Cố Quyện Thư thấy Quý Chu Chu bất động, nên chủ động nhường qua một bên để lộ ra ngăn bàn rộng lớn: "Em thật sự không thử xem sao?"
"Được thôi." Quý Chu Chu nheo lại đôi mắt, xoay cổ tay đi đến chỗ anh.
Cố Quyện Thư trầm mặc phút chốc, lặng lẽ dịch người mình về, nghiêm trang mở văn kiện ra: "Hay là thôi đi, bây giờ anh phải bắt đầu làm việc."
"Làm việc cái gì, anh thiếu thời gian đó sao?" Quý Chu Chu không nhịn được cười một tiếng: "Mau nói cho em biết, em cần phải làm gì."
Cố Quyện Thư dừng một chút, đứng dậy dắt cô ngồi xuống sô pha: "Liên quan tới những hạng mục cạnh tranh của anh và Thẩm Dã, trình tự thời gian em còn nhớ rõ không?"
"Nhớ rõ thời gian cũng vô dụng, bây giờ vì em thay đổi tương lai nên rất nhiều chuyện đều đã thay đổi, nhớ theo thời gian cũng làm không chuẩn.
Em chỉ có thể nhớ trình tự xuất hiện trước sau của một số hạng mục, những thứ khác cũng không biết bao nhiêu." Quý Chu Chu thành thật trả lời.
Cố Quyện Thư nghĩ nghĩ, gật đầu: "Vậy em có thể viết ra tất cả những gì em nhớ được không?"
"Ừm." Quý Chu Chu trả lời xong, Cố Quyện Thư đến bàn cầm bút máy của mình và giấy cho cô.
Quý Chu Chu nhận lấy đặt lên bàn, vừa định bắt đầu viết thì đột nhiên ý thức được sai sai: "Nếu chỉ là viết mấy thứ này, em ở nhà viết không được à?"
"..."
"Hôm qua anh nói làm báo cáo gì gì đó, em còn tưởng rằng chuyện lớn lao lắm, kết quả chỉ viết chút thứ này." Quý Chu Chu nhướng mày.
Cố Quyện Thư trầm mặc hồi lâu, chầm chậm trả lời: "Anh phải bắt đầu làm việc rồi." Nói xong, anh lại nhìn vào phần văn kiện xui xẻo mình vừa mở ra.
Quý Chu Chu Xì một tiếng, nhàn nhã dựa sô pha, giả bộ buông tiếng thở dài: "Người nào đó muốn em đi làm cùng thì cứ việc nói thẳng được rồi, còn viện ra một đống cớ, rõ ràng nói đàng hoàng với em một chút, em sẽ đi theo."
Cố Quyện Thư giả vờ không nghe thấy, sự trêu ghẹo của Quý Chu Chu nổi lên, đóng bút máy lại sau đó đặt bút và giấy về bàn Cố Quyện Thư, xoay người muốn đi: "Em vẫn là về nhà viết cho anh đi, đến lúc đó báo cáo gì đó tự anh làm, dù sao em ở đây cũng không có việc gì."
"Quay lại." Giọng nói của Cố Quyện Thư từ sau lưng vang lên, Quý Chu Chu nhịn không được cười trộm một tiếng.
Cố Quyện Thư im lặng phút chốc, không tình nguyện lắm mở miệng: "Lại đây, cho anh ôm một cái."
Quý Chu Chu nghe lời trở về bên cạnh anh, Cố Quyện Thư ôm người ngồi lên đùi mình, dựa vào cổ cô hít sâu một hơi, chờ đến khi mùi hương dịu dàng tràn ngập chóp mũi, anh mới chậm rãi mở miệng: "Anh muốn em ở lại với anh."
"Được rồi." Quý Chu Chu lập tức đồng ý.
"Sau này lúc không bận rộn, mỗi ngày đều phải cùng anh đi làm." Cố Quyện Thư tiếp tục nêu ra yêu cầu.
"Có thể."
Cố Quyện Thư nghi ngờ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào mắt cô hồi lâu: "Sao hôm nay dễ nói chuyện vậy?"
"Trước kia không đi với anh, một là vì em lười, hai là vì không nghĩ tới anh muốn em đến mà tâm tình bức thiết như vậy.
Bây giờ biết rồi, đương nhiên muốn thỏa mãn Quyện nhóc con của em." Quý Chu Chu nhếch miệng cười ngây ngô.
Cố Quyện Thư dừng một chút, chầm chậm hỏi: "Vậy anh còn một mong muốn, em có thể thỏa mãn anh không?"
"Chuyện gì?" Quý Chu Chu chăm chú lắng nghe.
"Dưới bàn anh có không gian rất lớn, không khí lưu thông cũng tốt, em muốn...! A!" Cố Quyện Thư còn chưa dứt lời, trên bụng đã ăn một đấm, anh ẩn ẩn nhìn Quý Chu Chu nhảy ra khỏi lòng mình, sau một lúc lâu nghẹn ra một câu: "Tương lai còn dài."
Quý Chu Chu cười lạnh một tiếng, cầm giấy bút trở về sô pha, thề là nói thêm một câu với tên khốn này nữa thì mình là chó con.
"Dưới lầu có một quán trà sữa không tệ, em uống không?"
"...!Uống." Gâu gâu.
Cố Quyện Thư lập tức kêu thư ký đi mua, chỉ chốc lát sau hai ly trà sữa nóng hổi được đưa đến.
Quý Chu Chu ôm cái ly hút một hớp, cảm khái nhìn về phía Cố Quyện Thư: "Trách không được nhiều người muốn làm ông chủ như thế, thật sướng mà."
Cái cảm giác muốn ăn gì đó mà không cần tự mình đi mua, còn không phải là đời trước cô vẫn mong muốn à?
Cố Quyện Thư khẽ cười một tiếng: "Trên tường bên trái có cửa tự động, bên trong là phòng nghỉ riêng của anh, nhà vệ sinh cũng ở trong đó, nếu muốn đi thì tự đi nhé."
...!Tư bản chủ nghĩa đáng ghét này.
Sau khi Cố Quyện Thư sắp xếp cho cô đâu vào đấy thì thật sự bắt đầu chuyên tâm làm việc.
Tuy dáng vẻ nghiêm túc của anh Quý Chu Chu đã thấy rất nhiều rồi, nhưng đó đều là trong phòng sách ở nhà, cùng giờ phút này ít nhiều không giống nhau lắm.
(Truyện chính chủ TieuHiTieuHi).
Cô như phát hiện ra đại lục mới, không tự chủ ngắm thêm vài lần.
Chờ Quý Chu Chu uống xong ly trà sữa, đã qua giờ làm việc rồi.
Văn phòng Cố Quyện Thư bắt đầu náo nhiệt lên, cô không được tự nhiên lắm muốn tránh đi, nhưng bị anh dùng ánh mắt ngăn lại vài lần, đành phải an tĩnh ngồi ở đó viết đồ.
Bởi vì sô pha và bàn trà gần bằng nhau, cô dứt khoát ngồi dưới tấm thảm thật dày dựa cạnh sô pha, cầm bút nghiêm túc nhớ lại nội dung trong quyển sách, trông cực kỳ giống học sinh tiểu học đang làm bài tập.
Người lui tới văn phòng Cố Quyện Thư đều có chức vị không thấp, ngoại trừ bộ phận nhân viên trẻ tuổi, có một phần rất lớn là cổ đông lâu năm của Cố Thị, lúc ở chung Cố Quyện Thư cũng không có quá nhiều cảm giác ranh giới, cho nên sau khi nhìn thấy Quý Chu Chu thì nhịn không được trêu ghẹo: "Cố Tổng đi làm còn dẫn con theo à."
"Con cái gì, đó là bạn gái." Cố Quyện Thư cong khóe môi lên, rõ ràng sự tồn tại của Quý Chu Chu làm tâm tình anh rất tốt, nên trước đó có nhân viên đưa phương án có thiếu sót lên anh cũng là chỉ ra kêu sửa lại, chứ không có phát hỏa với đối phương chút nào.
Dù sao phương án là chuyện nhỏ, dọa đến bạn học nhỏ thì không tốt.
Nhân viên cấp cao vừa nghe anh giải thích như vậy, lập tức bắt đầu ồn ào lên, nhưng sợ con