Hác Mộc dùng âm lượng nhỏ nhất lướt xem short video, nghe thấy có người hỏi mình, suy nghĩ rồi nói: "Ừ, có một cảnh.
"
Hôm nay cậu có hai cảnh quay, một cảnh là diễn cùng với Lâm Hạc, còn lại là cảnh diễn của riêng cậu.
Cậu cũng không để ý chuyện này, cứ nghĩ là hậu bối kiếm đề tài để nói chuyện.
Kết quả Từ Hạo Kiệt chuyển chủ đề, như thể rất bất bình thay cậu nói: "Vậy chị Lâm cũng phải nhanh lên, cũng không biết đoàn phim nghĩ cái gì sắp xếp cho anh Mộc và Lâm Hạc cùng một người trang điểm, khiến cho thời gian gấp rút như vậy.
"
"! ! "
Tay Hác Mộc ngừng lướt xem video lại.
Chị gái nhỏ đang trang điểm cho Từ Hạo Kiệt cũng biến sắc, bất mãn liếc nhìn Từ Hạo Kiệt một cái.
Sao người này có biết nhìn không vậy? Lúc quan trọng như vậy đề cập đến Lâm Hạc làm gì chứ?
Rồi cái gì đoàn phim nghĩ thế nào? Nói cứ như đoàn phim cố tình sắp xếp như vậy.
Cô có hơi lo lắng liếc nhìn Hác Mộc.
Hác Mộc cũng nhìn lại chỗ cô, đáp lại cô bằng nụ cười, rồi nhìn về Từ Hạo Kiệt.
Lúc làm lễ khởi quay người này vẻ mặt thân thiện, cậu còn tưởng là người tâm tính tốt, bây giờ nghe anh ta nói mấy lời này, tràn ngập mùi châm ngòi ly gián.
Nói về vấn đề người trang điểm của cậu, chị Lâm vốn phụ trách trang điểm cho diễn viên chính, về phần tại sao sắp xếp cô ấy cho Hác Mộc, thì là trước kia cũng từng tham gia vào đoàn này, phụ trách trang điểm cho cậu vẫn luôn là chị Lâm.
Huống hồ gì hôm nay cậu diễn là diễn buổi tối, cho dù sau khi ăn cơm tối xong mới trang điểm cũng còn kịp, làm gì tới nỗi gấp rút?
Nhưng Hác Mộc không phản bác lại, cậu nói: "Cũng còn cách nào khác đâu? Dù sao người ta cũng là diễn viên chính, trang điểm lâu một chút là chuyện bình thường, tôi chờ chút có sao đâu.
"
Nghe thấy bất mãn trong giọng nói cậu, Từ Hạo Kiệt giống như nhẹ nhàng thở ra, vừa cười vừa nói: "Nhưng một đoàn phim cũng không phải có thể chỉ dựa vào diễn viên chính.
"
"! ! "
Hác Mộc đang cười, màn hình điện thoại vẫn sáng như cũ.
Nhưng biểu tình này trong mắt của chị gái nhỏ đang trang điểm hóa thành cười miễn cưỡng.
Cô trừng mắt liếc nhìn Từ Hạo Kiệt một cái, vừa trang điểm xong xuôi cho Từ Hạo Kiệt, cô đặt dụng cụ trong tay xuống, nói với Hác Mộc: "Tôi đi tìm chị Lâm một chút nha.
"
Thợ trang điểm thiên vị rõ ràng như vậy làm sắc mặt Từ Hạo Kiệt cứng lại, nhưng anh ta che giấu rất tốt, thấy Hác Mộc không nói lời nào, không biết cô tình hay cố ý nhìn lên đùi Hác Mộc: "Nghe nói anh Mộc bị tai nạn xe nên mới bỏ vai, hồi phục ra sao rồi?"
Hác Mộc nhíu mày: "Không sao, khỏe lại rồi.
"
Từ Hạo Kiệt thầm nghĩ quả nhiên.
Trên mặt anh ta vô cùng tiếc nuối: "Tiếc quá, em còn tưởng có thể hợp tác diễn cùng với anh Mộc mấy cảnh, mà giờ! ! "
Anh ta muốn nói lại thôi, thoạt nhìn còn rất mất mát.
Hác Mộc khẽ cười một tiếng: "Tôi nhớ không nhầm vai lúc đầu Lâm Hạc diễn là vai này của cậu đúng chứ?"
Vẻ mặt Từ Hạo Kiệt chợt cứng đờ.
Ý định ban đầu của anh ta là tâng bốc Hác Mộc để cậu ý thức được chuyện mình bị cướp mất vai, không nghĩ tới Hác Mộc nói câu đầu tiên đã làm anh ta lật xe.
Vai anh ta diễn là vai của Lâm Hạc, nếu không phải Lâm Hạc lên làm diễn viên chính, ngay cả vị trí trong đoàn phim Từ Hạo Kiệt cũng không có, làm sao có cơ hội hợp tác với Hác Mộc?
Mà bây giờ anh ta có thể ngồi cùng phòng hóa trang với Hác Mộc, toàn bộ dựa vào Lâm Hạc diễn vai chính, theo lý thuyết mà nói anh ta hẳn nên vui mừng vì Hác Mộc bỏ vai mới đúng, hắn ta mất mát làm quái gì?
Vì tiếng lòng bị phanh phui, Từ Hạo Kiệt cười mỉa: "Tôi chỉ cảm thấy việc đoàn phim đổi diễn viên rất đáng tiếc thôi.
"
"Có gì mà đáng tiếc.
" Hác Mộc nói: "Có Lộ Chiêu Hành ở đây, không phải phim sẽ có cơ hội hot sao?"
Độ nổi tiếng và kỹ năng của Lộ Chiêu Hành tất nhiên không thể chê được, mấu chốt còn là một vị diễn viên khác nữa!
Từ Hạo Kiệt trong lòng trào phúng, dùng vẻ mặt lo lắng nói: "Thay Lộ ảnh để tất nhiên là tốt, tôi chỉ lo về Lâm Hạc thôi.
"
Lâm Hạc?
Hác Mộc nói: "Lâm Hạc thì sao?"
Thấy cậu có hứng thú, tinh thần Từ Hạo Kiệt hơi phấn kích: "Anh Mộc không tiếp xúc với Lâm Hạc nhiều nên không biết, người này có hơi hướng nội, diễn vai nhỏ nhoi thì còn diễn được, nhưng để cậu ta diễn vai chính, tôi sợ cậu ta sẽ sợ hãi.
"
Hác Mộc miệng cắn đậu Hà Lan, ra vẻ suy tư nói: "Không thể nào, tôi có xem một bộ phim cậu ta diễn nam phụ phản diện, không phải diễn rất tốt sao?"
Cậu đã xem qua mấy bộ phim gần nhất tromg một năm qua của Lâm Hạc, nên mới chọn Lâm Hạc thế vai cho mình.
Từ Hạo Kiệt hình như nghĩ đến cái gì, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường: "Mấy bộ đó cũng vì nam chính là người mới, cậu ta diễn cùng mới không có áp lực, nhưng diễn cùng Lộ ảnh đế có thể giống được sao? Cậu ta không phải anh, cậu ta không phối hợp diễn với Lộ ảnh đế được.
"
Lại bị đội mũ chóp cao* lên đầu, Hác Mộc cảm thấy đầu mình có chút nặng nề.
* Trong tiếng Trung có cụm từ 戴高帽, dịch ra là "đội mũ chóp cao", dùng để ám chỉ đến việc nịnh hót, tâng bốc, phỉnh nịnh.
Từ Hạo Kiệt giống như càng nói càng nghiện, không chú ý đến tình hình Hác Mộc, vẫn tiếp tục nói: "Nhưng mà biết đâu chừng Lộ ảnh đế lại chiếu cố cậu ta.
"
Lộ Chiêu Hành chiếu cố Lâm Hạc?
Hác Mộc khẽ cau mày: "Cậu nói vậy là sao?"
Từ Hạo Kiệt nghiêng đầu nhìn Hác Mộc, nhỏ giọng nói: "Tôi nghe nói, sở dĩ Lâm Hạc có thể nhận được vai chính thật ra có quan hệ với Lộ ảnh đế, là Lộ ảnh đế cố tình muốn dẫn dắt cậu ta đó.
"
Tất nhiên dẫn dắt chắc chắn cũng không phải từ tốt lành gì.
Con ngươi Hác Mộc tối lại: "Nghe nói? Nghe ai nói?"
"Không phải ở trên mạng! ! "
Từ Hạo Kiệt đang nói hăng say, bỗng nhiên ý thức được điều gì, lập tức đổi giọng: "Tùy tiện xem trên mạng thôi.
"
Tùy tiện xem cũng có thể tùy tiện nói?
"Vai chính đổi thành ai là do đoàn phim quyết định, về phần diễn thành cái dạng gì! ! " Hác Mộc cười cười không chút ấm áp: "Chúng ta rơi xuống đất sẽ vào hộp*, cũng không cần thiết quan tâm kẻ khác ăn gà thế nào, cậu nói xem có phải hay không?"
* Cái này có nguồn gốc từ game Ăn Gà (Aka PUBG), đề cập đến việc bị kẻ thù giết trong khoảng thời gian nhắn sau khi nhảy dù từ máy bay để hạ cánh.
"! ! "
Từ Hạo Kiệt nghe cậu nói như vậy đầu tiên là sửng sốt, sau khi phản ứng lại sắc mặt biến đổi.
Cái gì gọi là chúng ta rơi xuống đất sẽ vào hộp? Rõ ràng anh ta vẫn luôn nói về Hác Mộc.
Cho nên Hác Mộc cố tình nói như vậy là để châm chọc anh ta?
Hết lần này đến lần khác dường như Hác Mộc cố tình không nhận ra mình đã đắc tội người ta, thêm dầu vào lửa nói: "Mà đúng rồi, cậu biết Ăn Gà mà phải không? Tựa game rất nổi tiếng đó.
"
Nếu lúc này Từ Hạo Kiệt còn không nhận ra Hác Mộc đang nhằm vào mình thì anh ta còn lăn lộn trong giới giải trí làm gì nữa.
Trong lòng anh ta tức giận nhưng ngoài mặt không thể đắc tội người khác, cho nên nụ cười trên mặt anh ta biến thành nụ cười miễn cưỡng.
Lúc chị gái nhỏ thợ trang điểm từ phòng diễn viên chính trở về, nhìn thấy mặt Từ Hạo Kiệt lúc xanh lúc trắng, xém chút nữa tưởng mình trang điểm cho người ta có vấn đề.
Từ Hạo Kiệt ở phòng