Long tiên sinh liều mạng áp chế nguyền rủa trong cơ thể, nghe người nọ lải nhải bên tai hắn về các kế hoạch sau này, một chút ý thức mà hắn vất vả lắm mới khôi phục như lại trở nên mơ hồ.
Là hắn nghe nhầm sao?
Nhất định là hắn nghe nhầm, dáng vẻ hiện tại của hắn như thế này, con người kia sao có thể không để ý chút nào, nàng là bị ép đến đây làm phu nhân xung hỉ cho hắn mà? Mấy ngày trước nàng ta còn khóc lóc mãi, mới đó mà đã thay đổi sao?
Long tiên sinh liều mạng áp chế chút cảm tình kì lạ trỗi dậy từ đáy lòng, chờ mong rồi lại sợ hãi, hắn cật lực tẩy não cho bản thân:
Không có khả năng, hắn là một con rồng phế vật, cái đuôi hư thối, cũng không có sừng, toàn thân đều có dấu vết nguyền rủa, xấu như vậy, khó ngửi như vậy, nàng ấy làm sao có thể không chê bai?
Hắn ở thời điểm đẹp nhất cũng chưa từng có người thật lòng đối đãi hắn, nếu có cũng là ôm mục đích không thể cho ai biết tới tiếp cận hắn...
Nàng ta vừa mới bón cháo cho hắn ăn, thái độ dịu dàng như vậy, hẳn là giả vờ thôi... đúng không?
Bạo quân không hiểu Mục Loan Loan giả vờ như vậy để làm gì, sẽ có lợi gì cho nàng ta, ngay cả chính hắn cũng không biết bây giờ hắn còn có thứ gì để tính kế.
Tu vi bị phong ấn, trúng nguyền rủa, cặp sừng quý giá và cái đuôi cũng đã mất, sau khi thất bại tài sản đều bị lục soát đem đi cả rồi, bởi vì tin sai người mà quyền lực cũng mất hết. Nếu khăng khăng nói trên người hắn còn có thứ gì giá trị, chắc đó là viên nguyên hạch bị vỡ thành mấy mảnh nằm trong cơ thể hắn.
À, xương cốt
rồng nếu làm thành canh, hẳn là mùi vị cũng không tồi, chỉ là không biết lời nguyền của các ma vật vực sâu có khắc vào trong xương không.
Long tiên sinh có chút châm biếm mà tưởng tượng. Nhưng mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, Mục Loan Loan đều chẳng thể biết, nàng còn đang tập trung tính toán cho tương lai sau này, thật sự không dễ dàng chút nào, phải tính toán chi li làm cách nào có thể phân chia tiền tiêu hàng tháng một cách hợp lý nhất. Giọng nói của nàng hết sức nhẹ nhàng, như là một ngọn lửa lặng lẽ len lỏi khắp nơi, từng chút một hòa tan hàng rào phòng ngự mà Long tiên sinh vất vả dựng lên.
"Bây giờ là giữa tháng mười, tiền tiêu hàng tháng lại ít ỏi như vậy, linh gạo cũng không còn nhiều lắm." Mục Loan Loan tính về sau một ngày ba bữa, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, đột nhiên duỗi tay sờ sờ phần bụng bị lộ ra bên ngoài của Rồng tiên sinh, xác nhận trừ bỏ từng khối cơ bụng rắn chắc, bụng chỉ bị bẹp một chút, lúc này nàng mới yên tâm.
Động tác của nàng kỳ thật rất nhẹ, nhưng vì mang theo nhiệt độ cơ thể nên khiến cho Long tiên sinh, một con rồng chỉ biết đánh nhau, chưa từng có tiếp xúc thân mật với bất kì ai, trong lòng như có pháo hoa nổ vang, mang theo chút tê dại như điện giật, nóng đến hắn trở nên ngây ngốc.
Nàng sờ hắn!
___________o0o___________
Cập nhật ngày 11/1/2020 tại Việt Nam Overnight
Editor: jenykhuong
Beta: Kimnana