Tiễn Ý Ý chưa từng ngủ trong phòng của Lương Quyết Thành.
Trước kia bọn họ đóng giả làm người yêu thì đều ngủ ở trong phòng của Tiễn Ý Ý.
Tiễn Ý Ý co lại thành một đoàn, trong đống chăn mền của anh giống như có thể ngửi được một cỗ hương vị nhàn nhạt.
Có chút quen thuộc ngoài ý muốn, lại còn là hương vị khiến cho cô an tâm.
Thân thể Lương Quyết Thành gần trong gang tấc, một tay anh đặt ở trêи chăn Tiễn Ý Ý, động tác nhẹ nhàng vỗ lưng cô y như đang dụ dỗ một đứa nhỏ.
Hành động này đối với Lương Quyết Thành mà nói chính là vô cùng xa lạ, thế nhưng trong xa lạ đó lại lộ ra ôn nhu đến cực điểm.
Tiễn Ý Ý ở trong mùi hương của Lương Quyết Thành, từ từ nhắm hai mắt lại.
Trước đây cô không biết Lương Quyết Thành thích mình cho nên hai người vẫn thường xuyên ngủ chung như vậy. Khi đó cô còn cho rằng, một người không gần nữ sắc, không phân biệt được giới tính nam nữ như anh sẽ chỉ như một người máy mà thôi. Hai người giống hệt như tình huynh đệ của chủ nghĩa khoa học xã hội Russia vậy, vô cùng thuần khiết.
Hiện tại suy nghĩ một chút, hình như là có hơi quá phận.
Thế nhưng thật kỳ quái, rõ ràng đã biết là anh thích mình, Tiễn Ý Ý lại không cảm thấy có cái gì không được tự nhiên cả.
Giống như dựa vào lòng anh ngủ, đối với cô mà nói chính là chuyện rất thoải mái vậy.
Tiễn Ý Ý đã uống thuốc hạ sốt, nhưng tác dụng của thuốc hạ sốt có vẻ như rất chậm, đầu cô bây giờ đau đến mơ hồ, miễn cưỡng suy nghĩ, cô có phải hay không đối với Lương Quyết Thành…
Cũng không phải là cô vô tình cho rằng là như thế chứ?
Ngủ một giấc, Tiễn Ý Ý tỉnh lại dễ chịu hơn nhiều.
Rèm còn chưa kéo ra, trong phòng có hơi tối.
Cô ngồi dậy, ở trêи giường anh nhìn xung quanh thấy hơi xa lạ, cũng có chút tò mò.
Đây là phòng của anh.
Nói là cô trang trí, thế nhưng Tiễn Ý Ý cơ hồ là chưa từng vào căn phòng này của Lương Quyết Thành, nơi này đối với cô mà nói chính là vừa xa lạ lại vừa thú vị.
Phòng anh rất sạch, lại gọn gàng ngăn nắp, vật riêng tư của anh đều để ở chỗ bình thường sẽ không nhìn thấy được, sạch đến mức nói nó như phòng khách sạn cũng không quá.
Tiễn Ý Ý chậm rãi bò khỏi giường, trêи tủ đầu giường có đặt một ly nước ấm.
Cô cầm cái ly trống không ra khỏi phòng, Lương Quyết Thành đang ở phòng khách, anh cầm quyển sổ ghi ghi cái gì đó, nghe thấy động tĩnh liền quay đầu qua.
“Đỡ hơn chưa?”
Tiễn Ý Ý thử cảm nhận một lát.
“Thoải mái hơn chút, chắc là đỡ rồi.”
Lương Quyết Thành gật đầu.
Anh cả đêm không hề ngủ, cứ cách một tiếng lại đo nhiệt độ cơ thể cho Tiễn Ý Ý một lần, xác định nhiệt độ không còn tăng nữa, lúc ấy trời đã sáng rồi.
“Tôi xin nghỉ cho cậu rồi, cứ nghỉ ngơi đi.”
Tiễn Ý Ý sờ sờ bụng.
“Đói quá, không ngủ được.”
Khóe miệng Lương Quyết Thành tựa hồ hơi cong cong.
Tối qua cô cái gì cũng không ăn, qua một đêm đương nhiên là sẽ đói bụng.
Sáng sớm lúc a di tới, biết là Tiễn Ý Ý sốt cho nên đã làm một bàn đồ ăn dễ tiêu hóa. Sợ Tiễn Ý Ý kén chọn cho nên làm vô cùng đa dạng.
Đồ ăn trêи bàn vẫn còn ấm, có sữa đậu nành với bát cháo ngô, còn có soup, bánh bao, bánh quẩy, bánh mì sữa, cái gì cũng có.
Tiễn Ý Ý ăn cái này một tý, ăn cái kia một tý, thoáng chốc đã no, mà trêи bàn ăn vẫn còn dư lại rất nhiều.
Cô cảm giác như mình rốt cuộc cũng sống lại. Ngày hôm qua phát sốt thực sự khiến cho cô không thoải mái một chút nào.
Đều do tên khốn Diêu Nhất Nam, cả ngày hôm nay Tiễn Ý Ý chỉ dùng để nhục mạ nam chính của cuốn tiểu thuyết này.
Hôm nay không cần đến trường, Tiễn Ý Ý liền vô cùng rảnh rỗi, nhìn tới nhìn lui, phát hiện thứ đập vào mắt mình chỉ có Lương Quyết Thành.
Anh không tới trường cũng không có rời đi, vẫn canh giữ bên người cô.
Tối qua cô nửa tỉnh nửa mơ, từ đầu tới cuối trong mắt cô đều là thân ảnh kia.
Cô co lại trêи sofa, ôm gối ôm nhìn Lương Quyết Thành đang dọn dẹp hộp thuốc cách đó không xa.
Nửa ngày sau, cô lặng lẽ đưa vào điện thoại một hàng chữ.
[Thích một người là như thế nào?]
Còn chưa search ra, Lương Quyết Thành đã cất hộp thuốc về chỗ cũ, xoay người trở về.
Tiễn Ý Ý sợ tới mức vội vàng nhét điện thoại xuống dưới môиɠ.
“Nghỉ ngơi? Hay là muốn ra ngoài?”
Lương Quyết Thành lạnh nhạt hỏi.
Tiễn Ý Ý che ngực, không biết mình khẩn trương cái gì nữa.
“Tớ muốn nghỉ ngơi, không đi đâu cả.”
Mùa đông rét buốt ra ngoài làm gì? Là ngại ổ chăn không thoải mái sao? Hay game chơi không vui nữa?
Tiễn Ý Ý bỗng nhiên nghĩ tới một loại hành động dùng để giết thời gian.
“Đã lâu không chơi game rồi, tớ đi làm vài ván đây.”
Lương Quyết Thành ngăn lại: “Cậu vừa hạ sốt, đừng chơi game.”
Mấy game này chơi một ván rất lâu, hoặc là nói mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính sẽ rất lâu, cũng sẽ dễ bị đau đầu.
Hiện tại cô không thích hợp chơi game.
Cuối cùng, Lương Quyết Thành cũng không biết vì cái gì, Tiễn Ý Ý lại có thể từ trong nhà kiếm ra tới một bộ thiết bị VR*.
* VR (Virtual Reality – Thực tế Ảo): Nói một cách dễ hiểu thì công nghệ VR (thông qua các sản phẩm, công cụ có tích hợp) sẽ mang bạn đến một thế giới khác! Nơi chỉ có mình bạn với toàn bộ những thành phần ảo hoá, được tạo dựng từ các ứng dụng/thiết bị phần cứng và dĩ nhiên, chúng không hề có thật! (Google)
“Tiểu thúc cho tớ, nói không có chuyện gì thì có thể chơi một chút.”
Tiễn Ý Ý cũng thật vất vả mới nhớ ra mình còn có một bộ trò chơi như vậy, giờ lấy ra để Lương Quyết Thành cùng chơi với cô.
Anh trầm mặc.
Cùng chơi VR…
Được, cô thích là được rồi.
Anh khống chế thời gian là được.
Hai người ngồi ở phòng khách đeo kính lên, mở trò chơi ra.
Bên trong trò chơi là trò mà Tiễn Ý Ý thích nhất, chính là một khung cảnh ma quỷ kinh hồn.
Sau khi đeo mắt kính VR lên, tất cả đều quá chân thật.
Vừa bước vào chính là một bộ xương khô ở trêи ván gỗ cũ nát, nó nhe răng nanh ken két ken két hướng về phía hai người cười một cái, máu tươi từ trêи đầu chảy ra đầy đất.
“Aaaaaa, ôi mẹ ơi!!!”
Tiễn Ý Ý sợ đến mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, thế nhưng trò chơi VR có một nhược điểm chính là dù người chơi có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi.
Tiểu cô nương vừa mới bớt sốt vừa đeo mắt kính lên liền cuồng loạn kêu gào, tư thế đi đường cũng đã co lại thành một đoàn, thiếu chút nữa đều quỳ rạp trêи mặt đất.
Lương Quyết Thành lặng lẽ tháo mắt kính ra, thấy tiểu cô nương nhà anh bị dọa đến chỉ kêu được mấy tiếng ô ô ô, thế nhưng tinh lực lại vô cùng dồi dào, bộ dáng tràn đầy sức sống này so với ngày hôm qua còn đang hấp hối khiến cho anh vô cùng vui mừng.
Không nghĩ tới muốn nhìn thấy cô không có tinh thần như hôm qua nữa.
Lương Quyết Thành đeo kính lên, kéo Tiễn Ý Ý đang quỳ rạp trêи mặt đất đứng dậy, mang cô đi về phía trước.
Từ lúc đi chơi nhà ma với Tiễn Ý Ý, mấy thứ này đã không có gì đáng sợ với anh nữa.
Chỉ vì có thể được chơi đùa cùng Tiễn Ý Ý, anh chấp nhận làm một siêu anh hùng, khi cô sợ hãi sẽ tự động đứng ra bảo vệ.
Hơn nữa cùng đi với Tiễn Ý Ý, cho dù là nhà ma kinh dị như thế nào cũng khiến cho anh cảm thấy hưng phấn y như bước trêи mặt cỏ của hôn lễ vậy.
Tiễn Ý Ý ôm chặt chân ghế sofa, bất động.
“Ôi mẹ ơi, cứu mạng! Thả tôi ra! Mau thả tôi ra ngoài!”
Tiểu cô nương đeo mắt kính lên giống hệt một đứa nhỏ chơi xấu, còn kém lăn lộn trêи mặt đất khóc lóc nữa thôi.
Lương Quyết Thành thuận lợi tìm vị trí của Tiễn Ý Ý, cánh tay dùng một chút lực, đem người ôm ngang lên.
“Đừng sợ, tôi mang cậu đi.”
Tiễn Ý Ý giơ tay lên ôm cổ Lương Quyết Thành.
Hai người chơi nhà ma VR, trong tờ giới thiệu nó có ghi là cái nhà ma này sẽ khiến tim bạn đập thình thịch. Tiễn Ý Ý sờ ngực, cảm thấy cái trò chơi này xác thực là hữu danh hữu thực, quả thực là khiến tim cô đập loạn cả lên.
Sau khi chơi xong trò chơi, Tiễn Ý Ý cũng gần như sắp phế đến nơi rồi.
Thu hồi thiết bị, Tiễn Ý Ý thừa dịp Lương Quyết Thành vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa liền cầm điện thoại lên, một lần nữa nhập vào câu hỏi lúc sáng.
Câu trả lời vô cùng đa dạng.
Tiễn Ý Ý nhìn lướt qua, đóng lại di động, đăm chiêu nhìn Lương Quyết Thành trong phòng bếp.
Cuối tháng 12, trường học thông báo chuẩn bị thi cuối kỳ.
Kì thi vừa chấm dứt chính là đến kì nghỉ đông kéo dài 40 ngày, sau đó sẽ chính thức tiến vào học kỳ hai.
Thành tích của Tiễn Ý Ý bây giờ đã ổn định ở trong top 100, đồng thời sau mỗi một lần thi lại tăng thêm một ít. Đây chính là một tấm gương điển hình cho các bạn lớp khác học tập theo.
Đồng thời còn có người lấy Tiễn Mân Văn của ban 1 ra nói.
Không phải chị em ruột, một người thì thành tích ban đầu rất tốt, bây giờ lại biến thành bộ dáng như thế kia. Một người thì từ tổng điểm hơn 200 lên đến trước sau hơn 650 điểm, cái này không phải chính là đem Tiễn Mân Văn cho nghiền ép sao.
Nhưng cũng thực khó, Tiễn Mân Văn giống như là thu liễm không ít, thời gian ở trong trường học cũng giảm bớt, thường xuyên xin giáo viên chủ nhiệm nghỉ phép, hết thảy đều lấy lí do là bệnh, đi muộn về sớm, bình thường đều không thấy được người đâu.
Đối mặt với chuyện bị đem ra so sánh với Tiễn Ý Ý lúc này, may mắn là Tiễn Mân Văn không có ở đây, nếu không thì khẳng định sẽ xảy ra chuyện.
Cuối cùng là sắp tới Tết Nguyên Đán rồi, trước đó hai ngày, Tiễn Ý Ý nhận được lời mời của Tào Khung, nói là muốn cùng nhau bước sang năm mới.
Bạn bè rất lâu chưa gặp, Tiễn Ý Ý tự nhiên sẽ không từ chối, còn hỏi thêm Lương Quyết Thành có muốn cùng đi hay không.
Quan hệ của hai người bọn họ bây giờ quả thực có chút vi diệu.
Nói là loại quan hệ trước kia, cũng không đúng; Lương Quyết Thành vạch trần quan hệ của hai người, thế nhưng không có thổ lộ, cũng không có đơn phương tiếp thu, chỉ có hai người ngầm hiểu trong lòng duy trì vẻ ngoài hòa bình này mà thôi.
Kể từ ngày đó, giữa hai người đều duy trì loại bình thản này.
Là cảm giác rất kì quái, thế nhưng người khác vẫn cho rằng hai người bọn họ vẫn giống như lúc trước, vẫn là người yêu của nhau.
Đồng thời, Lương Quyết Thành cũng đặc biệt thản nhiên khi đối mặt với Tiễn Ý Ý, thản nhiên đối mặt với loại quan hệ tiền bạc này.
Quan hệ tiền bạc cũng được, chỉ cần Tiễn Ý Ý còn bao nuôi anh thì chắc chắn bên cạnh cô sẽ không thể có
người khác. Những cái khác không cần quan tâm, trước cứ chiếm lấy cái vị trí này, không cho người khác cơ hội ngo ngoe chen vào đã.
Lương Quyết Thành tự nhiên biết bây giờ mình phải làm gì, chỉ cần là hoạt động có liên quan tới tình nhân, anh đều sẽ chủ động đi trước.
Nhất là cái tên Tào Khung kia.
Tà tâm không chết.
Đều đã rời trường bao lâu rồi thế mà còn thường xuyên gọi điện thoại cho Tiễn Ý Ý nữa chứ. Không phải đi hát karaoke thì chính là cùng đi chơi game; thậm chí trước đó còn muốn cùng đi leo núi nữa, may sao Tiễn Ý Ý lười vận động cho nên mới cự tuyệt ngay lập tức.
Thế nhưng rốt cuộc cũng là bạn bè quen biết từ thuở nhỏ, lần hẹn cùng đón năm mới này cũng không phải lần đầu tiên.
Tiễn Ý Ý gọi, Lương Quyết Thành đương nhiên là muốn đi theo.
Đêm giao thừa, anh muốn ở cùng Tiễn Ý Ý. Bất kể là nơi nào cũng được.
Trước Tết một ngày, Tiễn Ý Ý mặc một thân váy nhỏ xinh đẹp, ở bên trong áo choàng dán một tầng miếng dán giữ nhiệt.
Cái thao tác này, Lương Quyết Thành nhìn thấy cũng trầm mặc không nói.
Mùa đông rét buốt, con gái vẫn muốn mình phải xinh đẹp khi đi ra cửa, vì thế nên cái người phát minh ra cái miếng giữ nhiệt kia quả thực là quá thông minh.
Lương Quyết Thành mặc so với trước dày hơn một chút, trêи lưng mang cái balo, không biết chứa cái gì bên trong.
Tào Khung với Hà Ứng Hoan đã sớm đứng ở quảng trường chờ bọn họ.
Rõ ràng là mùa đông rét lạnh, nhiệt độ thấp đến nỗi vươn tay ra một cái thôi cũng bị đông lại thành củ cải, thế mà ở đầu đường còn có không ít cô gái mặc mỏng manh một tầng tất chân, thậm chí là mặc váy ngắn lộ đùi nữa.
Trêи gương mặt tươi cười được trang điểm tinh xảo, họ tay trong tay nắm người tình của mình, tay còn lại cầm một quả bóng bay, tràn ngập vui sướиɠ chờ đợi thời khắc chuyển giao.
Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành đến quảng trường, đồng thời cùng hội hợp cùng với bọn Tại Tiếu và Chu Tam.
Hôm nay Tô Á Na không tới, cô ấy đưa cho Tiễn Ý Ý mấy tấm vé, bảo là chờ tới bảy giờ đi xem cô ấy biểu diễn. Cách đó không xa là một cái sân khấu lộ thiên, là vũ đoàn sống động của các cô ấy.
Nhâm Kha cũng chẳng thấy đâu, cũng chẳng biết đã chạy đi đâu, nhắn tin qua cũng không thấy trả lời lại.
“Tiểu ~~~ Ý Ý ~~~~ “
Hà Ứng Hoan nói chuyện thanh âm mang theo một cuộn sóng, cô ấy mặc một thân váy xõa tung, tóc nhuộm thành màu hồng nhạt, buộc thành hai cái đuôi ngựa, nhào tới ôm Tiễn Ý Ý cọ cọ.
“Lâu quá không gặp, Ý Ý của trẫm có nhớ trẫm không nào?”
“Nghĩ một chút, đương nhiên là vẫn luôn nhớ Tiểu Hoan của chúng ta rồi.”
Tiễn Ý Ý quen thuộc xoa đầu Hà Ứng Hoan, ôm ôm một hồi mới buông ra.
Tào Khung cùng hai nam sinh khác đứng chung một chỗ, trong tay còn đang cầm điện thoại gọi điện, không biết nói tới cái gì, sắc mặt cậu ta trầm xuống, cùng với không khí náo nhiệt vui sướиɠ xung quanh là hoàn toàn khác biệt.
“Xác định?… Được; tôi biết rồi.”
Tào Khung cúp điện thoại, đi tới.
“Ý Ý.”
“Khung Khung.”
Tiễn Ý Ý nhìn thấy Tào Khung liền nghĩ tới những lời Diêu Nhất Nam nói, Tào Khung đang tiến hành điều tra Lương Quyết Thành. Việc này khiến cô không quá cao hứng, thế nhưng cũng biết cậu ta không có ác ý, thế nên vẫn thản nhiên chào hỏi, “Năm mới vui vẻ.”
“Còn chưa sang năm mới mà, chờ một chút nữa.”
Tào Khung không nói hai lời liền nhét một món đồ chơi bằng nhung vào ngực Hà Ứng Hoan, “Không phải muốn đi mua gấu bông sao? Đi thôi.”
Hà Ứng Hoan cười híp mắt nối: “Không mua nữa, tớ muốn Ý Ý.”
“Ý Ý, bạn trai nhỏ của cậu đâu, sao không thấy?”
Tiễn Ý Ý quay đầu.
Ở sau lưng hai thước, Lương Quyết Thành đeo balo đứng chung một chỗ với Tại Tiếu, cũng đang nói gì đó, sự chú ý của anh tựa hồ cũng đang đặt trêи người Tiễn Ý Ý. Cô vừa xoay đầu liền ngay lập tức phát hiện, ngẩng lên nhìn.
“Ở đó.”
Hà Ứng Hoan khen: “Mặc kệ là nhìn bao nhiêu lần, bạn trai cậu vẫn đẹp trai như thế. Thật lợi hại mà.”
“Cậu thì sao? Không tìm bạn trai hả?”
Hà Ứng Hoan xụ mặt: “Aiz, đừng nói nữa, tớ chuẩn bị đính hôn đến nơi rồi đây.”
Tiễn Ý Ý hơi trầm mặc: “… Đối phương là người như thế nào?”
“Hầy, trừ tính tình quá lớn, không biết chiếu cố người khác, không biết sự đời, ngu xuẩn muốn chết ra thì coi như là người tốt.” Hà Ứng Hoan nói nói, một mặt đầy vẻ tuyệt vọng.
Tào Khung bên cạnh có vẻ mặt nhẫn nại: “Hà, Ứng, Hoan.”
Tiễn Ý Ý cảm thấy là Hà Ứng Hoan đang muốn nhảy vào hố lửa.
“Ai nha, không nói tới người kia nữa. Chúng ta nói tới chút chuyện của cậu đi. Tớ nghe nói trước đó cậu tổ chức sinh nhật cho bạn trai đặc biệt to có đúng không. Hâm mộ ghê, thật sự hi vọng là sau này tớ cũng có một người bạn trai đối với tớ như vậy.”
Tiễn Ý Ý chống lại tầm mắt trêu ghẹo của Hà Ứng Hoan, thoáng có chút không được tự nhiên.
Thời điểm chuẩn bị sinh nhật cho Lương Quyết Thành, cô cũng không biết nó sẽ biến thành như vậy.
Không nghĩ đến ở trong mắt người khác, hành vi lúc ấy của cô được xem như đang show ân ái.
Đây gọi là cái gì; trước đó cố gắng show ân ái đều không được người ta để vào trong mắt, trận này nghiêm túc chuẩn bị sinh nhật lại khiến cho người ta có cảm giác hai người đang show ân ái.
Người khác đều nghĩ như vậy, vậy cũng khó trách đương sự như anh sẽ cảm thấy… cô thích anh.
Cái này là ảo giác…sao?
Tiễn Ý Ý mím môi.
Ảo giác sao?
“Ý Ý, chúng ta lâu ngày không gặp, giờ đi chung một chỗ như thế này, bạn trai cậu sẽ không để ý chứ?”
Tào Khung bĩu môi.
Lương Quyết Thành nhìn về phía Tiễn Ý Ý.
Nói tóm lại thì anh vẫn không phải bạn trai có tiếng cũng có miếng, hiện tại thì có rất nhiều quyền lợi của bạn trai mà anh không thể dùng được, dưới tình huống như thế này, anh không thể trực tiếp lấy thân phận bạn trai ra để đòi hỏi thứ mình muốn, quyền lựa chọn vẫn ở trêи tay Tiễn Ý Ý, chung quy thì nó vẫn là chuyện của cô.
Tiễn Ý Ý có chút do dự.
Cô phát hiện, chính bản thân mình cũng muốn đi chung một chỗ với Lương Quyết Thành.
Thế nhưng Tào Khung gọi cô hẳn là không phải tùy tiện gọi, thêm chuyện lúc trước nữa, Tiễn Ý Ý ước chừng cũng đoán được cậu ta muốn nói chuyện riêng với mình.
“Tớ với Khung Khung nói vài câu, cậu ở đây đợi có được không?”
Tiễn Ý Ý chần chờ, thấp giọng nói với Lương Quyết Thành.
Nếu như là lúc trước, cô sẽ chỉ biết nghĩ tới tình huống của mình.
Thế nhưng hiện tại lại cảm thấy, Lương Quyết Thành đi theo bên cạnh cô, như vậy là cô không còn một mình nữa. Rất nhiều tình huống, có lẽ phải cùng anh đi mới đúng.
Loại chuyện này Tiễn Ý Ý phải tôn trọng ý tứ của Lương Quyết Thành.
Hai má Tiễn Ý Ý có chút hồng.
Dù sao thì bây giờ anh cũng là bạn trai trêи danh nghĩa của cô, tất cả mọi người đều nói như vậy. Cô nhất định phải cho bạn trai mình mặt mũi mới được.
Lương Quyết Thành có chút ngoài ý muốn, thế nhưng là ngoài ý muốn xong còn có chút vui sướиɠ.
“Được, tôi chờ cậu.”
Anh lưu loát dứt khoát nói.
Không sao cả, bước từng chút một là được rồi, anh có thể đợi.
Dù sao vẫn còn nhiều thời gian.
Lúc Tiễn Ý Ý nói chuyện với Lương Quyết Thành, bầu không khí kia khiến cho người ta không thể nào chen vào được. Tào Khung đen mặt trong chốc lát, nhịn không được đưa một ánh mắt sang cho Tiễn Ý Ý.
Cô vỗ vỗ hai má, bước chân nhanh hơn.
Một đám người cũng không có chuyện gì quá quan trọng để làm, vào thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, tất cả cùng nhau đứng trêи quảng trường đếm ngược thời gian, nghênh đón một năm mới đến, đây hình như là chuyện mà rất nhiều người trẻ tuổi đều sẽ làm. Điều này cũng làm cho quảng trường chen chúc rất nhiều người, đứng được một chỗ tốt là điều vô cùng khó khăn.
Tào Khung ở phía trước dẫn đường, cùng với vài người phía sau kéo ra khoảng cách, lôi kéo cánh tay Tiễn Ý Ý rẽ qua khúc ngoặt, bên người hắn có hai người khác hỗ trợ tách đám đông xung quanh ra, trong thời gian rất ngắn rời khỏi quảng trường.
“Khung Khung?”
Tào Khung lôi Tiễn Ý Ý đến một chỗ khác của quảng trường.
Cùng với khung cảnh chen chúc ở giữa trung tâm thì nơi này cơ hồ lại chẳng có người nào.
Nhất là lại còn có hai người kia canh chừng, xung quanh một mảnh đen xì, cơ hồ là Tiễn Ý Ý chẳng thấy bất cứ cái gì cả.
“Tớ hỏi cậu, cậu biết thân phận tên bạn trai kia của cậu sao?”
Thanh âm của Tào Khung ở trong bóng tối có chút thâm trầm.
Tiễn Ý Ý vừa nghe, trong lòng liền lộp bộp.
Tào Khung hắn…
Tra được.