Đối với Omega mà nói, lần đầu tiên phát tình vẫn nên để thuận theo tự nhiên là tốt nhất, bởi vậy nên dù cho hai người đã nếm thử hết thảy, Cố Nguy vẫn kiềm chế chờ đợi kỳ phát tình tự nhiên của Việt Phỉ tới, không có ý định dùng tin tức tố đẩy nhanh quá trình.
Nhưng mà, cái kỳ phát tình dự bị này xảy ra cũng hơi lâu rồi…
Đến tận khi từng ngóc ngách trong căn nhà nhỏ của Việt Phỉ đều để lại hồi ức thân mật của hai người, kỳ phát tình của cậu cũng không chịu tới.
Mà thứ đến trước lại là đại hội cổ đông của Cố thị.
"Em có cần làm gì không?"
Việt Phỉ mặc một bộ tây trang Cố Nguy cố ý đặt may cho cậu, sóng vai đi vào công ty với Cố Nguy, nhỏ giọng nói chuyện với hắn.
Vì vậy khủng cảnh mà nhóm nhân viên ở công ty nhìn thấy là, người sếp luôn lạnh nhạt ít nói ít cười lại vô tình trong công việc thường ngày giờ lại cong miệng cười sung sướng với thanh niên, ánh mắt dịu dàng chưa từng thấy.
"Em không cần làm gì hết, ngồi cạnh anh là được rồi."
Việt Phỉ: "Được rồi."
Đường Duyệt và Kiều Ti đi phía sau hai người, theo sau là đoàn đội luật sư của công ty.
Đoàn người hùng hậu tiến vào trong phòng hội nghị.
Đến khi đội hình rẽ vào trong hành lang, sảnh lớn vốn im lặng bắt đầu vang lên tiếng bàn tán xôn xao.
"Này, chắc người kia là bạn đời của Cố tổng đấy nhỉ!!!"
"Bọn họ tình cảm quá đi mất, aaaaa!!!!"
"Cố tổng dịu dàng...quyến rũ chết người rồi! Ai có thể chống đỡ được chứ, tôi sắp chết rồi!!!"
"Dù sao cũng sẽ không dịu dàng với chúng ta đâu."
"Bình thường Cố tổng mà như vậy, chắc chắn sẽ mê hoặc chúng ta đến chết."
"Bạn đời của ngài ấy là Omega hả?"
"Tôi cũng không biết nữa, Cố tổng kia nói là Beta, nhưng giờ ai cũng nói lời của ông ấy thì không thể tin."
……
Mặc dù đại hội cổ đông được tổ chức một năm một lần, những năm vừa rồi thường xuyên có các cổ đông gửi lên một đống lý do, đưa quyền ủy thức cho người khác ra mặt. Nhưng hôm nay, tất cả các cổ đông đều đến đông đủ."
Khi cánh cửa phòng họp được mở ra, những người ở đây thấy rõ người tới đều lên tiếng chào hỏi nồng nhiệt.
“Cố tổng.”
“Cố tổng tới rồi.”
“Chúc mừng Cố tổng.”
……
Các cổ đông khác đều đã xem qua kế hoạch của cuộc hợp lần này, bọn họ cũng hiểu được tầm quan trọng của cuộc họp, nhưng cũng đều ngầm hiểu với nhau nếu hôm nay không có gì ngoài ý muốn xảy ra, Cố Nguy cũng sec lên nắm quyền điều hành hoàn toàn. Bởi vậy từ khi vào đã có người chúc mừng Cố Nguy.
Cố Nguy lịch sự gật đầu, dẫn theo Việt Phỉ đến ghế chủ vị ngồi xuống.
"Tiểu Phỉ cũng tới à?" mẹ Cố ngồi bên cạnh Việt Phỉ cười dịu dàng.
Việt Phỉ ngoan ngoãn chào hỏi: “Con chào mẹ.”
Mẹ Cố: "Ba con tái phát bệnh cũ không ra được cửa, nên mẹ mới thay mặt ông ấy đến đây."
Việt Phỉ: "Vậy ạ."
Cổ đông của Cố thị cũng không phải chỉ có riêng người ở Cố gia, nhưng các cổ đông khác họ cũng không nắm quá nhiều phần trăm cổ phần, bọn họ vẫn hứng thú với việc chia hoa hồng hơn nhiều, chỉ cần người làm chủ có đủ năng lực, bọn họ cũng không để ý ai là người cầm quyền.
Cho nên đại hội cổ đông hôm nay họ đến cũng chỉ vì mặt hình thức.
Nhà họ Cố cũng không phải chỉ có một tập đoàn Cố thị, nhưng dựa trên nền tảng tài chính phong phú của gia đình, vì để phát triển thật tốt, đã hình thành một quy tắc ngầm giữa tất cả mọi người. Mỗi lần họp cổ đông đều yêu cầu tất cả mọi người thống nhất ý kiến.
Dưới tình huống bình thường, tất cả các phiếu bầu sẽ được thông qua. Chỉ riêng trường hợp của Cố Thiên Thịnh, lúc đó có 30% phiếu chống, cũng được coi như là ngoại lệ chưa từng thấy, hầu hết các cổ đông khác họ đều để phiếu trống, thậm chí có cả một nhóm người đến từ nhà họ Cố.
Xét cho cùng, trong thế hệ người trẻ lúc đó, Cố Thiên Thịnh cũng không phải người quá xuất sắc. Năng lực chú hai của Cố Nguy lúc đó cũng khá hơn ông khá nhiều. Bởi vậy lúc đó có không ít người ủng hộ đối tượng khác, còn có chút không vừa ý với quyết định của ông nội Cố. Nhưng những người có gan tỏ vẻ bất mãn trước mặt ông cũng không có nhiều, người có mắt đều hiểu được đó chỉ là con đường được trải sẵn cho Cố Nguy.
Có người tin tưởng ánh mắt của ông nội Cố thì cũng sẽ có người hoài nghi. Nhưng đến khi Cố Nguy dẫn dắt Cố thị vượt qua khủng hoảng, hơn nữa còn phát triển Cố thị cho tới quy mô ngày hôm nay, cũng không còn ai nói quyết định của ông lão là sai lầm.
Báo cáo công tác trong năm, kế hoạch phát triển trong năm sau….
Từng hạng mục một được tiến hành một cách trình tự.
Đến tận giờ phút này, Việt Phỉ mới nhận ra quy mô của công ty này khổng lồ đến mức nào.
Lĩnh vực mà công ty đặt chân lên rất nhiều, hầu hết các lĩnh vực đều phát triển cực kỳ mạnh mẽ, hơn thế cũng không ngừng khám phá những mảng khác để phát triển công ty.
Cậu không nhịn được quay sang nhìn Cố Nguy, nhận thấy ánh mắt của cậu, Cố Nguy nhìn lại thì thấy ánh mắt cậu sáng ngời, không nhịn được cong khóe môi, tâm trạng vốn luôn bình tĩnh bỗng chốc cảm thấy tự hào đầy kiêu ngạo.
"Quá đỉnh luôn." Việt Phỉ lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, "Anh vất vả rồi."
Mặc dù hôm nay không có ai là không tán thành với thành tích của Cố Nguy, nhưng Cố Nguy vẫn nghe được, bọn họ đều khen vào mắt nhìn của ông Cố, khen năng lực của Alpha cao cấp, không mấy ai biết hắn vì những thành tích này cũng phải trả giá không nhỏ, hay nói, bọn họ cũng không để ý.
Bạn nên làm được như vậy, bạn giỏi đến thế cơ mà. Đây đều là thái độ của số đông.
Ở dưới mặt bàn, Cố Nguy cầm lấy tay Việt Phỉ, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay, ấm áp, rạng rỡ như vậy, là của hắn….
“Tiếp đến, tôi xin phép được công bố di chúc của ông Cố và giải thích các điều khoản, cũng xin chúc mừng ngài Cố có quyền thừa kế hợp pháp…"
…… “Bây giờ, xin các vị cổ đông có mặt tại đây tiến hành biểu quyết, để ngài Cố đây trở thành người kế nhiệm tiếp theo của Cố thị."
Người vừa dứt lời, Việt Phỉ lại căng thẳng trong vô thức.
Nhận thấy được cảm xúc của cậu lại thay đổi, Cố Nguy siết chặt tay cậu, trong lòng mềm đến rối tinh rối mù, lại cảm thấy có hơi buồn cười.
Chẳng lẽ Việt Phỉ còn cho rằng