Vân Lạc Đình không nghĩ nữa, gọt vỏ linh quả.
Tuy rằng vị thịt nướng khá ngon, nhưng ăn nhiều sẽ cảm thấy ngấy.
Linh quả thanh mát, chua ngọt, ăn rất vừa miệng.
Cành củi khô cháy gần hết, lửa cũng nhỏ hơn một chút.
Từ xa Vân Lạc Đình nghe thấy tiếng ma thú gầm lên.
Nhưng cậu lại không cảm thấy linh lực dao động, hẳn là còn cách nơi này rất xa: "Lại có người đụng phải ma thú sao?"
"Không hẳn.
Tu sĩ đi vào bí cảnh tu vi không thấp, ma thú có thể dùng để luyện chế đan dược.
Có một số luyện đan sư, luyện khí sư sẽ mở giải treo thưởng.
Có người nhận treo thưởng, tự nhiên sẽ có người đi nghênh đón ma thú."
"Có người biết thực lực của mình không mạnh, sẽ lập thành tiểu đội, một đội mấy chục người đến bắt ma thú."
Bùi Huyền Trì giơ tay dập tắt đống lửa, đứng dậy nói: "Đi nghỉ ngơi."
"Ừm." Vân Lạc Đình đáp một tiếng, nhưng không đứng lên.
Bùi Huyền Trì đưa tay ra.
Vân Lạc Đình đáp tay lên tay hắn, rồi thuận thế hóa thành mèo trắng túm áo khoác bò lên, ngồi xổm trên vai hắn, cọ má hắn.
"Meo meo ~"
Bùi Huyền Trì cầm áo ngoài cho vào nhẫn trữ vật.
Quần áo của Tiểu Bạch đưa vào trong nhẫn trữ vật của Tiểu Bạch, như vậy lúc cậu muốn tìm ra ngoài để mặc cũng tiện hơn.
Sau khi chuẩn bị xong, Bùi Huyền Trì ôm mèo nhỏ xuống, xoay người đi vào trong sơn động.
- --
Sáng sớm hôm sau bọn họ rời khỏi sơn động.
Vân Lạc Đình buồn ngủ đến mức không mở được mắt, dứt khoát ghé vào trong lòng ngực của hắn ngủ tiếp.
Trong bí cảnh không lạnh, không cần chui vào bên trong quần áo.
Làm như vậy còn có thể để gió nhỏ thổi, thoải mái hơn nhiều so với ở bên trong sơn động.
Lông mèo trắng như tuyết bị gió thổi lắc qua lắc lại.
Bùi Huyền Trì đi nhẹ theo lông mèo trên người cậu.
Hắn nhìn bố cục trận pháp trước mặt, tránh khỏi lối đi có trận pháp rồi đi vào.
Khi bí cảnh Phần Nguyệt xuất hiện lần thứ ba, trong Địa Hỏa Thâm Uyên ngưng tụ ra một viên dung nham nóng chảy.
Có thể luyện hóa nó thành vũ khí, tăng lên cấp bậc của linh võ.
Vân Lạc Đình đã bắt đầu tu luyện, không có một vũ khí tiện tay thì không được.
Trong Tu chân giới chỉ có một viên dung nham này, luyện thành Thần Khí cho mèo nhỏ, lại không thể thích hợp hơn.
Bên ngoài Địa Hỏa Thâm Uyên có rất nhiều cơ quan, trận pháp.
Hơi sơ sẩy một chút bị trận pháp lan đến liền chết ở đây.
Bùi Huyền Trì ôm mèo nhỏ, chỉ trong nháy mắt đã đi qua ba trận pháp.
Khi hắn bước đến trận pháp thứ tư, thì nhìn thấy có người đang ngồi xổm trước tường trận pháp, trong tay cầm bàn trận pháp bấm đốt ngón tay.
"Tiểu hữu? Thật trùng hợp! Bí cảnh Phần Nguyệt lớn như vậy, vậy mà trong thời gian ngắn ngủi chúng ta lại gặp được nhau hai lần."
Bùi Huyền Trì còn chưa tiến lên, trưởng lão Huyền Ưu đã đi lên đón: "Tiểu hữu cũng có hứng thú với Địa hỏa Thâm Uyên sao? Trong số ngững người Lão hủ mang đến có cao thủ giỏi phá trận.
Bắt đầu từ trận pháp thứ năm, những trận pháp về sau đều là thượng phẩm thậm chí có trận pháp thuộc hàng cực phẩm."
"Loại trận pháp này muốn phá giải cực kỳ phiền phức, ngươi một mình đi vào có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.
Tiểu hữu có muốn đi cùng với chúng ta không? Lão hủ chắc chắn sẽ bảo vệ ngươi chu toàn."
"Lão đầu chết tiệt, còn đến lượt ông?" Trưởng lão Động Hư ở bên cạnh cũng mặc kệ trận pháp, một bước đã vọt lên xông đến kéo râu ông.
"Lão phu chính là đại sư trận pháp.
Loại trận pháp nhẹ nhàng này có thể dễ dàng làm được, còn đến lượt ông dành nổi bật?!"
"Tiểu hữu qua bên này.
Có lão phu ở đây, nhất định có thể mang ngươi đi vào bình an vô sự!"
Chư vị đệ tử ở bên cạnh nhìn thấy, cũng không biết có nên tiến lên hay không: "Trưởng, trưởng lão......"
"Ưm......!Meo......" Trong lúc ngủ mơ mèo trắng nhỏ mơ màng chui vào bên trong cánh tay áo, có lẽ là bị làm ồn đến.
Bùi Huyền Trì che lại lỗ tai cậu.
Hắn nhìn hai vị trưởng lão ân cần, nhàn nhạt nói: "Không cần."
Trưởng lão Huyền Ưu cứu đám râu từ trong tay trưởng lão Động Hư ra.
Ông vuốt ve nó, rồi chậm rãi nói: "Tiểu hữu, nơi này có rất nhiều trận pháp.
Muốn đi vào phải qua hơn mười mấy cái trận pháp, không cẩn thận có thể sẽ bị Truyền Tống Trận dấu trong trận pháp mang đi.
Bị đưa ra ngoài một lần là việc nhỏ, nhỡ đâu bị đưa đến trong ổ ma thú, đến lúc đấy muốn chạy cũng đã muộn."
Trưởng lão Động Hư cũng không tiếp tục động thủ, phụ họa nói: "Không sai, không chỉ có thế.
Như là "Sát trận Cửu Chuyển", "Huyết trận Ban Nguyệt", đều có thể lẫn vào trong.
Nếu bất cận đụng phải, ngươi không phản ứng kịp, nó sẽ biến ngươi thành máu loãng ngay lập tức."
Mỗi vị đại sư trận pháp đều có thể tự thành lập phe riêng của mình.
Trận pháp huyền diệu, vừa tấn công vừa phòng thủ, giết người vô hình.
Loại trận pháp được bày ra trước khi đại năng giả ngã xuống bên trong bí cảnh, tất nhiên là cực kỳ nguy hiểm.
Mấy loại trận pháp trước có tác dụng làm mê hoặc.
Lúc trước có người thiếu cảnh giác, xông thẳng vào trận pháp thứ năm.
Người trong tông môn ở bên ngoài nhìn qua gương đồng, trơ mắt nhìn vị kia trận pháp sư kia bị hấp thành hơi nước, cảnh tượng quá mức tàn khốc, không ít người vẫn còn nhớ như in.
Sau này những người lại đi vào nơi này, cũng đều cẩn thận khắp nơi, thận trọng phá trận, không dám cứng rắn.
Trưởng lão Động Hư nói: "Tiểu hữu vẫn nên cẩn thận thì hơn."
Có lẽ là nhìn ra Bùi Huyền Trì không có ý đi cùng với bọn họ.
Trưởng lão Động Hư nghĩ một chút, cầm ra một quyển sách: "Trong này là trận pháp lần trước ta phái đệ tử đến lúc thì ghi chép vào.
Nếu ngươi gặp phải vấn đề gì, có thể mở ra nhìn xem......"
"Sư phụ! Trận pháp này có vấn đề!" Đệ tử ngồi xổm trước tường trận pháp hoảng sợ kêu lên: "Nó không phải trận pháp cao cấp.
Bên trong trận pháp có sát khí rất mạnh, con hoàn toàn không sờ được tuyến của nó."
"Cái gì?!"
Trưởng lão Động Hư ngay tức khắc không rảnh để ý Bùi Huyền Trì nói cái gì, vội vàng tiến lên hỗ trợ.
Có đại sư trận pháp hỗ trợ, sát trận rung chuyển rất nhanh đã khôi phục lại.
Vân Lạc Đình ngáp một cái.
Cậu vươn móng vuốt kéo tay hắn, duỗi người.
Bùi Huyền Trì thả nhẹ lực cánh tay, để Tiểu Bạch có thể duỗi ra, rồi sau đó xoa bụng cậu: "Tỉnh ngủ rồi?"
"Meo meo ~" tiếng mèo nhỏ kêu có chút khàn khàn.
Bùi Huyền Trì lấy cái chén nỏ đổ nước sạch vào trong.
Nơi này nhiều người, Vân Lạc Đình không biến lại.
Cậu đáp cằm lên cổ tay Bùi Huyền Trì chậm rãi uống nước.
Cậu vừa mới tỉnh ngủ nên còn có chút mơ hồ.
Ánh mắt Vân Lạc Đình khẽ chớp đánh giá bốn phía, nơi cậu đang ở hình như là trong sơn động.
Lời hai vị trưởng lão nói, trong lúc Vân Lạc Đình ngủ mơ có nghe thấy một hai câu.
Nếu Bùi Huyền Trì đã qua đây, vậy trong đó nhất định có thứ đáng để hắn đến.
Vân Lạc Đình cũng không hỏi nhiều, uống xong nước rồi thì nhảy lên vai hắn liếm chân.
Nằm bò uống nước khó tránh khỏi sẽ làm lông trên người bị dính nước.
Bùi Huyền Trì cầm khăn lau cằm giúp cậu: "Có đói bụng không?"
Vân Lạc Đình lắc đầu: "Meo meo."
Trưởng lão Huyền Ưu vuốt râu, trên mặt mang theo ý cười nói: "Linh thú của tiểu hữu thật là xinh đẹp."
Bùi Huyền Trì nhìn ông một cái: "Ừm."
Cái đuôi Vân Lạc Đình đang rũ phía sau đung đưa, cuộn lên dùng chóp đuôi cọ lỗ tai hắn, nghiêng đầu: "Meo?"
Chúng ta không đi vào sao?
Đã đứng ở chỗ này rất lâu rồi.
Bùi Huyền Trì cong đầu ngón tay xoa chân cậu.
Hắn đang muốn nói chuyện, thì nghe thấy trưởng lão Động Hư đột nhiên hét lên: "Lui về phía sau! Tất cả mọi người, trách xa nơi này một chút!"
Trưởng lão Huyền Ưu sửng sốt, sắc mặt trầm xuống: "Xảy ra chuyện gì?"
"Trận pháp biến dị thăng cấp, bố cục trong đó rắc rối phức tạp.
Thần thức của ta thăm dò vào trong không thu về được, chỉ sợ một lát nữa sát trận mở ra, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ bị cắn nuốt." Trưởng lão Động Hư cắn chặt răng: "Tại ta khinh địch, thừa dịp lúc này ta còn có thể áp chế nó, các ngươi mau chạy đi."
Trưởng lão Huyền Ưu tiến lên nói: "Để ta giúp ông."
"Giúp cái gì mà giúp?! Ông ở lại cũng phải chết! Đây là loại trận pháp gì, trận pháp đã biến dị, đã không thể dùng phương thức chúng ta quen thuộc khẳng định mức độ đáng sợ của nó.
Đến lúc đó thân thể tan biến! Nhẹ thì hồn phi phách tán, nặng thì......!Trận pháp này có thể luyện hóa vào trong nó!"
Trưởng lão Động Hư hét lên: "Đi mau lên!"
Mọi người ở đây nghe xong lời này, sắc mặt không khỏi tái đi.
Bùi Huyền Trì bước lên phía trước.
"Tiểu hữu?! Ngươi đến đây làm gì vậy!" Trưởng lão Động Hư không thể buông tay.
Một khi ông buông tay, trận pháp sẽ bị khỏi động trong nháy mắt.
Chỉ có thể chống đỡ như thế này, có thể chống đỡ một lúc là một lúc, cũng có thể tranh thủ càng nhiều thời gian cho bọn họ rời đi hơn.
"Đừng đến đây! Tiểu hữu ——" Trưởng lão Động Hư hít một hơi thật sâu: "Huyền Ưu, ông mau kéo hắn đi, trận pháp này cũng không phải là đùa giỡn.
Mọi người nghe ta nói, biến dị, trong bí cảnh xảy ra biến dị.
Nếu nói trận pháp là dao chém, thì bây giờ nó đã biến thành quái vật ăn thịt người!"
Lúc nói chuyện, cánh tay của trưởng lão Động Hư dần dần biến mất vào bên trong tường, giống như là phía đối diện có cái gì đó kéo tay ông vào.
Cực kỳ thong thả, đi vào từng chút một.
Bùi Huyền Trì giơ tay lên, ma khí tràn ra dùng để che dấu, ngưng tụ thành linh lực quấn lên cánh tay trưởng lão Động Hư.
Trưởng lão Động Hư cảm nhận được cánh tay ông có biến hóa, liên tục kêu: "Tiểu hữu đừng