọa cô như vậy. Mặc dù vừa nãy cậu không khống chế được chính mình, cũng không có hôn cô. Nhưng rốt cuộc, cậu vẫn đã dọa cô sợ.
Chu Cận cố ý không nói đến chuyện vừa nãy, sợ kích thích đến cô. Cậu gõ gõ bàn học, trầm giọng: “Cậu trước tiên làm đề này, chờ một lát tôi giải thích cho cậu.”
Nghe được giọng của cậu lạnh đi một ít, hơn nữa cậu không có đứng dậy lại gần cô nữa, Hứa Thiện Ý mới hồi phục lại tinh thần. Cô cũng dường như không còn sợ hãi nữa, cô gật gật đầu không nhìn cậu, nhẹ giọng đáp: “Ừ.”
Sau đó, cô cầm lấy bút bắt đầu giải đề.
Hai người đều theo bản năng, không để ý đến chuyện phát sinh lúc nãy.
Lát sau, Chu Cận sợ lại dọa đến cô, cậu rất quy củ, thậm chí không đi chạm vào tay cô.
Một buổi chiều bình yên trôi qua, mẹ Hứa trở về rất sớm. Sau đó làm một bữa tối thật là thịnh soạn, bảo Chu Cận xuống dưới cùng nhau ăn cơm.
Ban đầu Chu Cận cũng không đồng ý, cậu tới là để hỗ trợ cho vợ tương lai của mình học bổ túc, là bổn phận của cậu.
Nhưng lúc sau Hứa Thiện Ý mở miệng, cậu liền gật đầu ở lại.
Bởi vì cơ thể Hứa Thiện Ý còn chưa phục hồi, sau bữa cơm chiều sau cô rất nhanh liền mệt mỏi, Chu Cận cũng không ở Hứa gia lâu.
Mẹ Hứa thấy con gái rất mỏi mệt, nên cũng cho con gái đi nghỉ ngơi sớm.
Hứa Thiện Ý thật sự rất mỏi mệt, cơ thể cô còn chưa có phục hồi. Hôm nay lại ở bên cạnh Chu Cận lo lắng đề phòng một buổi chiều, không mệt mới là lạ.
Cô tắm rửa,rồi trực tiếp lên giường chuẩn bị ngủ.
Nhưng vừa mới lên giường, di động của cô liền vang lên. Cô lấy ra di động vừa nhìn, vẻ mặt lập tức cứng đờ.
Là tin nhắn WeChat của Chu Cận. Cậu chiều nay