Nhiệm vụ mới?
Thích Du khẽ chớp mắt, liếc nhìn cô gái đoan chính xinh đẹp ngồi bên cạnh.
Chắc là do Từ Mạn Oanh có nhan sắc cùng khí chất thanh thuần nên tại chỗ khách quý này rạng rỡ phát sáng, dẫn đến không ít ánh mắt nhìn về phía cậu ta.
Thích Du chỉ nhìn một chút liền thu tầm mắt lại, đôi mắt hơi khép, trong đầu hỏi: 【 Nhiệm vụ gì? 】
Không đợi hệ thống trả lời, cô đã lo lắng nghĩ, nếu là anh hai thích gương mặt này, vậy cô phải làm sao được, để Từ Mạn Oanh đi chỉnh sửa nhan sắc hay là hủy dung.
Vừa lúc hệ thống nghe được tiếng lòng của Thích Du, càng cảm thấy kí chủ đại nhân phù hợp với hình tượng ác độc.
Tiểu Lục ho nhẹ một tiếng, sau đó làm bộ bình tĩnh: 【 Ting, kiểm tra mục tiêu nữ chính, mời kí chủ cố gắng ngăn cản nữ chính cùng anh trai song ca.
】
Thích Du mờ mịt: 【 Song ca gì cơ, cậu ta cũng không phải là khách mời biểu diễn, chỉ đến xem thôi mà.
】
Tiểu Lục: 【 Lần này sẽ có rút thăm tại chỗ tìm ra fan hâm mộ may mắn được song ca cùng Thích Tầm, vừa lúc rút được nữ chính.
】
Thích Du tròn mắt, nhìn lên Thích Tầm đang biểu diễn trên sân khấu.
Trong đầu đều là ―― Cmn, Từ Mạn Oanh đến cùng là con cưng của trời hay sao mà kiểu trong mấy ngàn người chọn một vẫn có thể trúng?
Tiểu Lục yên lặng trả lời: 【 Cái này gọi là...!hào quang nữ chính.
】
Thích Du: Đúng là nữ chính, cái gì tốt cũng đều được đưa đến tận tay.
Thích Du nghĩ đến vầng sáng Từ Mạn Oanh này có thể sẽ làm bẩn anh trai mình, lập tức từ không hứng lắm đến khí thế hùng hổ.
Cuộc chiến bảo hộ anh hai thuần khiết, lửa sém lông mày!
Trên sân khấu, Thích Tầm rời khỏi nghỉ ngơi một chút, hắn đi xuống dưới thay quần áo, sau đó có người đẩy một cái hộp to màu đen tới.
Nói với khán giả: "Chào mọi người, lần này chúng tôi sẽ có một bất ngờ dành cho fan hâm mộ."
"Mỗi fan phía dưới đều sẽ có một dãy số trong tay, và những con số ấy đều được bỏ vào trong chiếc hộp này, lát nữa Thích Tầm sẽ rút ra một người may mắn, cùng cậu ấy song ca."
"Mọi người chờ mong không?"
Lập tức, những thanh huỳnh quang lấp lánh vẫy vẫy.
Fan hâm mộ hét đến khàn cả tiếng.
"A a a a, Thích Tầm Thích Tầm Thích Tầm."
"Thích Tầm chọn em, chọn em."
"A a a a a a!"
Thích Du nghe âm thanh như núi kêu biển gầm, rốt cuộc cũng cảm nhận được lưu lượng của anh mình thật cao.
Vuốt vuốt lỗ tai.
Liền nghe được Tiểu Lục thúc giục: 【 Sắp rồi, kí chủ đại nhân cô nghĩ ra cách ngăn cản chưa? 】
【 Lát nữa chắc chắn rút phải nữ chính.
】
Thích Du nhìn Từ Mạn Oanh, con mắt cậu ta lóe sáng nhìn chằm chằm sân khấu, trong lòng hừ một tiếng.
Cái quái gì vậy chứ, đã có bạn trai mà còn nhớ thương anh mình.
À không đúng, cậu ta không phải còn có bạch nguyệt quang Tạ Cảnh nữa sao?
Thích Du hết sức chăm chú hỏi hệ thống: 【 Từ Mạn Oanh thật là vạn người mê hả, sao tao có cảm giác cậu ta giống hải vương hơn đấy...!】
Dưỡng béo một con cá, rồi bắt đầu nuôi con tiếp theo.
Hải vương là cái gì?
Hệ thống vô ý thức quét dữ liệu, một giây sau kịp phản ứng: 【...!Kí chủ, van cầu cô đừng làm tôi khó hiểu nữa.
】
Thời điểm then chốt làm nó chết máy, có khác gì hai người bọn họ cùng đồng quy vu tận đâu.
Thích Du thấy anh mình một lần nữa trở lại sân khấu.
Chuẩn bị bốc thăm.
Một giây ――
Hai giây ――
Ba giây ――
Thích Du bỗng nhiên che bụng, cả người dựa vào vai Từ Mạn Oanh: "Lớp trưởng, tôi đau bụng quá, cậu có thể đưa tôi đi bệnh viện được không?"
"Lớp trưởng ơi, bụng đau quá."
Từ Mạn Oanh bị Thích Du ghìm chặt cánh tay, còn chưa kịp phản ứng liền nghe cô kêu đau bụng.
Vô thức muốn cự tuyệt.
Cô ta còn chưa xem hết buổi hòa nhạc, có lẽ người được rút trúng là cô ta thì sao.
Thích Du sức lực rất lớn, một bên kêu la, một bên cưỡng ép kéo Từ Mạn Oanh đi ra ngoài.
"Lớp trưởng à, cậu sẽ không phải kiểu thấy chết không cứu chứ?"
"Cả lớp đều nói cậu là cô gái thiện lương nhất, nếu mọi người biết cậu đối xử với tôi...!thấy chết không cứu..."
"Lớp trưởng, cậu sẽ không thật là loại người đó chứ?"
"Không được, tôi đau bụng chết mất...!Sắp hôn mê rồi."
Từ Mạn Oanh bị Thích Du kéo ra ngoài, nghe cô liến thoắng nói chuyện, căn bản không cho cô ta cơ hội nào để cự tuyệt.
Hệ thống nhìn: 【...!】
Với cách xử lý này, ai cũng không bằng kí chủ đại nhân.
Loại hành động đơn giản thô bạo nhưng có hiệu quả lớn này cũng nghĩ ra được.
Một bên yếu ớt nói chuyện, một bên diễn thiếu nữ mạnh mẽ.
Cái này gọi là gì nhỉ, loli hung mãnh sao?
Loli hung mãnh Thích Du kéo Từ Mạn Oanh trực tiếp rời đi, vừa mới bước ra bên ngoài, Thích Du uể oải dựa vào tường.
Lúc này, vẫn có thể mơ hồ nghe được tiếng nói: "Mời số 16 lên sân khấu?"
"Chúc mừng số 16, mời lên sân khấu."
"Số 16 không đến sao, vậy mời Thích Tầm rút thêm một lần nữa."
"Chúc mừng số 378!"
Thích Du mặt mũi tràn đầy vô tội nhìn Từ Mạn Oanh: "Lớp trưởng, chẳng lẽ cậu là số 16 hả."
"Ây da, lớp trưởng, thật sự rất xin lỗi, tôi chỉ là quá đau bụng mà thôi.
Cậu sẽ không bởi vì chuyện này mà giận tôi chứ?"
Biểu cảm trên mặt Từ Mạn Oanh có thể hình dung là tâm như tro tàn.
Không có gì thống khổ hơn so với việc rõ ràng có thể tiếp xúc gần với Idol nhưng lại bỏ lỡ.
Hết lần này tới lần khác nhìn gương mặt vô tội kia, cô ta chỉ có thể miễn cưỡng cười cười: "Không sao, sức khỏe của cậu quan trọng hơn."
Thích Du: 【 Nhìn xem nhìn xem, đây mới là đỉnh cao của bạch liên bông! 】
Hệ thống: 【 Kí chủ, cô cũng trà xanh không kém.
】
Mashiro* Liên Bông cùng Trà Xanh Fake quyết đấu?
* Mashiro (ましろ) (tiếng Nhật) có nghĩa là màu trắng thuần khiết, màu trắng đích thực.
Từ này được dùng thay cho từ Bạch.
Thích Du bị cái hình dung này chọc cười.
Sau đó vô thức ngưng cười, cúi thấp đầu xuống yếu ớt nói: "Là tôi lỗ mãng, nếu không lớp trưởng trở về xem concert đi, vé vào cửa khó mua như vậy, tôi không phải là cố ý."
Từ Mạn Oanh hận không thể khiến cho Thích Du biến mất tại chỗ.
Nhưng mà lúc này, tiểu Cầu bỗng nhiên đuổi theo đi ra: "Thích Du, Thích Du!"
"Tiểu tổ tông à, sao em rời đi sớm như vậy?"
Tầm ca còn muốn dành ca khúc cuối cùng hát tặng cho cô nghe nữa mà.
Thích Du cố gắng đứng thẳng người, chớp chớp mắt, nói ra có khả năng anh không tin, em tới để cứu vớt trinh tiết của Tầm ca nhà anh đấy.
Thích Du nhìn về phía Từ Mạn Oanh, tràn đầy cảm kích: "Lớp trưởng cậu đúng là người tốt, vừa rồi cám ơn cậu, bạn của tôi tới rồi, cậu tiếp tục quay về xem buổi