Lâm Hạc không phải là người phật hệ*, nhưng anh cũng không mưu cầu gì nhiều.
* Phật hệ nôm na là kiểu sống sao cũng được, không tranh với đời, không buồn vui, gió yên biển lặng.
Vai chính lần này với anh mà nói thật sự là cái bánh từ trên trời rơi xuống, nhưng điều đó không có nghĩ ăn hết cái bánh đó thì anh sẽ chết đói, anh không cần thiết phải vội vàng tìm "đường lui" cho mình như vậy.
Anh đã không còn là minh tinh tuyến mười tám nhỏ bé lúc nào cũng bị người đại diện gây khó dễ như khi mới debut, hiện tại không thể nói anh có thể làm chủ mọi chuyện cho mình, nhưng ít nhất chuyện không muốn làm anh có thể chọn không làm.
Anh không phản bác chuyện Lộ Chiêu Hành "khích lệ" là vì để người đại diện kiêng kị mình, để cho mình mượn cáo oai hùng một lần.
Lâm Hạc trong lòng nói tiếng xin lỗi với Lộ Chiêu Hành, chăm chú đọc kịch bản.
Hai cảnh quay đêm, Lâm Hạc không phụ sự kỳ vọng của mọi người, không bị NG, để Lộ Chiêu Hành có thể tranh thủ thời gian quý báu.
Cho nên thời điểm Lộ Chiêu Hành trở về biệt thự, người ở trong phòng bếp còn chưa xong.
Bọn họ không xoắn xuýt về thời gian ăn cơm, nghề này của bọn họ, nghỉ ngơi và làm việc chưa bao giờ có quy luật, ba bữa mỗi ngày gần như cũng không đúng giờ.
Đi vào biệt thự, ngoài ý muốn lại không thấy bóng dáng quen thuộc, Lộ Chiêu Hành nhíu mày, đi về phía phòng bếp nơi duy nhất nghe thấy tiếng động.
Hắn nghĩ mình sẽ thấy vợ nhỏ bé đeo tạp dề đứng nấu ăn, nhưng thật ra hắn còn chưa đến gần đã nghe Hác Mộc lảm nhảm.
"Khứa ba đường lên cánh gà."
"Bước tiếp theo là"
"Gừng với rượu nấu ăn......!Rượu nấu ăn ở......"
"Coca không ngập cánh gà."
"......"
Một mình cậu lầm bà lầm bầm, sắc mặt cực kì chăm chú, ngay cả ở cửa phòng bếp xuất hiện thêm một người cũng không biết.
Lộ Chiêu Hành nhẹ nhàng bước vào, vốn dĩ chỉ muốn nhìn xem cậu muốn nấu món gì, cuối cùng ánh mắt không kiềm chế được chuyển hướng.
Hác Mộc đeo tạp về đứng ở trong bếp, dây buộc một vòng quanh eo cậu, buộc nhẹ như vậy khiến người ta có ảo giác có thể nắm chặt bằng một tay, cậu hơi cúi đầu, lộ ra cần cổ trắng nõn phía sau, có thể bởi vì ở gần nguồn nhiệt, tuyến thể phát ra tin tức tố nồng đượm hơn so với bình thường rất nhiều.
Ma xui quỷ khiến Lộ Chiêu Hành vươn tay ra, lúc lấy lại bình tĩnh thì đã ôm người vào trong lòng: "Đang làm gì vậy?"
Hắn bất ngờ lên tiếng khiến Hác Mộc hoảng sợ, vừa muốn quay đầu thì người nọ đã gác cằm lên vai cậu.
"......"
Hác Mộc hơi nói lắp: "Sao......!Sao anh lại về sớm vậy?"
Lộ Chiêu Hành nói: "Nhớ em."
Hác Mộc: "......"
Cậu phát hiện Lộ Chiêu Hành lâu lâu lại bất ngờ thốt ra mấy câu bày tỏ như vậy.
Cậu muốn đẩy Lộ Chiêu Hành ra nhưng lại luyến tiếc tin tức tố của hắn, cứ để hắn ôm như vậy một lúc.
Lộ Chiêu Hành nhìn qua vai cậu thấy một quyển sách nấu ăn để trên bếp, hơi nhướng mày nói: "Làm cánh gà coca hả?"
"Ừm." Hác Mộc nói: "Không phải anh nói muốn ăn sao? Tiểu Nhạc cũng thích món này."
"Cần giúp gì không?"
Hác Mộc lắc đầu nói không cần.
Cậu vốn chỉ thuận miệng trả lời, vừa mới dứt câu, bàn tay trên eo bất ngờ siết chặt thêm.
Lộ Chiêu Hành hỏi: "Tiểu Nhạc đâu?"
Hác Mộc ngửa đầu ý bảo trên lầu: "Hồi chiều cho nó ăn cháo, bây giờ đang chơi với Tiểu La trên lầu."
"Anh đi xem nó nha?"
Rõ ràng chỉ là một câu hỏi đơn giản nhưng hắn lại cố tình ghé sát đến bên tai nói ra, Hác Mộc bị hắn làm cho hơi ngứa, không biết sao lại nhớ đến lúc sáng ở trường quay Lộ Chiêu Hành đã nói lúc về sẽ sờ lại, nhịn không được rụt cổ về: "......!Ừm."
Lộ Chiêu Hành thấy tai cậu đỏ, áp đến hôn lên mặt cậu một cái, sau đó buông cậu ra xoay người rời khỏi phòng bếp.
Độ ấm kề sát sau lưng biến mất, Hác Mộc xoay người lại, không nhịn được xoa xoa nơi vừa bị hôn, cuối cùng cảm thấy loại cảm giác bọn họ như mama ở trong bếp nấu cơm, baba đi làm về hỏi thăm mama về đứa con của hai vợ chồng.
Cậu không nhịn được gãi gãi lỗ tai nóng, tự nhiên có hơi chột dạ.
Nói gì thì nói cậu cũng không phải thẳng nam sắt thép, làm sao chống lại được Lộ Chiêu Hành mỗi ngày không ngừng tán tỉnh như vậy?
Nhưng cậu không thể bảo hắn ngừng tán tỉnh mình.
Ở trong mắt hắn, hắn đang tán tỉnh vợ của mình, đây là chuyện hết sức bình thường!
Hác Mộc rất buồn rầu, cậu thấy mình và Lộ Chiêu Hành nên giữ khoảng cách một