Đường Cẩm tận lực đuổi theo bước chân của Lục Trầm.
Ban đầu cô còn nhiệt tình, sau đó liền thở hồng hộc.
Cô nhìn lại hai bàn tay của mình, da tay đều bị thân cuốc làm đỏ lên.
Vốn dĩ tay của nguyên chủ có kén, nhưng cũng không biết có phải là bị ảnh hưởng bởi dị năng của cô hay không mà làn da trở nên mịn màng, mấy cái kén cũng biến mất tiêu.Gieo hạt không tốn bao nhiêu công sức, nhưng cái cuốc rất nặng, còn phải cầm liền tục làm cánh tay của Đường Cẩm dần trở nên đau nhức, da ngón tay mềm mịn bị phồng rộp, eo đau xót, mồ hôi chảy đầy người, tóc cũng dính vào cổ.Lục Trầm vô tình quay đầu lại thì phát hiện sắc mặt này của Đường Cẩm.
Thấy cô nóng đến nỗi mặt đỏ bừng, anh nói: “Em về trước đi, còn lại để anh làm.”Đường Cẩm lắc đầu, cô vén chút tóc mai ra sau mang tai rồi lấy bình nước ở dưới bóng cây lại.Sau khi uống nước xong, Đường Cẩm cũng không tiếp tục cậy mạnh mà lại bóng cây nghỉ ngơi một lúc.
Gió từ từ thổi qua, làm tấm lưng đang đổ mồ hôi của cô trở nên mát lạnh.Đường Cẩm cẩn thận nhìn bàn tay của mình.
Người con gái nào cũng yêu cái đẹp, nhưng hiện tại làn da của cô trở nên non mịn cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.Đến gần giữa trưa, Đường Cẩm liền về nhà nấu bữa trưa.
Có vài người nhìn chằm chằm cô, bĩu môi chua ngoa, tỏ vẻ khinh thường: “Ôi chao, Đường Cẩm gả chồng hưởng phúc thật đấy! Trước đây còn ở nhà mẹ đẻ nó đâu có lười biếng như bây giờ, đều làm từ sáng sớm đến tối muộn, đâu có thoải mái như hiện tại, làm bộ làm tịch, đến cả cái cuốc cũng không cầm nổi!”“Đó là do người ta gả đúng người, không phải có câu lấy chồng thì được hưởng phúc sao? Tôi thấy mệnh của Đường Cẩm khá tốt, có chồng thương, cuộc sống thoải mái hơn ở nhà mẹ đẻ nhiều!”“Tốt cái gì mà tốt! Tuy năng lực làm việc của Lục Trầm rất tốt nhưng nhà nó chẳng còn ai, gặp rắc rối cũng chẳng biết tìm ai giúp, nhà của cậu ta cũng dột nát.
Lúc này thì thấy không tồi, nhưng sau này hai đứa nó sinh con, không lẽ cả nhà định dựa vào một minh Lục Trầm để sống à?”“Còn có Đường Cẩm cũng thật là, mọi người còn khen nó chăm chỉ, vậy mà nó liền lộ mặt thật, mới có buổi sáng liền bày ra thủ đoạn gian dối!”Người đang lải nhải rất bận, bà ta thấy Đường Cẩm có thể vào chỗ râm mát nghỉ ngơi nên không khỏi có chút ghen tị, đến khi bụng sôi sùng sục thì cũng không còn tâm trạng nói gì nữa.Về đến nhà, Đường Cẩm lập tức rửa tay sạch sẽ, lau mồ hôi trên mặt, sau đó đi vào phòng bếp nhìn xem mình nên nấu món gì.
Thời gian nghỉ giữa trưa không dài, vì thuận tiện, Đường Cẩm múc một bát bột ngô, trộn thêm tí bột mì và muối