Vị trí của cung yến đã sắp xếp ổn thỏa đâu vào đấy, Đế Vô Thích ngồi ở vị trí cao ở giữa, hai bên sườn, một bên là Thái phi An Lăng Yến, một bên là Quý Phi An Lăng Dao.
Ngồi cạnh Thái phi là đại trưởng công chúa Đế Tình, ngay sau đó là Cẩn vương, Ngọc vương, một vài trọng thần.
Từ An Lăng Dao kéo dài chính là ba phi tử Hiền - Thục - Đức, sau đó mới đến bốn vị mỹ nhân. Có đều An Lăng Vận là xếp đằng trước, mà Vân Hề lại xếp hạng tận sau cùng, tâm tư của người sắp xếp vị trí này Vân Hề quá rõ ràng.
Có người muốn gõ tỉnh nàng, làm nàng nhận rõ vị trí ở trong cung của chính mình.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vân Hề ngoan ngoãn mà ngồi xuống vị trí của mình, trong lòng bình tĩnh không gợn sóng.
Nhưng bọn Ngu Điềm Nhi xếp phía trước nàng kia, ánh mắt nhìn về phía nàng lộ ra vài phần dào dạt đắc ý.
Vân Hề lười để ý bọn họ, tầm mắt bắt đầu tia vòng vòng trong đại điện, nếu đã tới, vậy thì nàng cũng phải liếc mắt nhìn nam chủ và đệ nhất nam xứng.
Hiện giờ trừ bỏ vài người đến trễ đang đứng chào hỏi, những người khác đều đã ngồi xuống.
Dựa theo miêu tả trong sách, nam chủ là có một bộ da bề ngoài làm người nhìn một cái đã khó quên, nếu không, cũng sẽ không tồn tại trong lòng nữ chủ Ngu Điềm Nhi.
Nhưng Vân Hề quét một vòng, đều không có tìm được người nào phù hợp với miêu tả nam chủ Lục Tu Trưng.
Chẳng lẽ hôm nay nam chủ không có tới?
Không nên, đây chính là cơ hội gặp mặt nữ chủ, sao nam chủ có thể bỏ qua?
Vân Hề chống cằm, nghiêng đầu suy nghĩ, vấn đề rốt cuộc trật ở nơi nào.
Tầm mắt dừng ở láng giềng ngồi bên cạnh, mày hơi hơi nhướng lên.
Vóc dáng cao thẳng như trúc, ngũ quan tuấn dật đến cực điểm, gương mặt thời khắc đều treo ý cười nhàn nhạt tự nhiên thanh nhã, đầu tóc đen nhánh cột chỉnh tề, tròng lên một cài tóc làm bằng Bạch Ngọc tinh xảo, từ hai bên Bạch Ngọc rũ xuống hai dãy tơ lụa màu bạc.
Thời điểm Ngu Điềm Nhi mới gặp Lục Tu Trưng, tác giả dùng hai câu thơ:
Lập như chi lan ngọc thụ, tiếu nhược lãng nguyệt nhập hoài.
Nhưng cảm nhận chân thật của Vân Hề lúc này là: A, thì ra là tiểu bạch kiểm đeo mặt nạ tươi cười đầy giả tạo.
Trừ bỏ quần áo trắng vóc dáng như trúc ra, cái gì mà chi lan ngọc thụ, lãng nguyệt nhập hoài… Nhìn ra sao cũng không cảm nhận ra tới.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu