Chương 24: Không được ăn
Bùi Tây Lâm vừa nói thế, mấy người đứng vây xem trong phòng khách lập tức sửng sốt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngay cả Tang Ninh cũng thấy khó tin, nhìn anh.
Bùi Tây Lâm có biết mình đang nói gì không vậy? Sao anh biết Tang Ninh sợ đau?
Đối diện với ánh nhìn kỳ quặc của mọi người, Bùi Tây Lâm lại vô cùng thản nhiên.
Anh cũng không cảm thấy mình đã nói cái gì không nên nói. Anh nhớ Tang Ninh sợ đau, cái này là do Cố Vấn Tân kể.
Bác sĩ cũng sửng sốt, phản ứng lại: Đã rất nhẹ nhàng rồi.
Anh ta động viên Tang Ninh: Cố chịu một chút, thuốc này tiêm vào sẽ có cảm giác châm chích, nhưng sẽ nhanh hết thôi.
Tang Ninh cố nén nước mắt, mơ hồ nói: Ừm, tôi biết rồi.
Tiêm xong, bác sĩ lại dặn dò mấy câu với Tang Ninh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tạm thời không động vào nước, không được ăn đồ hải sản.
Tang Ninh khóc không ra nước mắt.
Cô ngước đôi mắt long lanh nhìn chỗ tôm hùm tổ đạo diễn vừa mang tới tặng, tủi thân nói: Một miếng cũng không được ăn sao?
Khó khăn lắm cô mới giành được chỗ tôm hùm này mà.
Bác sĩ: Cô muốn vết thương chóng lành thì không được ăn.
Tang Ninh: . . .
Dương Tâm liếc nhìn, xoa đầu cô an ủi: Đừng buồn, đợi vết thương của em khỏi rồi, quay xong chương trình chị sẽ mời em ăn, ăn đến lúc bụng em no căng thì thôi.
Nhưng không giống. Tang Ninh thở dài, nhưng cũng nghĩ rất thoáng: Vậy nhìn mọi người ăn cũng được.
Giản Mạnh Hạ lườm cô một cái, nói: Sao tự dưng lại ngã chứ?
Tang Ninh còn chưa sắp xếp xong lời nói, Bùi Tây Lâm đã mở miệng: Là lỗi của tôi.
Hả? Vạn Lãng kinh ngạc: Sao lại là lỗi của anh?
Bùi Tây Lâm giải thích sơ qua tình hình lúc đó.
Nói xong, Dương Tâm lẩm bẩm: Ninh Ninh, mặc dù chị giao nhiệm vụ phải chăm sóc thần tượng của chị thật tốt, nhưng em cũng không được để bản thân bị thương chứ.
Tang Ninh bất đắc dĩ: Lúc đó em cũng không nghĩ nhiều đến vậy.
Cô trầm giọng: Hơn nữa giữa em và thầy Bùi chắc chắn phải có một người bị thương, gần đây em chỉ cần ghi hình chương trình của chúng ta, còn thầy Bùi ngày mai phải về đoàn phim rồi.
So sánh một chút, Tang Ninh cảm thấy mình bị thương sẽ hợp lý hơn.
Nghe cô nói vậy, Bùi Tây Lâm lại nhìn cô.
Tang Ninh không chú ý tới nên cũng không phát hiện ra.
Sau khi trấn an mọi người, giờ đây Tang Ninh đã trở thành đối tượng được quan tâm đặc biệt.
Cô muốn xuống bếp làm món ăn, lại bị Dương Tâm ngăn cản: Em và Chiêu Nhiên cứ ngồi ở ngoài xem TV đi, đợi thức ăn ra là được.
Tang Ninh dở khóc dở cười: Em chỉ bị trầy da chút thôi mà, chưa tới mức không làm được việc gì.
Vạn Lãng: Vấn đề nhỏ lại càng phải thận trọng.
Ngay cả Giản Mạnh Hạ cũng nói: Phòng bếp của chúng ta cũng đâu thiếu người nấu ăn.
Tang Ninh: . . .
Bùi Tây Lâm: Tôi xuống bếp phụ.
Cuối cùng, Tang Ninh và Mạnh Chiêu Nhiên ngồi xem TV chơi đùa trong phòng khách, bốn người Bùi Tây Lâm xuống bếp làm cơm.
Chị Ninh Ninh, chị muốn xem phim gì?
Tang Ninh dựa lưng vào ghế sô pha: Gì cũng được.
Mạnh Chiêu Nhiên mở TV, Tang Ninh vô ý liếc một cái, vội nói: Xem chương trình tuyển chọn thí sinh này đi.
Cô đảo mắt qua: Nhiều trai đẹp ghê.
Mạnh Chiêu Nhiên: ...
Cậu ta không ngờ lúc ghi hình chương trình Tang Ninh lại thẳng thắn như vậy.
Hai người ngồi xem show tuyển chọn ở ngoài phòng khách, thỉnh thoảng lại có tiếng cười truyền đến phòng bếp.
Dương Tâm nghe vậy không nhịn được lẩm bẩm: Ninh Ninh và Chiêu Nhiên xem cái gì mà vui thế?
Vạn Lãng vừa bổ hoa quả vừa nói với cô ấy: Đang xem show tuyển chọn thí sinh nam.
Dương Tâm: Em ấy không nhìn trai đẹp chỗ chúng ta mà lại đi xem show tuyển chọn.
Giản Mạnh Hạ: Chắc cô ấy thích trai trẻ.
Mấy người trong phòng bếp nói chuyện xôn xao, Tang Ninh lại không hề hay biết gì.
Một tiếng sau, bữa cơm bốn người chuẩn bị đã được dọn ra bàn.
Tang Ninh nhìn mấy con tôm hùm cách đó không xa, không nhịn được thèm nuốt nước bọt.
Không những thế, Bùi Tây Lâm còn chuyển đĩa hải sản cách rất xa chỗ ngồi của cô.
Tang Ninh nhìn thấy, thầm oán hận trong lòng, nếu sớm biết Bùi Tây Lâm là người mất nhân tính như vậy, cô đã không đỡ trước mặt anh, vì anh mà bị thương.
Thấy ánh mắt ai oán của cô, Bùi Tây Lâm nhắc nhở: Hải sản không tốt cho hồi phục vết thương.
Tang Ninh: “Tôi biết rồi.”
Cô thở dài, nhìn Mạnh Chiêu Nhiên: Vậy em trai Chiêu Nhiên phải ăn thật nhiều thay cả phần tôi đấy nhé.
Mạnh Chiêu Nhiên: Vâng ạ.
Sáu người cùng ngồi ăn chung một mâm cơm, bầu không khí vô cùng ấm áp.
Phần ghi hình này của bọn họ không có nội dung sắp đặt gượng ép, cũng không nằm trong kịch bản, cộng thêm ê kíp chương trình tuyển chọn khách mời đến không tệ, mặc dù tính cách có sự khác biệt lớn nhưng cũng không gây ra mâu thuẫn gì.
Ăn cơm xong, Tang Ninh nhận được điện thoại của Văn Khê.
Cô ấy vừa biết tin Tang Ninh bị thương.
Đau không?
Tang Ninh không bao giờ nói dối Văn Khê: Có một chút.
Cô tủi thân nói: Trở về em muốn chị Văn Khê bao em ăn hải sản.
Văn Khê bật cười: Được, em giữ gìn sức khỏe cho tốt rồi chị sẽ mời.
Cô ấy nói: Cảnh em bảo vệ Bùi Tây Lâm hôm nay lên hotsearch rồi đó.
Tang Ninh kinh ngạc: Thế mà cũng lên hotsearch sao?
Ừm. Văn Khê nói: Fan hâm mộ quay lại cảnh đó, mặc dù trên mạng có kẻ nói em cố tình làm vậy để lấy cảm tình của mọi người. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, fan của Bùi Tây Lâm cũng rất cảm kích em.
Tang Ninh: Em thật sự đâu phải vì muốn lấy lòng mọi người.
Văn Khê nhướng mày: Đương nhiên chị biết.
Cô ấy an ủi Tang Ninh: Hotsearch cũng lên rồi, bên này chị sẽ cố lấy một ít tin tốt cho em, em không cần ra mặt đáp trả, nhìn thấy mấy lời quá khích cũng đừng để tâm.
Tang Ninh: Em biết rồi.
Văn Khê ừ một tiếng: Ghi hình xong chị sẽ qua đón em.
Vâng.
Hai người nói chuyện công việc một lúc, Tang Ninh mới cúp máy.
Cùng lúc đó, Bùi Tây Lâm cũng nhận được điện thoại của Cố Vấn Tân gọi đến để chất vấn.
Một người đàn ông to xác như cậu, sao lại để em gái tôi bảo vệ chứ?
Bùi Tây Lâm: Xin lỗi.
Lúc đó anh bị một bạn fan hâm mộ kéo ra mua hoa, nên không chú ý tới đám fan cuồng tự dưng ùa tới.
Cố Vấn Tân hừ lạnh: Ninh Ninh chưa từng bị thương vì tôi.
Bùi Tây Lâm nghẹn họng, nhướng mày: Cậu muốn cô ấy bị thương lắm à?
Cố Vấn Tân: Tôi không có ý đó, cậu đừng có xuyên tạc, ý tôi muốn nói nằm trong mấy lời vừa rồi.
Bùi Tây Lâm giơ tay lên day day chân mày, khẽ hừ: Xin lỗi, lần này là lỗi của tôi.
Thấy anh xin lỗi thành khẩn như vậy, Cố Vấn Tân biết chuyện này không thể trách anh được.
Cố Vấn