Thích Du hơi thả lỏng một hơi, cảm thấy mình vừa thoát chết trong gang tấc.
Không nghĩ tới, một giây sau, tự mình đào một cái hố cho mình.
"Nếu em đã không thích tên tiểu tử này, vậy để anh cho nó chuyển trường, miễn ảnh hưởng đến sự nghiệp học tập thật giỏi của bảo bảo nhà chúng ta."
Thích Du: "..."
Thì ra là ở chỗ này chờ cô.
Để Tạ Cảnh chuyển trường?
Vậy làm sao mình có thể hoàn thành nhiệm vụ được.
Đám người này còn muốn sống nữa hay không!
Thích Du lập tức cầm điện thoại của Thích Thần, ba mươi sáu kế chạy là thượng sách.
Nhanh chóng nhấc Thích Thần lên đặt vào vị trí ngồi của mình: "Tam thiếu gia, ngài chơi với anh hai tiếp đi, em lên phòng học đây!"
Thích Thần: "???"
Nhìn tiểu cô nương đang chạy trốn, "Nè, đó là điện thoại di động của anh đấy."
Một giây sau.
Thích Du đã chui lên thang lầu, ném một phát, di động theo một đường vòng cung rơi vào trong ngực của Thích Thần.
"Em đừng quên nhìn diễn đàn, thuận tiện cho sập mấy bài viết đó đi." Thích Thần nghĩ đến mấy bài đăng đó, hắn bảo quản trị viên xóa cũng không sạch sẽ hết được, chỉ có thể để con bé tự làm thôi.
Thích Tầm ánh mắt chăm chú nhìn Thích Thần.
Thích Thần đầu tiên là sợ một giây, sau đó hình như là nhớ tới cái gì, ưỡn ngực ngẩng đầu: "Anh nhìn em làm gì!"
Thích Tầm cười nhạo: "Muốn đánh em đấy, bảo em nhìn chằm chằm con bé thì em nhìn thế này?"
"Có phải là lần sau anh trở về, ngay cả em rể cũng có luôn rồi."
Thích Thần một hơi ráng chống đỡ đứng lên nháy mắt tiêu tan hết: "..."
Là tại hắn.
Ai biết em mình vừa vào học đã trêu chọc Tạ Cảnh.
Tạ Cảnh đó là người gì chứ.
Lá gan của em mình, thật sự rất lớn.
―
Sập bài viết à, còn lâu nhé.
Thích Du vừa về đến phòng đã vội lấy điện thoại ra xem Wechat.
Tất cả tin nhắn gần đây đều nói với cô về chuyện Tạ Cảnh đứng ở cổng trường thâm tình bày tỏ.
Bạn học Lâm Mặc Hàm mà Thích Du tiện tay nhặt ở ven đường lần trước đúng là làm tròn nghĩa vụ nội ứng ban nhất.
Bởi vì cậu ấy đã gửi cho cô một video full HD không che.
Nhìn qua còn tưởng bạn học đó đứng ngay bên cạnh Tạ Cảnh mà quay.
Đem biểu cảm trên mặt hắn chụp rõ rõ ràng ràng.
Thích Du hỏi vì sao cậu ta làm được như vậy.
Tạ Cảnh không giống như kiểu người sẽ cho phép người khác đứng gần mà làm vậy.
Lâm Mặc Hàm: "Ha ha ha, tuần trước vừa ra mắt mẫu điện thoại mới, chụp ảnh full HD+++, chế độ Zoom sắc nét, cho dù cách xa nhau ngàn dặm vạn dặm vẫn có thể quay chụp rõ ràng đến từng lỗ chân lông! Đại ngôn của Thích Tầm ca ca đó."
Khoan đã, Thích Tầm ca ca?
Thích Du chớp chớp mắt, cho là mình nhìn lầm.
Thích Tầm còn có một người em gái ở bên ngoài nữa à??
Thích Du: "Thích Tầm là anh của cậy?"
Lâm Mặc Hàm: "Trời ạ, Thích thần, học sinh tốt, chăm chỉ học tập như mấy cậu nà không đu idol sao, fan hâm mộ như bọn này đều gọi idol là ca ca hết."
Thích Du: "..."
Thì ra là vậy, là do cô thiếu kiến thức.
Thế giới của các thiếu nữ truy tinh quả thực mình không hiểu nhiều.
Sau đó Lâm Mặc Hàm nói với cô một đống chuyện liên quan tới giới giải trí, đương nhiên nói nhiều nhất vẫn là về Thích Tầm, cuối cùng còn chưa đã ngứa: "Đáng tiếc, không cướp được vé vào buổi concert của tiểu ca ca."
Thích Du: "Tôi có, cậu muốn không?"
Lâm Mặc Hàm: "!!!"
Sau đó trầm mặc mấy phút, mới phát một đống gói biểu tượng cảm xúc, cảm xúc vô cùng kịch liệt.
"A a a a a, Thích thần, sao cậu có thể có được vé vào cửa đó chứ, ca ca cũng họ Thích giống cậu, hai người là thân thích sao!!!"
Thích Du bỗng nhiên có chút hối hận: Người này thật sự rất có thể sẽ gào thét hết ngày mất.
Nhưng mà, nghĩ đến dù sao anh hai cũng cho mình mấy tấm vé mà cô thì chẳng có nhiều bạn bè, nếu Lâm Mặc Hàm đã thích Thích Tầm như thế thì thỏa mãn cậu ấy cũng không tệ.
Dù sao cũng là tiểu fan hâm mộ của anh trai.
Tiểu fan hâm mộ Lâm Mặc Hàm cảm giác mình bây giờ giống như đang nằm mơ.
Trực tiếp quên cùng Thích Du bát quái chuyện liên quan tới Tạ Cảnh.
―
Thích Du ngồi ngay ngắn trước bàn, nghĩ đến hai ngày nay không làm được đề bàiy, có chút tịch mịch.
Vừa lấy ra một bộ đề Olympic thầy Châu đưa cho.
Trong đầu luôn xuất hiện gương mặt kia của Tạ Cảnh.
Làm hại cô không thể chuyên tâm.
Thích Du giữ vững được vài giây, buông bút xuống.
Được rồi, cô từ bỏ.
Tạ Cảnh thật ―― họa thủy.
May mắn là cô không có đại nghiệp phải hoàn thành, bằng không thì chẳng phải sẽ bị loại lam nhan họa thủy này náo động đến mức nước mất nhà tan sai.
Ngẫm lại đều cảm thấy sẽ chết rất thảm.
Tiểu Lục lúc này vừa vặn khởi động máy lên mạng: 【 Kí chủ đại