Tô Đồng Đồng ngạc nhiên mở to mắt:
"Anh nói cái gì? Hôm nay tôi mới thấy anh lần đầu, sao anh lại thành chồng tôi rồi? Tôi đồng ý khi nào?"
Lục Chiếu Hành từ trên sô pha đứng dậy, anh ta cao hơn cô rất nhiều, cho nên cô phải ngước lên mới thấy mặt anh ta.
Cô thấy anh ta lấy từ túi áo ra hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ, có in chữ đăng kí kết hôn, đưa cho cô.
Giọng nói anh ta lạnh lùng, khi nói chuyện với cô mang theo chút khinh thường, ngạo mạn.
"Tôi đã hoàn thành thủ tục rồi, chúng ta hiện tại là vợ chồng.
Từ hôm nay trở đi, cô chính là Lục phu nhân.
Về phần lý do, bố mẹ cô sẽ giải thích, mấy người có 10 phút để nói chuyện.
Sau 10 phút cô cùng tôi về Lục gia.
Từ nay về sau cô là người của tôi!."
Mẹ nó, đúng là lời nói của tổng tài bá đạo trong ngôn tình, khiến Tô Đồng Đồng tức điên, hận không thể ném giấy hôn thú vô mặt anh ta!
Cô thực sự muốn hỏi anh ta là đang nằm mơ giữa ban ngày hay gì, hiện tại là xã hội được pháp luật bảo vệ, anh ta thực sự nghĩ mình là nam chính tổng tài trong tiểu thuyết một tay che trời hay sao?
Cô cũng không nhìn đến tờ giấy hôn thú trước mặt, cô giơ tay định xé, nhưng bà Tô đã ngăn cô lại, kéo cô lên lầu.
"Con nháo cái gì? Con có biết là dạo này công ty ba con đang gặp khó khăn không, nếu không phải Lục tiên sinh ra tay cứu giúp, một nhà bốn người chúng ta đều đã đi hưởng gió Tây Bắc rồi! Chúng ta nuôi con lớn đến chừng này, con không phải nên báo đáp sao? Huống hồ Lục tiên sinh tuổi còn trẻ mà giá trị con người lên tới chục tỷ, đã vậy còn đẹp trai, điều kiện duy nhất là muốn cùng con kết hôn, con cũng không có hại gì, vậy con còn làm loạn cái gì?"
Bà Tô vừa nói vừa hung hăng đánh vào cánh tay Tô Đồng Đồng một cái.
Tô Đồng Đồng đau đến mức suýt rớt nước mắt, cô khó tin nhìn Tô phu nhân.
"Người thật sự là mẹ con?"
Trên đời này làm gì có người mẹ nào độc ác như vậy chứ? Cô hoàn toàn không biết gì hết, cô đây là bị bán rồi ư? Người kia cô còn chưa từng gặp qua, tại sao muốn cưới cô? Hơn nữa lại còn vội vàng như vậy? Lỡ anh ta đang che giấu âm mưu gì đó? Lỡ anh ta là biến thái thì sao?
Tô phu nhân cười một tiếng.
"Mẹ đương nhiên là mẹ con! Cho nên mẹ nói con gả cho ai con phải gả cho người đó! Từ hôm nay trở đi, con sống là người Lục gia, chết cũng thành quỷ của Lục gia! Con tốt nhất ngoan ngoãn cùng cậu ấy trở về, nếu không......"
"Nếu không thì sao?"
Tô Đồng Đồng tức giận xen lẫn sợ hãi, nhưng vẫn cố bình tính
"Nếu không con đừng trách mẹ không khách khí."
Tô Đồng Đồng đẩy bà ra.
"Con muốn xem mẹ không khách khí thế nào!"
Không phải xa Tô gia cô sẽ chết, nhưng cô căn bản là không muốn, bọn họ chẳng lẽ ép cô làm vợ người kia đến cùng ư?
Cô nói xong liền ra ngoài.
Vừa cầm lấy tay nắm cửa định mở, liền nghe Tô phu nhân nói.
"Đồng Đồng, mẹ còn có lời muốn nói với con."
Tô Đồng Đồng, cô quay đầu lại, muốn nghe đối phương xem mẹ muốn nói cái gì, kết quả không chú ý, liền bị Tô phu nhân phun thuốc mê.
Ngay lập tức cô lâm vào mơ màng rồi hôn mê bất tỉnh.
Trong cơn hôn mê này, cô ngủ rất lâu, mà cô cũng rốt cũng nhớ lại những kí ức của nguyên chủ, hơn nữa cô còn biết mình xuyên qua một cuốn tiểu thuyết tên là 《 trầm luân 》- truyện giả incest máu chó văng ba thước.
Ở trong tiểu thuyết, Tô Đồng Đồng là nữ phụ.
Nam chính Lục Chiếu Hành một lòng chỉ yêu con gái nuôi nhà họ Lục, cũng là em gái trên danh nghĩa của anh ta - Lục Minh Vũ, hai người e ngại thân phận anh em, nên dây dưa không dứt, cẩu huyết ngược luyến 80 nghìn từ, cuối cùng rốt cuộc tu thành chính quả, HE.
Mà nữ phụ Tô Đồng Đồng có vai trò gì trong truyện này? Cô là người được Lục Chiếu Hành cưới về làm vợ, nói là cưới, thật ra là mua mới đúng.
Tô gia có nguy cơ phá sản, nên vợ chồng nhà Tô nịnh bợ, làm theo lời Lục Chiếu Hành, được biết Lục Chiếu Hành có em gái bị bệnh tim bẩm sinh, hơn nữa nhà bọn