Triệu Đình Đình sau khi trở về tức giận đập vỡ mấy bình trà.
Sở An Nhan, nếu ngươi cùng Lăng Giang đã cột chặt vào nhau, ta đành phải thông qua cách ở tửu lầu đoạt lấy Lăng Giang.
Hiện tại, cũng đừng trách ta động thủ.
Hôm sau, Sở An Nhan suy yếu rời khỏi giường.
Nhớ tới chuyện tối hôm qua, nàng đột nhiên nhớ trong nguyên tác có nhắc tới cảnh này.
Lăng Giang bị Sở An Nhan đưa vào hoàng cung, vốn định bắt hắn hầu hạ mình, Lăng Giang lại không chịu khuất nhục bỏ chạy.
Khi hắn đang yếu ớt di chuyển trên đường, đụng vào Sở An Bình không tham gia yến tiệc, nàng ta không chỉ đem Lăng Giang mang về cung nàng ta, càng là chu cấp ăn mặc cho Lăng Giang, lại còn trị thương cho hắn.
Lăng Giang thập phần cảm kích, nhưng lúc này người của Sở An Nhan đã tìm tới đây.
Vì không cho Sở An Bình lộ mặt, Lăng Giang chủ động đi vòng qua lối khác lại một lần nữa rơi vào tay Sở An Nhan.
Chết tiệt, gần đây chơi bời nhiều quá, quên mất cả nội dung nguyên tác.
Theo lý thuyết, đêm qua đáng nhẽ phải là cuộc gặp êm đẹp đầu tiên của Lăng Giang và Sở An Bình, lại bị nàng làm hỏng mất.
Hơn nữa trong nguyên tác cũng là từ lúc này, Lăng Giang cùng Sở An Bình mới ngấm ngầm thường xuyên gặp mặt.
Nhiều một chút là Sở An Bình đưa thuốc trị thương cho Lăng Giang, hơn nữa còn cổ vũ hắn nhất định phải sống sót.
Hiện tại thì tốt rồi, nàng trực tiếp đem điểm này hủy sạch.
Tuyến tình cảm của Lăng Giang cùng Sở An Bình phải làm sao bây giờ?
Hơn nữa, sau tiệc sinh thần nàng cũng phải về phủ công chúa, về sau hai người không có tầng quan hệ này, vậy như thế nào lui tới.
Nói thật, nàng một chút cũng không nghĩ ở lại hoàng cung.
Làm thế nào để Sở An Bình đến phủ công chúa đây?
Nhân gia cũng chưa chắc nguyện ý đáp ứng a.
Bỏ đi, thử xem đã, bằng không cốt truyện đến lúc đó sụp đổ, đây chẳng phải nàng sẽ gặp càng nhiều nguy hiểm.
Chỉ cần hai người này ở cạnh nhau, không phải sẽ dễ dàng nảy sinh tình cảm sao?
Nói làm liền làm, Sở An Nhan trước tiên phân phó người trở về phủ công chúa đem sân viện bên cạnh chỗ Lăng Giang quét tước sạch sẽ.
Lại tự mình đi gặp Sở An Bình, hỏi một chút ý kiến của nàng ta.
Ai ngờ vừa đến Hoa Thanh cung, Sở An Nhan đã bị thế trận bên ngoài dọa sợ.
Hoàng hậu như thế nào lại tới Hoa Thanh cung?
Sở An Nhan đi vào, liền thấy hoàng hậu ngồi trên ghế cao, mà nữ chủ thân hình gầy yếu đang quỳ trên mặt đất, ngăn không được run rẩy.
" An An, sao con lại tới đây? ".
Hoàng hậu trong mắt hiện lên kinh ngạc nhưng lại không hoảng loạn.
" Tới, lại đây ngồi, hôm nay mẫu hậu giúp con giáo huấn đồ đê tiện này "
" Mẫu hậu, tỷ tỷ phạm vào chuyện gì? ".
Sở An Nhan không dám quá mức bại lộ sự khác thường.
Xác thật là ngày thường nguyên chủ cùng hoàng hậu đều không thích Sở An Bình.
Bởi vì mẫu thân Sở An Bình là cung nữ trong cung hoàng hậu, lại tự mình hạ dược bò lên giường hoàng thượng, lúc này mới có Sở An Bình.
Phát sinh ra chuyện, hoàng hậu cũng không có ban chết cho cung tì kia, mà là để nàng ta bình bình an an sinh hạ đứa nhỏ này, mỗi ngày đưa chút thức ăn, để cho bọn họ tự sinh tự diệt.
" An An, thời điểm tối hôm qua con xảy ra chuyện, hộ vệ phát hiện nàng ta đang kinh hoảng chạy trốn, hỏi mới biết được, tên sứ giả Tây Trần Quốc đều là nàng ta sai sử, bản lĩnh thật lớn ".
Bà ngày thường tuy không quản người này, nhưng cũng không đại biểu bà có thể cưỡi lên đầu nữ nhi nàng.
Rốt cuộc, một người đến thân mẫu mình cũng dám giết, cũng chẳng phải loại thiện nương gì.
An An ngày thường đơn thuần, nàng cũng không muốn cho nàng biết quá nhiều chuyện, chỉ có thể âm thầm vì nàng xử lý hết thảy người muốn hại nàng.
" Mẫu hậu, chuyện hôm qua cùng tỷ tỷ không quan hệ.
Ngày hôm qua con tận mắt nhìn thấy, kẻ cầm đầu là người Tây Trần Quốc, bất quá chính là muốn đem trách nhiệm đẩy cho người khác, mẫu hậu không thể trúng kế bọn họ "
Sở An Nhan vội vàng tiến lên kéo tay Ôn Xu nói.
" Được rồi, nếu An An đã nói vậy, bổn cung tạm thời sẽ không phạt nàng ta, nhưng đến cả sinh thần An An mà ngươi cũng không muốn đi.
Chẳng lẽ