Chương 21: Hành khách trên máy bay
Thấy tin tức này, không ít người hâm mộ vừa vì anh ta mà lên tiếng nhục mạ Tang Ninh choáng váng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Dương uống rượu lái xe sao? Còn bị bắt nữa ư? Sao trước đó không có tin tức gì vậy? Có phải là tin giả không?
Người hâm mộ bối rối trong giây lát, lúc phản ứng lại thì bắt đầu chỉ ra những ảnh chụp trên mạng là giả, là đồ photoshop, có người tung tin đồn nhảm, giội nước bẩn lên người Tô Dương.
Lúc thích một người, người ta sẽ đánh mất lý trí của mình.
Dưới Weibo của người tung tin toàn là những lời mắng chửi.
[Mày ăn bao nhiêu tiền của Tang Ninh để hãm hại Tô Dương hả?]
[Không phải chứ? Chẳng lẽ mấy người không nhìn ra được đây là ảnh photoshop à?]
[Ngu xuẩn!! Mở miệng tung tin đồn nhảm, mày chờ bị kiện đi!]
[Mẹ nó!! Đúng là không xem pháp luật ra cái gì!]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Ơ cái bọn này mắt mù à? Cái ảnh này thì photoshop ở chỗ quái nào?]
[Cút con mẹ mày đi, Tô Dương uống say lái xe bị bắt chẳng nhẽ không ai biết sao?]
...
Lúc mọi người hăng say mắng chửi blogger thì có người nhảy ra đăng ảnh chụp màn hình bài viết của một người qua đường đăng cách đây không lâu.
Mặc dù người qua đường đó đăng không bao lâu thì xóa nhưng vẫn có người vô tình nhìn thấy, chụp và lưu lại.
【Không có người biết? Đây không phải là người sao?】
Blogger đăng tin là một người vợ oán trách chồng mình uống rượu còn lái xe, sau đó bị bắt còn muốn cô ấy đi xử lý. Còn nói hình như có một ngôi sao trẻ rất đẹp trai cũng bị bắt nhưng cô ấy không biết đối phương tên gì.
Bài oán trách của cô ấy có một bức ảnh chụp Tô Dương ở góc nghiêng, cô ấy hỏi cư dân mạng có biết hay không. Nhưng bài Weibo này đăng không bao lâu liền bị xóa mất.
Tô Dương với đoàn đội đều không ngờ, một tài khoản Weibo tầm thường vậy mà vẫn có người chú ý tới, đã thế còn nhắc đến vào thời điểm này.
Ảnh chụp như vậy thì hình như không có cách nào photoshop được.
Cùng lúc đó, có người tự xưng là người chứng kiến cũng đứng ra vạch trần, nói chuyện Tô Dương uống rượu lái xe là thật, bị bắt cũng là thật.
Hôm đó đi được một đoạn đường thì cảnh sát giao thông chặn xe kiểm tra nồng độ cồn, Tô Dương không may mắn bị bắt ngay tại đó.
Tiếp đó rất nhiều người đứng ra tố cáo Tô Dương, còn tung ảnh chụp lén lên.
Một số bức không rõ ràng nhưng người tinh tường nhìn liền biết, đây chính xác là Tô Dương.
Không lâu sau, dư luận bắt đầu đảo chiều.
Người mắng Tang Ninh thì ít, mắng Tô Dương thì nhiều.
Nhưng cho dù như thế, một bộ phận người hâm mộ của Tô Dương vẫn không tin, vẫn còn chửi bới Tang Ninh trên mạng, nói tất cả thứ này đều là do đoàn đội sau lưng cô thao túng, cô có tiền, giội nước bẩn lên Tô Dương dễ như ăn cháo, tất cả là do cô yêu Tô Dương nhưng anh ta không yêu cô nên muốn phá hủy anh ta.
Đọc đến bình luận này, Tang Ninh thực sự không có gì để nói.
Cô không hiểu, chẳng lẽ thích một người có thể khiến người ta vứt não đi sao? Cô không theo đuổi thần tượng nên tạm thời không có cách nào hiểu được tư duy này.
Tang Ninh luôn cảm thấy, theo đuổi thần tượng là để cho mình trở nên tốt lên chứ không phải giống như bây giờ.
Ầm ĩ đến nửa đêm, người hâm mộ Tô Dương bị cộng đồng mạng chửi đến im miệng.
Cộng đồng mạng không phải người hâm mộ Tang Ninh, mặc dù bọn họ cũng ghét mấy người đi cửa sau như Tang Ninh, nhưng đại đa số mọi người ghét những người vi phạm pháp luật hơn. Uống rượu lái xe bị bắt mà vẫn còn già mồm cãi, thậm chí không ngừng dìm hot search thì họ không thể tha thứ được.
Bây giờ là uống rượu lái xe. Vậy sao này thì sao? Sẽ là cái gì? Chẳng lẽ vì là người của công chúng cho nên có đặc quyền như vậy sao?
Tang Ninh với Dương Tâm lướt một lúc lâu, cuối cùng không chịu được cơn buồn ngủ mà vùi người trên giường ngủ thiếp đi.
Buổi sáng hôm sau quay hình chương trình, không ngoài ý muốn, hai người không thể dậy sớm như bình thường.
-
Sáng sớm, ánh mặt trời chói mắt len qua từng tán lá, những cơn gió thu se lạnh mơn man trên làn tóc.
Mấy người trong nhà gỗ lần lượt thức dậy, chuẩn bị ăn sáng.
Mạnh Chiêu Nhiên được Vạn Lãng sắp xếp đánh thức Tang Ninh với Dương Tâm.
Cậu ta đứng ở cửa phòng hai người, bối rối kéo Giản Mạnh Hạ đi ngang qua, khó xử nói: “Chị Mạnh Hạ.”
Giản Mạnh Hạ nhìn cậu ta: “Làm sao vậy?”
Mạnh Chiêu Nhiên chỉ cửa phòng đóng chặt, sờ chóp mũi: “Tám rưỡi rồi, chị Ninh Ninh còn chưa dậy.”
Giản Mạnh Hạ chợt nhớ sáng sớm đã nhìn thấy bạn bè liên tiếp gửi lời mắng chửi Tang Ninh, nên đoán: “Có lẽ mấy người đấy thức đêm.” Cô ta khó chịu: “Để cho họ ngủ thêm một lúc, chúng ta đi ăn sáng trước.”
Mạnh Chiêu Nhiên sững sờ: “Như vậy không vấn đề gì chứ?”
Giản Mạnh Hạ liếc nhìn máy quay cách đó không xa: “Chắc là không.”
Cô ta im lặng mấy giây, cụp mi nói thêm: “Hôm qua công việc của Tang Ninh tương đối nhiều, chắc là còn mệt.”
Buổi sáng Mạnh Chiêu Nhiên chưa kịp xem điện thoại nên không biết đã xảy ra chuyện gì. Nếu Giản Mạnh Hạ đã nói như vậy thì cậu ta tin thôi.
“Vậy chúng ta đi ăn trước.” Mạnh Chiêu Nhiên nói.
Hai người đi xa, tầng hai khôi phục sự yên tĩnh.
Vừa đi xuống dưới tầng thì gặp Lâm Uẩn Ngọc vừa ra ngoài nói chuyện xong.
“Anh Uẩn.”
Lâm Uẩn Ngọc gật đầu, giương mắt: “Mấy người Tang Ninh còn chưa xuống sao?”
Giản Mạnh Hạ gật đầu.
Lâm Uẩn Ngọc suy nghĩ, quay đầu nhìn bữa sáng vừa mới mang lên trên bàn: “Chúng ta để lại hai phần cho các cô ấy là được, cứ ăn trước đi.”
Dứt lời, anh ta lại hỏi: “Tối nay có sắp xếp gì không.”
Vạn Lãng nói đùa: “Tối nay có tiết mục cho anh biểu diễn sức hấp dẫn của một người bạn trai đấy.”
Lâm Uẩn Ngọc nhíu mày.
Vạn Lãng: “Cửa hàng hoa của chúng tôi còn chưa dựng xong, giờ anh với chúng tôi phải đi làm lao công.”
Lâm Uẩn Ngọc ngước mắt, nhìn máy quay không xa: “Cái này không phải chương trình truyền hình theo thời gian thực tế sao?”
Vạn Lãng thở dài: “Cho nên chúng ta bị lừa rồi.”
Lâm Uẩn Ngọc: “Tôi cũng bị lừa.”
Nghe đối thoại của hai người, Giản Mạnh Hạ với Mạnh Chiêu Nhiên không nhịn được cười thành tiếng.
“Không khác nhau lắm.”
Ăn sáng xong, bốn người chuẩn bị ra tiệm hoa.
Lâm Uẩn Ngọc tựa vào cửa, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Bùi Tây Lâm.
Lâm Uẩn Ngọc: [Chín giờ hơn rồi, chương trình đã bắt đầu quay mà em gái Ninh Ninh còn chưa rời giường, cậu có muốn tôi gọi cô ấy dậy không?]
Bùi Tây Lâm: [?]
Lâm Uẩn Ngọc: [Lúc nãy tôi định hỏi Vạn Lãng thì thấy không ổn lắm, vì xung quanh toàn là máy quay.]
Bùi Tây Lâm: [Tùy anh.]
Lâm Uẩn Ngọc: [.]
Bùi Tây Lâm: [Không dậy thì sao?]
Lâm Uẩn Ngọc không nói: [Vừa nhìn đã biết cậu không hay quay chương trình thực tế. Khách mời mà không chịu dậy, lúc chương trình phát sóng người xem sẽ mắng nghệ sĩ lười.]
Bùi Tây Lâm: [...]
Giờ anh mới biết chín giờ mà chưa