Có nhân viên công tác thấy được một nam sinh dáng người thon dài đứng bên cạnh điện thoại di động, mặt mày bình tĩnh.
Hắc vô thường duỗi tay về phía Tạ Cảnh: "Huynh đệ, đây là bạn gái của cậu sao?"
Một bên của Tạ Cảnh là con quỷ bị khi dễ, một bên là cô gái bị dọa đến hét ầm lên.
Mi mắt buông xuống, nhìn Hắc vô thường nằm rạp trên mặt đất, nhẹ ừ một tiếng.
Hắc vô thường cảm thán: "Cậu thật là khổ.
"
Bạn gái cường đại như vậy, vị huynh đệ này nhìn gầy gò như thế, có thể chịu được sao.
Một nhân viên công tác khác đóng vai Sadako đỡ lấy đầu mình, nhìn về phía Tạ Cảnh: "Người anh em, nhanh bảo bạn gái của cậu tỉnh táo một chút đi, còn tiếp tục như thế, nhà ma này liền thật sự thành nhà ma đấy.
"
Lời nói này khá đáng sợ.
Nhưng mà ――
Tạ Cảnh rất thong dong: "Sẽ không, cô ấy ra tay có chừng mực.
"
Hơi dừng lại, "Coi như mấy người có thành quỷ, cô ấy cũng sẽ không hù chết mọi người đâu.
"
Nghe được câu này các nhân viên tập thể trầm mặc: "! ".
ngôn tình hay
Bên trong nhà ma còn được ăn thức ăn cho chó.
Vừa đau vừa no bụng.
Tạ Cảnh quay xong cảnh cuối cùng của video, là cảnh Thích Du đứng ở giữa, hai bên tất cả đều là thi thể của quỷ.
Thích Du nhìn nhóm quỷ quái tất cả đã nằm xuống.
Tạ Cảnh liền bước tới.
Một giây sau.
Thích Du vọt thẳng tới bổ nhào vào trong ngực Tạ Cảnh, cả người treo ở trên người hắn, bắt đầu ríu rít: "Thật là sợ, thật là sợ, thật là sợ.
"
"A a a a, thật là dọa người.
"
"Tôi không đến nhà ma nữa đâu.
"
Tay Tạ Cảnh cầm điện thoại di động run một cái.
Sau đó vững vàng ôm cô đi ra ngoài.
Cũng không tính nói cho cô biết, những con quỷ kia còn sợ cô đến hơn.
Nhóm quỷ quái nhìn thấy bọn họ rời đi, dắt dìu nhau đứng lên.
Lúc này, người phụ trách ở bên trong theo dõi thấy lạ nên cuối cùng cũng đi ra ngoài gặp nhóm nhân viên này.
Nhìn thấy dáng vẻ kỳ kỳ quái quái của bọn họ đỡ lẫn nhau.
Người phụ trách bị dọa sợ: "Mọi người đây là?"
"Thật sự đụng phải quỷ?"
Các nhân viên: "So với quỷ còn đáng sợ hơn!!!"
"Về sau nhìn thấy mấy cô nương xinh đẹp, tuyệt đối không nên cho mấy cô gái đó vào!!!"
Thích Du không biết mình đã bị liệt vào danh sách cự tuyệt tiến đến nhà ma.
Ra bên ngoài, ánh nắng lập tức trút xuống.
Tạ Cảnh vỗ vỗ lưng cô: "Được rồi, ra ngoài rồi.
"
Thích Du vẫn còn ghé vào cổ Tạ Cảnh, làm bộ mình rất sợ hãi.
Kỳ thật là vì che giấu sự bối rối của mình.
Vừa rồi được Tạ Cảnh ôm ra, Thích Du đã tỉnh táo lại, nghĩ đến mình vừa rồi làm cái chuyện ngu xuẩn đó, không còn mặt mũi gặp người!
Đem mặt chôn ở cổ Tạ Cảnh, sống chết không ra.
Bởi vì tóc được bện thành hình xương cá, mặc dù tinh xảo xinh đẹp, nhưng rất dễ bị rối.
Mái tóc chỉnh chu ban đầu đã trở thành nhúm lông xù.
Dưới sợi tóc tán loạn, tai nhỏ đã đỏ như máu.
Vừa rồi đầu óc không suy nghĩ được gì, thật sự coi mình đã gặp quỷ, phản xạ có điều kiện mà đánh người.
Tạ Cảnh nhìn dáng vẻ bây giờ của cô.
Yết hầu phát ra tiếng cười trầm thấp: "Hiện tại biết thẹn rồi à.
"
"Thích tiểu thư vừa rồi dũng cảm chiến đấu với đám quỷ, rất tiêu sái.
"
Không nghĩ tới Tạ Cảnh còn trêu chọc.
Thích Du sinh không thể luyến: "! "
Cả người không có khí lực ghé vào cổ Tạ Cảnh, chân dài cuộn vào eo, gắt gao không xuống.
Váy dài rủ xuống, lộ ra bắp chân trắng nõn của Thích Du.
Bất kể là nam sinh hay nữ sinh đi ngang qua, đều sẽ theo bản năng hướng về phía chân Thích Du mà nhìn.
Đáy mắt Tạ Cảnh có mấy phần không vui.
Cưỡng ép kéo Thích Du xuống, tự tay giúp cô vuốt thẳng váy lại: "Không đi chơi trò khác à.
"
Thích Du rốt cuộc cũng kịp phản ứng mình đang mặc váy, động tác lúc nãy thật sự là không quá lịch sự.
Không hề giãy dụa.
Nhưng hận không thể đem mặt chôn trong ngực Tạ Cảnh.
Cô tuyệt đối không phải là muốn thừa cơ chiếm tiện nghi.
Mãi mới chờ đến lúc Thích Du tỉnh táo lại, cô liền đi xin phương thức liên hệ với người phụ trách của công viên trò chơi.
Thanh toán tiền thuốc men cho mọi người trong nhà ma.
Tạ Cảnh lẳng lặng mà nhìn cô ráng chống đỡ sự quẫn bách cảu mình, cùng người phụ trách nói chuyện.
Sau khi cô nói xong lời xin lỗi và giải quyết mọi chuyện, Tạ Cảnh mới nhàn nhạt mở miệng: "Chờ chút nữa sẽ có người tới nói chuyện