Vân Hề nửa thật nửa giả nói, lại hoàn mỹ phơi bày tất cả mặt trái mà Lục Tu Trưng cận thận giấu giếm.
Muốn cứu người, trực tiếp đá văng cửa là được, nhưng Lục Tu Trưng lại cố tình không làm như vậy, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tâm tư xấu xa của hắn, còn không phải là muốn mượn cơ hội chiếm tiện nghi của Vân Hề sao.
Mắt thường có thể thấy được sắc mặt của Đế Vô Thích đen dần.
Có phải Lục Tu Trưng hay không sống quá thoải mái, nên đã quên thân phận cin tin của bản thân.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tâm tư dơ bẩn đều động tới trên người nàng.
Đế Vô Thích giơ tay nâng cằm nàng lên, tầm mắt rà quét gương mặt như ngọc của nàng, đôi mắt đen nhánh thâm sâu như bầu trời đêm vô cùng tận: “Hắn còn nói cái gì? Đều nói tất cả cho trẫm.”
Vân Hề chỉ tính nói nhiêu đó thôi, chút chút như thế cũng đủ Đế Vô Thích thấy khó chịu với Lục Tu Trưng.
Lại không ngờ Đế Vô Thích còn truy hỏi tới cùng, nhìn thẳng vào mắt nam thần, Vân Hề lập tức choáng váng, đầu nhỏ trống rỗng, mơ mơ hồ hồ mà nói ra hết tất cả.
“Hắn nói, chuyện hôm nay, đừng nói cho bệ hạ biết, đây là bí mật của thần thiếp và hắn.”
Mặt Đế Vô Thích đen thêm một chút.
“Thần thiếp không muốn đi chung hắn ra ngoài, hắn nói thần thiếp xem thường thân phận của hắn, hắn làm thần thiếp nghĩ kỹ lại, nói nếu bệ hạ thật sự coi trọng thần thiếp, thì thân phận của thần thiếp sẽ không phải chỉ là một Mỹ nhân nho nhỏ.”
Vân Hề không phải cố ý cáo trạng, mà là nói thật, không hề thêm mắm thêm muối, nói không thành có.
Nhưng mặt Đế Vô Thích lại đen thêm, không phải hắn không nâng thân phận địa vị của nàng lên, mà là nàng từ chối không cần.
Hiện tại, hắn có thể cho nàng thêm một cơ hội, làm nàng mở miệng nói với hắn, rằng nàng muốn thân phận địa vị.
Ánh mắt nặng nề, môi mỏng hơi hơi mở ra: “Thân phận địa vị, chỉ cần ngươi muốn, ta sẽ cho ngươi.”
Dù là thân phận Hoàng Hậu, chỉ cần nàng mở miệng, hắn cũng nguyện ý cho nàng.
Nếu vị trí kia nhất định phải có một người, và người đó là nàng, thì hắn cũng không có thể tiếp thu được.
Vân Hề nghe xong sợ hắn hiểu lầm, vội vàng vẫy tay lắc đầu: “Ngài hiểu lầm, thần thiếp nói vậy không phải muốn mượn cơ hội biến tướng bắt ngài nâng thân phận địa vị, thân phận hiện tại của thần thiếp cũng khá tốt, không có gì phàn nàn.”
Thứ nhất, Vân Hề là thật