Sau Khi Xuyên Sách Ta Nhận Nuôi Nhân Vật Phản Diện Thời Niên Thiếu

Chương 63


trước sau

Một ngày của Lương Quyết Thành trôi qua vô cùng kϊƈɦ thích.

Anh cho rằng mình đã không còn hy vọng nữa, quanh co lòng vòng một hồi, lão gia tử lại cho anh thêm một cơ hội.

Nếu ông nội trực tiếp cự tuyệt anh, không cho anh bất cứ hy vọng nào, căn bản sẽ không kêu hai trợ lý kia tới đây thí nghiệm thực lực, phân tích tiềm lực của anh.

Chính là bởi vì ông cho anh một cơ hội, cho nên anh mới có thể ở lại. Thời gian này vô cùng mệt mỏi, cũng thực kϊƈɦ thích cùng khẩn trương, cũng làm cho anh yên tâm hơn.

Về nhà tắm rửa qua một lần, vài ngày nay không có ngủ tử tế, Lương Quyết Thành vừa nằm xuống chính là cả một ngày. Tiễn Ý Ý sợ anh ngủ đến chết, cách một đoạn thời gian sẽ đến xem xem anh có còn thở hay không.

Hoàn hảo là người trẻ tuổi, thể chất rất tốt a.

Lương Quyết Thành ngủ mười mấy tiếng đồng hồ, thể lực khôi phục, xuống bếp sờ soạng tìm đồ ăn.

Tiễn Ý Ý có để lại canh cho anh, biết mấy ngày nay anh cực khổ, cô còn bảo dì giúp việc hầm cho anh một con gà, nấu một nồi canh gà thơm ngào ngạt.

Lương Quyết Thành ăn uống no đủ, nhận được điện thoại từ trợ lý của ông nội Tiễn.

“Chào cậu…”

Ngay từ đầu anh đã có chút kinh ngạc, nhận được cú điện thoại này về sau, sắc mặt Lương Quyết Thành hơi hơi có chút thay đổi.

“Vâng…”

Tiễn Ý Ý ngồi đối diện Lương Quyết Thành dùng bữa cơm của mình, bữa cơm này của cô là sau khi tan học trở về mới ăn.

Lương Quyết Thành vài ngày không có lên lớp, thầy Trương cũng không có hỏi, nhiều nhất chính là đem đề thi đưa cho Tiễn Ý Ý, bảo cô mang về cho anh làm, làm xong rồi lấy đáp án của anh làm tiêu chuẩn để chữa bài cho những bạn khác.

Tiễn Ý Ý ăn cũng không tập trung, có chút tò mò về cú điện thoại này của Lương Quyết Thành.

Chờ anh cúp điện thoại, xoa xoa thái dương.

“Ai thế?”

Tiễn Ý Ý tò mò.

“… Trợ lý Tôn.”

Tiễn Ý Ý sửng sốt: “Trợ lý của ông nội?”

Tại sao trợ lý Tôn lại gọi điện cho Lương Quyết Thành?

Tiễn Ý Ý cắn thìa, có chút khó hiểu.

Lương Quyết Thành giải thích: “Trợ lý Tôn nói muốn đưa tôi đi gặp một người. Nếu có thể, về sau mỗi cuối tuần, khả năng sẽ phải tới đó học tập.”

Tiễn Ý Ý thiếu chút nữa hỏi “học bù sao?”, cuối cùng là phản ứng kịp không có nói ra.

Trợ lý Tôn mang Lương Quyết Thành đi theo học tập, vậy khẳng định không phải là học tập trong trường a!

“Ông nội an bài?”

Lương Quyết Thành gật đầu, sắc mặt anh có điểm phức tạp.

Ông nội Tiễn là người làm việc quyết đoán. Thời điểm không đồng ý liền không đồng ý, đã đáp ứng liền muốn dùng tất cả biện pháp đem anh đỡ đứng lên.

Tiễn Ý Ý rất hiếu kì, ông nội đến cùng là an bài cái gì.

Lương Quyết Thành hiện tại cũng không nói rõ được, chỉ là biết có thể sẽ có người trong ngành chỉ điểm anh, tiến hành học tập chuyên nghiệp.

Hôm nay là thứ tư, thứ bảy là ngày mà ông nội mời người tới xem vòng ngọc, Tiễn Ý Ý nhớ tới, thuận miệng đề ra một câu: “Vậy nếu cậu có thời gian, thứ bảy này ông nội muốn mời người tới xem vòng ngọc, ông muốn tớ cũng tới, cậu cũng có thể tới.”

Dừng một chút, nhớ tới Lương Quyết Thành trước mặt ông nội đều là một bộ dáng khẩn trương, Tiễn Ý Ý hỏi một câu: “Có muốn đi không?”

Lương Quyết Thành do dự một lát, cuối cùng vẫn là gật đầu.

“Tôi đi.”

Nếu như đã muốn bắt đầu chuẩn bị vì tương lai của hai người, như vậy thì anh nhất định phải biết được người trong giới của Tiễn Ý Ý. Loại xem vòng ngọc này không coi như là trường hợp chính thức, anh đi theo Tiễn Ý Ý tham dự, thông qua được sẽ dễ dàng cho việc về sau anh có đủ tư cách đứng bên cạnh cô hơn.

Lương Quyết Thành muốn đi, Tiễn Ý Ý liền nhanh chóng đặt làm cho anh một ít quần áo.

Quần áo mua lúc trước đều là quần áo hằng ngày, đến tiệc của lão gia tử mà mặc nó thì rất không thích hợp.

Tuổi của anh không lớn, vẫn còn chưa trưởng thành, tây trang giày da cũng không quá thích hợp. Tiễn Ý Ý cho người chuẩn bị một bộ tây trang hưu nhàn, hợp với tuổi trẻ của anh hơn, kiểu dáng đơn giản, mang những chi tiết thiết kế nhỏ, dùng để tham dự một ít sự kiện không quá chính thức là đủ rồi.

Trong khoảng thời gian này, Lương Quyết Thành đã theo trợ lý Tôn đi gặp người.

Trợ lý Tôn vừa mang Lương Quyết Thành ra ngoài chính là mất hết hai ngày, di động của anh đều trong trạng thái tắt máy, nếu không phải biết Lương Quyết Thành đi theo trợ lý Tôn là rất an toàn thì Tiễn Ý Ý đều cho rằng anh đã bị lừa bán đi đâu rồi.

Chung quy là lão đại quá đẹp trai; bán đi đâu đều có người muốn.

Sau khi tan học, Tiễn Ý Ý cũng không về nhà mà đi cùng Nhâm Kha, Tô Á Na, Tại Tiếu và Chu Tam đi nơi Lương Nguyệt Ninh ở học bù.

Phương thức dạy học của Nhâm Kha, Tiễn Ý Ý nghe không vào, nhưng bọn Tô Á Na lại có thể tiếp thu rất tốt, cũng do mỗi người có cách nghe khác nhau mà. Không có thầy giáo dạy, Tiễn Ý Ý liền buông lỏng mình, bành trướng đi theo em gái Lương học nặn trong khi đám bạn mình vẫn còn đang bù đầu học.

Hai ngày nay Lương Quyết Thành cũng không bắt cô học, Tiễn Ý Ý chơi bời suốt hai ngày, cuối cùng phát hiện đất sét này nặn rất thích tay.

Lương Quyết Thành bề bộn nhiều việc, cả hai ngày đều không gọi cho cô một lần nào. Vẫn là trợ lý Tôn chủ động gọi điện thoại cho Tiễn Ý Ý, báo lại một chút tình huống cho cô.

Anh hiện tại đang theo một người rất lợi hại trong công ty học tập, đối phương rất giỏi, hắn nguyện ý dạy, đây là cơ hội hiếm có của Lương Quyết Thành. Chính vì thế nên anh đều không dám phân tâm, nghiêm túc đi theo học tập.

Trợ lý Tôn ở trong điện thoại liền khen mấy câu.

“Ý Ý tiểu thư, bạn trai của cháu thực thông minh. Dương tiên sinh mang theo cậu ấy có hai ngày cũng khoe cậu ta sáng tạo nhanh nhẹn, học tập cũng rất nhanh. Nói một suy ra ba, đối với tri thức mới tiếp thu rất lợi hại.”

Lương Quyết Thành được khen ngợi, Tiễn Ý Ý cũng có cảm giác tự hào. Lồng ngực ưỡn lên, mặt đầy đắc ý nhưng vẫn phải khiêm tốn một chút: “Tàm tạm thôi, cũng cứ như vậy à.”

Trợ lý Tôn: “…”

Ý Ý tiểu thư, trong thanh âm của cháu có sự vênh váo đều có thể nghe được a.

Trước tối thứ sáu, Lương Quyết Thành cuối cùng cũng bị đuổi trở về.

Dựa theo đối phương nói là để cho anh tắm rửa thật tốt, ngày mai còn phải đi gặp người nữa.

Lúc bắt đầu, Tiễn Ý Ý còn không biết tại sao trợ lý Tôn lại nói như vậy, chờ khi hắn đem người đưa về nhà, Tiễn Ý Ý vừa nhìn thấy liền trầm mặc.

Ước chừng là đã hai ngày rồi Lương Quyết Thành không ngủ, thậm chí là không rửa mặt chải đầu, tóc tai rối bời, quần áo vẫn là bộ lúc cô phái người đưa qua. Toàn thân tinh thần uể oải, buồn ngủ đến mức mắt không mở ra được, xoa xoa mắt vừa vào cửa nhìn thấy Tiễn Ý Ý, lúc này anh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, khí thế toàn thân đều sụp đổ.

Tiễn Ý Ý nhìn đều đau lòng không thôi, nhanh chóng đem canh sườn đã chuẩn bị tốt đưa cho anh ăn để còn nhanh chóng đi ngủ.

Lương Quyết Thành đích xác cực kỳ mệt mỏi.

Thời gian hai ngày này, anh đều không có cơ hội chợp mắt. Dương tiên sinh có thể rút ra thời gian tới chỉ điểm anh là một chuyện cầu còn không được. Lương Quyết Thành tuyệt đối sẽ không lãng phí cơ hội tốt như vậy, cố gắng chống giữ hai ngày qua. Thêm nữa lúc trước anh còn thức đêm, vừa về đến nhà, về đến trong phạm vi an toàn liền chịu không được, một giấc ngủ thẳng đến chiều thứ bảy.

Cũng vì trong tiềm thức nhớ rõ hôm nay có một buổi tiệc vòng ngọc của ông nội cho nên mới giãy giụa tỉnh lại.

Tiễn Ý Ý không có quấy rầy Lương Quyết Thành.

Anh rất mệt, bộ dáng lúc anh về đến nhà đều khiến cho cô đau lòng.

Buổi xem vòng ngọc hôm nay cũng không phải trường hợp chính thức gì, anh không đi cũng được. Nói cho lão gia tử một tiếng cũng có thể được thông cảm.

Giữa trưa, thợ trang điểm của Tiễn Ý Ý tới nhà, mang tới cho cô một bộ lễ phục mới cùng một hộp trang sức.

Sau khi Tiễn Ý Ý chuyển nhà, mấy bộ lễ phục cô cũng không mang theo, cũng không cần dùng tới.

Cô đi học ở trường công lập, cuối tuần không phải học bù thì chính là đi về nhà, loại hoạt động xã giao như thế này đã ít lại càng ít hơn; trước đó cũng không thường xuyên tham gia yến hội cho nên những bộ đồ này cũng không cần dùng lắm.

Vẫn là ông nội để bụng, để cho người ta chuẩn bị váy mới cùng trang sức mang đến cho cháu gái.

Xem vòng ngọc cũng không phải trường hợp chính thức, bên dưới chuẩn bị váy cho Tiễn Ý Ý cũng không quá khoa trương, là một cái váy màu vàng nhạt tay dài, chân váy dài quá gối, thiết kế đơn giản hào phóng, thích hợp cho việc tham gia gia yến bình thường.

Trang sức cũng đơn giản, là một cái vòng cổ kim cương cùng một cái vòng tay.

Trang điểm vẫn là phải làm; dù sao cũng là trường hợp công khai gặp người khác mà.

Tiễn Ý Ý trang điểm được một nửa, cửa phòng bị người đẩy ra.

Lương Quyết Thành liếc mắt nhìn thấy Tiễn Ý Ý đang trang điểm ở bên trong.

Cô đã thay xong quần áo, tóc hơi uốn xoăn rũ lên vai, có một loại thành thục lại mị lực hơn so với số tuổi hiện tại của mình.

Anh nắm chặt tay nắm cửa, hai mắt nhìn cô một lát rồi gật đầu với thợ trang điểm đang ở trêи mặt cô bôi vẽ loạn xạ.

Lương Quyết Thành lặng lẽ đi tới phòng bếp, trong lò vi sóng còn có đồ ăn chuẩn bị cho anh.

Mấy ngày nay, mỗi ngày đều không cùng ăn với Tiễn Ý Ý, Lương Quyết Thành cũng đã tập thành thói quen.

“Lương ca, nhanh nhanh, chúng ta tranh thủ một chút đi.”

Tiễn Ý Ý nhanh chóng kéo anh tới đặt trước mặt thợ trang điểm.

Đối phương muốn cắt tóc cho anh, thiết kế một kiểu tóc thích hợp hơn.

Hai mắt Lương Quyết Thành nhắm lại, tùy ý để bọn họ phát huy.

Dù sao người của mình làm chắc chắn tốt hơn thợ cắt tóc ngoài kia.

Tóc Lương Quyết Thành hơi dài, ở trong tay của thợ trang điểm, rất nhanh bị cắt đi, gọn gàng hơn rất nhiều.

Tiễn Ý Ý đã chuẩn bị xong, đi giày cao gót, ôm áo khoác chớp mắt nhìn tóc Lương Quyết Thành từng chút một biến đổi trong tay người cắt.

Tóc anh rất dài, có thể che đi cả đôi mắt.

Thợ trang điểm cắt hai nhát, tóc trêи trán Lương Quyết Thành đã lên đến trêи lông mi, tóc mai cũng xén bớt đi, một tầng tóc mỏng manh rũ ở đó, có tinh thần hơn rất nhiều.

Kiểu tóc đối với khí chất của một người cũng rất có ảnh hưởng, để tóc mái dài che đi mặt mày thì anh đem đến cho người ta một loại u ám, lạnh nhạt không thể tới gần, nhưng là lúc xén bớt tóc mái đi, lộ ra khuôn mặt
tuấn mỹ kia thì nhìn càng thêm đẹp trai.

Tiễn Ý Ý nhìn đến say mê.

Cô vẫn biết là Lương Quyết Thành rất đẹp, có thể là tác giả muốn cho Lương Quyết Thành có thêm fans. Cũng bởi vì cái vẻ bề ngoài này mà về sau, Lương Quyết Thành chiếm được không ít tiện nghi.

Lương Quyết Thành đột nhiên mở mắt ra, cùng với cô bốn mắt nhìn nhau.

Tiễn Ý Ý lập tức dời ánh mắt.

Sau khi thu thập xong, Tiễn Ý Ý cùng Lương Quyết Thành lên xe chuẩn bị xuất phát, bỗng nhận được tin nhắn từ trợ lý Tôn.

Cha mẹ Tiễn với Tiễn Mân Văn cũng đã xuất phát.

Điều này là nằm trong dự liệu của Tiễn Ý Ý, con trai, cháu gái ruột tham gia là điều tất nhiên.

Chỉ cần Tiễn Mân Văn thông minh, đừng ở trêи yến hội của ông nội làm ầm ĩ chuyện gì dọa người là được rồi.

Biết đó là điều đương nhiên, thế nhưng Tiễn Ý Ý vẫn có chút không vui.

Cô cảm thấy sau khi học tập thật tốt, cố gắng lao đầu vào học hành liền có thể không cần tiếp xúc với Tiễn Mân Văn nữa, thế nhưng lại dính đến Diêu Nhất Nam.

Lúc Tiễn Ý Ý tới, còn chưa có ai, phòng khách đã trang trí xong, quản gia đang kiểm tra lại danh sách khách mời một lần nữa.

Người tới cũng không nhiều, đều là mấy lão tiên sinh có quan hệ tốt với lão gia tử, ngẫu nhiên có mấy người trung niên có quan hệ không tệ với Tiễn gia.

Số người tuy ít, thế nhưng ai có mặt ở đây cũng đều là người tai to mặt lớn của Hải thị này.

Ông nội còn đang ở trêи lầu luyện chữ.

Tiễn Ý Ý lên trêи, phát hiện bức tranh mẹ Lương vẽ được treo ở trêи hành lang, cùng với mấy bức tranh mà ông nội bán đấu giá được đặt cùng nhau.

Ông nội hiện tại không tới công ty nữa, phần lớn thời gian đều ở nhà. Việc ở công ty đã có người khác lo, không cần thiết để ông bận tâm tới. Lui nhất vạn bước mà nói, còn có Tiễn Thiếu Trầm ở đó, ở cái tuổi này của ông cũng không cần quan tâm tới mấy chuyện này nữa.

Không có việc gì làm liền viết chữ, đi dạo quanh mấy hội đấu giá, tận hưởng sinh hoạt khi về hưu.

Trêи bàn của ông có một bộ chữ còn chưa khô, tản ra xung quanh một mùi hương khí mực nước.

Bình thường khi cô đến, ông sẽ kéo cô cùng đi luyện chữ. Nhưng lần này lại nhớ còn có Lương Quyết Thành cho nên cũng không lôi kéo cô cùng luyện với mình, hỏi han một chút tình huống của hai người, để Tiễn Ý Ý mang anh đi nghỉ ngơi một chút, chờ chờ đến tận năm rưỡi, khách rốt cuộc cũng tới.

Lương Quyết Thành một người cũng không biết, quản gia đã sớm từ chỗ ông nội biết được đấy là cháu rể tương lai, là bạn trai của Ý Ý tiểu thư cho nên chủ động giới thiệu mọi người cho Lương Quyết Thành.

Từ người trong nhà lan đến người bên cạnh, rồi đến toàn bộ yến hội lúc này.

“Cũng không phải là trường hợp chính thức gì, đến đều là người có quan hệ tốt với Tiễn gia. Thậm chí là có một số người đã nhìn Ý Ý tiểu thư lớn lên. Đến lúc đó ngài cứ đi theo tiểu thư chào hỏi là được, Lương tiểu tiên sinh.”

Quản gia nói một câu để Lương Quyết Thành thả lỏng.

Anh đại khái là cũng biết một chút, trong lòng hiểu rất rõ.

Cách lúc bắt đầu còn một chút thời gian nữa, Tiễn Ý Ý đưa Lương Quyết Thành tới phòng mình để anh nghỉ ngơi một lát.

Sau giấc ngủ lại phải bận rộn, lúc này có thể chợp mắt trong chốc lát để lát nữa tinh thần sẽ tốt hơn.

Tuy rằng không phải trường hợp trọng yếu, thế nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt những vị đại gia này, ấn tượng ban đầu nhất định là phải lưu lại thật tốt.

Tiễn Ý Ý nhớ rõ vài năm sau, Lương Quyết Thành cũng sẽ cùng những người này đáp lên quan hệ, có một chút quan hệ hợp tác. Như vậy là mặc kệ về sau, hiện tại cứ lấy thân phận bạn trai của con gái Tiễn gia cùng người ta gặp mặt, có lẽ sẽ tốt hơn cho tương lai của Lương Quyết Thành.

Phòng này là phòng ở của Tiễn Ý Ý từ hồi còn nhỏ cho tới lúc lớn, đến nay vẫn được ông nội giữ lại.

Thậm chí là còn có một chút dấu vết từ hồi bé để lại

Giường nhỏ dài một mét hai màu hồng phấn, dưới đất là thảm màu hồng nhạt hình tròn, bên trêи còn để mấy con gấu bông lông nhung.

Khắp nơi đều lộ ra vẻ đáng yêu của bé gái.

Lương Quyết Nào không thể nào đặt chân, cũng không có nơi có thể ngủ.

Ngủ ở trêи giường Tiễn Ý Ý còn bé từng ngủ qua, đối với anh mà nói có chút áp lực tâm lý.

“Không có chỗ nào để ngủ.”

Lương Quyết Thành nhìn xung quanh một vòng, đích xác là không tìm được một nơi có thể ngủ, anh vừa nói ra khỏi miệng, mắt đã bị một tấm ảnh làm chú ý.

Đó là ảnh chụp một bé gái cùng một đại nam nhân trẻ tuổi.

Trong bức ảnh, nam nhân ngồi ở trêи mặt cỏ, bé gái ghé vào trêи đùi hắn, đối mặt với máy ảnh, cười đến sáng lạn.

Tiễn Ý Ý chú ý tới ánh mắt Lương Quyết Thành.

“Đó là ảnh hồi bé của tớ với tiểu thúc.”

Tiễn Ý Ý nói cũng không mang lại sự chú ý của anh, anh chỉ vào đó nói: “Tư thế rất tốt.”

Tiễn Ý Ý nhìn hắn.

Lương Quyết Thành nhìn tấm ảnh, rồi lại quay sang nhìn cô, sau đó lại quay lại nhìn tấm ảnh.

Tiễn Ý Ý: “…”

Đây không phải là ám hiệu sao!

Rõ mồn một a!

Tiễn Ý Ý mím môi.

Nửa ngày sau, cô dưới ánh mắt của anh vẫn cúi đầu lui bước trước.

Tiễn Ý Ý đá dép lê sang bên cạnh, nhấc váy cẩn thận ngồi xuống thảm màu hồng nhạt.

Cái tư thế này chính là đồng ý.

Lương Quyết Thành như sợ cô đổi ý, dường như ngay lập tức nằm xuống, đầu gối lên đùi Tiễn Ý Ý.

Trêи đùi đột nhiên nặng thêm một chút khiến Tiễn Ý Ý có chút không được tự nhiên.

Ở trêи đùi của cô, nam sinh từ từ nhắm hai mắt, độ cong nơi khóe môi được thả lỏng, hơi hơi giương lên, có thể nhìn ra được là tâm tình của chủ nhân nó rất tốt.

Tiễn Ý Ý rũ con mắt.

Lương Quyết Thành xác thực là không có nghỉ ngơi tốt, nằm trêи đùi Tiễn Ý Ý một lúc, xung quanh đều là khí tức của cô, hương thơm của thiếu nữ như có như không lượn lờ quanh chóp mũi làm cho anh say mê.

Hai mắt anh nhắm lại cơ hồ là không đến một phút liền ngủ say.

Mệt chết anh rồi.

Quá mệt mỏi.

Tiễn Ý Ý rũ mắt có thể nhìn thấy dưới đôi mắt của Lương Quyết Thành có một mảnh bầm đen.

Kỳ thật anh hiện tại cũng không cần phải liều như vậy. Dựa theo hướng phát triển bình thường, anh hiện tại so với người khác đều xuất sắc hơn rất nhiều, đế quốc thương nghiệp của anh cũng cực kì phát triển.

Chỉ cần không có Diêu gia khiêu khích, Lương Quyết Thành có thể sống rất tốt.

Mi tâm của anh khi ngủ nhăn lại.

Ngón tay Tiễn Ý Ý nhẹ nhàng rơi xuống.

Tựa hồ là cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Tiễn Ý Ý, mi tâm nhíu chặt kia liền buông lỏng ra.

Diêu gia a…

Chỉ cần Diêu Viễn vĩnh viễn không thấy mẹ Lương, không thấy Nguyệt Ninh, tương lai Lương Quyết Thành không có cừu hận gì trong lòng, thì chính là bừng sáng a.

Chừng nửa tiếng sau, cửa bị gõ vang.

“Ý Ý tiểu thư, Lương tiểu tiên sinh, đại tiên sinh và phu nhân, còn có Mân Văn tiểu thư đã tới.”

Quản gia vừa đẩy cửa ra đã nhìn thấy tư thế Tiễn Ý Ý ngồi trêи thảm ôm Lương Quyết Thành, liền bất giác thả nhẹ thanh âm.

Giấc ngủ của Lương Quyết Thành rất cạn, có khí tức của Tiễn Ý Ý bên cạnh có thể làm cho anh an tâm, thế nhưng rất nhanh lại có thanh âm khác xâm nhập vào khiến cho anh có phản ứng tự nhiên, nâng cao cảnh giác.

Lương Quyết Thành mở mắt ra.

Chỉ ngủ có nửa tiếng, thế nhưng đối với anh như vậy đã đủ rồi.

Tin tức quản gia mang đến đối với hai người trong phòng đều không vui vẻ gì.

Nhưng căn cứ vào lễ phép, phận làm tiểu bối, hai người vẫn phải xuống chào hỏi.

Tiễn Ý Ý nghĩ xoa xoa mặt của mình, thế nhưng vừa giơ tay lên lại nghĩ đến lớp trang điểm trêи mặt, cái tay liền không xoa được nữa.

Cơ hồ lúc Tiễn Ý Ý đưa tay lên, Lương Quyết Thành liền nhìn ra cô muốn làm gì.

“Lại đây.”

Anh cúi người, từ từ nhắm hai mắt tới gần Tiễn Ý Ý.

“Hả?”

Tiễn Ý Ý sửng sốt.

“Muốn xoa thì xoa đi.” Lương Quyết Thành bày ra một bộ dáng tùy tiện Tiễn Ý Ý làm càn, dung túng cô.

Khuôn mặt của anh gần trong gang tấc…

Tay của cô có chút ngứa.

Nhẫn nhịn nửa ngày, cuối cùng vẫn nhịn không được, hai tay cẩn thận đặt lên mặt Lương Quyết Thành.

Nam sinh đang nhắm hai mắt từ từ mở mắt ra.

Trong nháy mắt đó, đáy mắt anh tựa như có thứ gì đó thoáng qua.

Nhanh đến nỗi Tiễn Ý Ý không kịp hiểu ý tứ của ánh mắt đó.

Khoảng cách hai người rất gần.

Tư thế kia, giống như cô đang nâng mặt Lương Quyết Thành.

Mà trong ánh mắt của anh dần dần để lộ một tin tức khác.

Anh nghĩ muốn hôn.

————

Tác giả có lời muốn nói: Cho ta hôn!!!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện