Thời gian ước định đã tới.
Ngụy Khánh đúng hẹn tới.
“ Đều phân phó đi xuống? ”
Ngụy Khánh trên mặt có chút chần chờ, lại vẫn nói: “ Đều đã phân phó đi xuống ”
“ Ngươi xác định đã hông tri tới từng người? ”.
Ngữ khí Lăng Giang lạnh băng, chuyện này hắn không thể lấy tính mạng Sở An Nhan ra nói giỡn.
“ Còn có một người tình huống không rõ ”
“ Ai? «
" Lão bản Hương Phận Lâu, Nguyệt Vinh Hoa.
Hôm qua nàng ta có việc ra ngoài, người của chúng ta không có tìm được nàng ta ”
Chú ý tới sắc mặt Lăng Giang, Ngụy Khánh lại vội vàng nói:
“ Người chúng ta đã đi thông tri, nhưng tâm tư Nguyệt Vinh Hoa kín đáo, chúng ta bên này đều dựa vào nàng ta, hẳn là sẽ không hành sự lỗ mãng.
Huống chi, Sở......!Công chúa nàng hẳn là không quen biết lão bản ”
“ Mau chóng, ngươi đi xuống đi ”
Lăng Giang nhìn cây táo kia, trong lòng có chút bất an.
Hiện không tính là nóng, thời gian này Sở An Nhan hẳn là còn đang ngủ.
Chỉ cần người của hắn thông tri nhanh, hẳn là không có gì vấn đề lớn.
Lăng Giang ở trong sân nôn nóng đi qua đi lại, cuối cùng vẫn kiềm chế không được đi Ly An Viện.
Hắn tự mình xác nhận một chút mới tốt.
Vào Ly An Viện, Lăng Giang tìm mọi nơi, cũng không thấy bóng dáng Sở An Nhan.
Người đâu?
Đáy lòng bất an càng thêm rõ ràng.
Lăng Giang ở ngoài cửa kích động kéo nha hoàn hỏi:
“ Công chúa đâu? ”
“ Công chúa đi ra ngoài ”.
Tiểu nha hoàn bị Lăng Giang dọa không nhẹ.
“ Đi đâu? ”
“ Nô tỳ nghe thấy công chúa nói muốn đi bái phỏng một người, mang theo vài lễ vật, nghe Hồng Tô tỷ tỷ nói chính là Nguyệt lão bản ”
Tiểu nha hoàn vừa dứt lời, Lăng Giang đã hướng cửa xông ra ngoài.
Sở An Nhan này!
Sáng sớm tinh mơ chạy loạn cái gì?
Hôm qua mới gặp phải ám sát, hôm nay còn dám có can đảm đi ra ngoài?
Lúc này, Sở An Nhan đã tới rồi cửa Hương Phận Lâu.
“ Công chúa, hôm nay sao ngài lại tới đây? ”.
Nguyệt Vinh Hoa vẫn như cũ đứng ở ngoài cửa đón khách.
Nhìn thấy Sở An Nhan đến, lập tức nhiệt tình tiếp đón.
“ Đi, lầu hai thượng phòng ”
Sở An Nhan đi theo Nguyệt Vinh Hoa cùng nhau lên lầu hai, vẫn là phòng nàng từng đến.
“ Nguyệt lão bản, đây đều là ta tạ lễ, đa tạ ngươi lúc trước chiếu cố ta ”
“ Công chúa có tâm, ta cùng với tam hoàng tử là bằng hữu cũ, giúp ngài bất quá là thuận tay, tặng lễ vật này đó liền quá khách sáo, công chúa cũng không cần như thế ”
Trên mặt Nguyệt Vinh Hoa treo nụ cười tươi, nhớ tới nàng lúc trước nhận được nhiệm vụ kia.
“ Ngươi nhất định phải nhận lấy, bằng không lòng ta băn khoăn, ngày sau ta còn có rất nhiều vấn đề thỉnh giáo ngươi, này liền tính là tiểu tâm ý của ta ”
“ Được, một khi đã như vậy, ta đây cũng không thoái thác, phiền toái vị cô nương này đem mấy thứ này giao cho một nữ tử tên Thanh Nguyệt ”
Hồng Tô nghe thấy lời này có chút khó xử, xin giúp đỡ từ Sở An Nhan.
“ Hồng Tô đi đi, đợi lát nữa trở lại liền ở ngoài cửa chờ ta ”
“ Công chúa hôm nay tới cũng là vì đồ ăn tăng giá đi, chuyện này ta nghe nói qua, giải quyết phương pháp kỳ thật có hai cách ”
Nguyệt Vinh Hoa đổ trà cho Sở An Nhan, lại cho mình một ly.
“ Có hai cách? ”
Nguyệt Vinh Hoa không nói gì, trước cúi đầu uống trà.
“ Công chúa không bằng nói trước, ngài nghĩ đến biện pháp gì ”
Nguyệt Vinh Hoa tay phe phẩy quạt tròn, thâm ý sờ sờ phiến quạt.
Sở An Nhan đang muốn mở miệng, liền nghe thấy được thanh âm Hồng Tô ở bên ngoài: “ Lăng công tử sao ngài lại tới đây? «
Vừa nghe thấy thanh âm, Lăng Giang liền phá cửa vào.
“ Công chúa, xem ra Lăng công tử có việc gấp tìm ngài, ta lát nữa lại trở lại ”
Nguyệt Vinh Hoa một đường cười kiều mị, khi đi ngang qua bên cạnh Lăng Giang, thấp giọng nói:
“ Thiếu chủ yên tâm ”
Nghe thấy câu này, Lăng Giang bình ổn tinh thần, khẩn trương tiêu trừ một nửa.
“ Sao, sao thế? ”.
Sở An Nhan nghi hoặc đứng dậy đi tới.
Sở An Nhan bị dọa đến không nhẹ, vừa rồi bộ dạng Lăng Giang giống như là tới đòi nợ.
“ Không, không có việc gì, ta ở trong phủ không tìm được ngài liền tới đây nhìn xem ”
Lăng Giang hướng về phía Sở An Nhan cười gượng, rời khỏi phòng.
Ở cửa lại gặp được Nguyệt Vinh Hoa, Lăng Giang không yên tâm lại nói một lần nữa không thể gây thương tổn đến nàng mới an tâm trở về.
*
Sở An Nhan cùng Nguyệt Vinh Hoa nói chuyện phiến xong, tức khắc cả người đều thông suốt,