Thích Du không ngủ được, xoa xoa thái dương, nghĩ đến hai tiết đã trôi qua, cũng ngủ đủ rồi.
Không thể ngủ tới tận trưa được, quá lãng phí thời gian.
Lúc này.
Bên ngoài phòng học truyền đến tiếng đập cửa, thầy Trần môn vật lý đứng đó: "Thích Du, ra đây với thầy một chút."
Thích Du thuận tay cầm bộ đề mình đã làm xong tối hôm qua, chuẩn bị đưa cho thầy để chấm bài.
Thầy Trần nghe nói lão Châu vừa về phòng liền đi chuẩn bị ngay các loại đề thi Olympic, trải qua một thời gian nghe ngóng thì biết được là định đưa cho Thích Du.
Trước khi thầy Trần mở miệng nói, Thích Du đã đem một xấp bài thi mới được giao hôm qua đưa cho hắn: "Thưa thầy, bài thi này em đều làm xong hết rồi, còn nữa không ạ?"
Thầy Trần trợn mắt há miệng: "???"
Cho rằng mình nghe lầm?
Sau đó cười cười, phối hợp nói, "Em đã làm xong một đề rồi à, được đấy."
Hôm qua hắn đưa cho Thích Du một xấp đề, bên trong đó có những đề hoàn toàn mới trong hai năm gần đây, do một số thầy giáo tự biên soạn, chắc chắn Thích Du chưa từng tiếp xúc qua, một đêm đã làm được một đề, hẳn là rất ưu tú rồi.
Dù sao nhiều học sinh vừa mới bắt đầu ôn thi, có khả năng một đề cũng không làm được.
Đề thi Olympic cùng bài kiểm tra vật lý cơ bản bình thường hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Thích Du trầm mặc hai giây, sau đó bình tĩnh mở miệng: "Không phải một đề đâu thầy, là toàn bộ."
Bộp...!
Thầy Trần trượt tay, xấp bài thi thật dày, tất cả đều tản ra rơi trên mặt đất.
Hắn vô thức xoay người để nhặt lên, liền nhìn thấy những câu hỏi lúc trước còn trống không, lúc này đã hoàn chỉnh viết đầy đáp án.
Bút tích rõ ràng, sạch sẽ, thậm chí không hề có một chút vết tẩy xoá nào.
Tựa như là làm liền một mạch.
Hắn nhìn mấy bài, đáp án đều chính xác.
Nếu như hắn không nhớ lầm, xấp bài thi này hẳn là hôm qua mới đưa cho Thích Du?
Đột nhiên, thầy Trần bắt đầu hoài nghi trí nhớ của mình.
Những đề này, đều được giữ bí mật, trên mạng căn bản không hề có đáp án.
Cho nên không tồn tại chuyện cô từ trên mạng chép vào.
Với lại, coi như là tìm đáp án từng bài cũng rất tốn thời gian và Thích Du không cần thiết phải lừa hắn, dù sao làm được hay không đều rất dễ để biết.
Thích Du nhìn dáng vẻ như gặp quỷ của thầy, giúp hắn nhặt bài thi lên, không nhanh không chậm nói: "Thầy ơi, không còn đề à thầy?"
"Còn còn còn."
"Chỉ cần em thích vật lý, muốn bao nhiêu đề thì có bấy nhiêu!"
Thầy Trần rốt cuộc cũng phản ứng lại, sợ Thích Du cảm thấy hắn có ít đề, chạy đi tham gia nhóm của lão Châu kia mất.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thích Du mang theo ngờ vực: "..."
Thầy giáo kích động như vậy làm gì nhỉ.
Thầy Trần hốt hoảng ôm bài thi rời đi.
Thích Du nhìn bóng lưng của thầy, chợt nhớ tới, cho nên thầy đến tìm cô để làm gì.
- ---
Cuối tuần đầu tiên sau khi khai giảng của Thích Du.
Cô ở nhà ngủ đến thiên hôn địa ám, như thể muốn đem cả buổi tối thứ sáu ngủ bù lại.
Chín giờ sáng, cô mới uể oải từ trong phòng bước ra.
"Bảo bối tỉnh rồi à, nhìn một cái xem ai tới thăm con nè."
Mẹ Thích vừa thấy Thích Du xuống tầng, liền vẫy tay với cô, ý cười dạt dào mà nói, "Chị họ tới thăm con đó."
Chị họ?
Thích Du tròn mắt ngạc nhiên, lúc này mới phát hiện trên ghế sa lon ở phòng khách