Edit + beta: Iris
Nhà ăn được trang trí ưu nhã và thanh lịch, đặc biệt là ánh đèn trang nhã, nhẹ nhàng lại không rườm rà, không quá đơn điệu nhưng cũng không chói mắt, tiếng dương cầm trong như tiếng nước chảy réo rắt bên tai.
Ở một ghế gần góc phòng, một người đàn ông mảnh khảnh, ăn mặc giản dị đang ngồi.
Người đàn ông này đeo kính râm che khuất nửa khuôn mặt, nhưng từ sườn mặt thanh tú và đường viền quai hàm đẹp đẽ vẫn có thể thấy được, người này rất đẹp trai.
Người này chính là Từ Kiêu.
Từ Kiêu nhìn di động, lẩm bẩm: "Đang chơi tôi đấy hả..."
Từ Kiêu xuyên vào quyển Jack Sue cẩu huyết này đã hơn một tháng.
Bây giờ anh chính là pháo hôi ác độc số một trong sách - - bạn trai cũ của ảnh đế công - Từ Tiêu.
Mà người lần này cậu hẹn là nam hai trong sách - - Trang Dục.
Từ Kiêu cất điện thoại, kéo mở cổ áo đã được cài chặt cúc áo, ngồi thẳng lưng, một tay chống cằm, ỉu xìu vẽ vời lên mâm đồ ăn.
Đúng lúc này, Từ Kiêu liếc ra cửa thì nhìn thấy một người đàn ông đeo khẩu trang, bịt kín từ đầu đến chân - - vào những ngày nắng nóng như này mà còn đeo khẩu trang, đội mũ, còn đeo kính râm giống anh nữa chứ.
Từ Kiêu dụi mắt rồi nhìn lại, người này thật sự đang đi về phía anh.
Này coi như là đến rồi đúng không, Từ Kiêu lập tức lên tinh thần, nhanh chóng cài nút cổ áo, đứng lên, nở một nụ cười xán lạn chào đón người tới.
"Tới tới tới, đói bụng rồi đúng không?" Từ Kiêu ấn hắn ngồi xuống: "Chúng ta ăn trước đã, ăn trước đã!"
Người đàn ông xua tay.
Từ Kiêu "ây da" một tiếng, một tay kéo hắn, tay khác chỉ vào thực đơn, cười tủm tỉm: "Trang tiên sinh đừng khách khí, đây đều là tâm ý của tôi."
Người đàn ông lại lắc đầu.
Tiết kiệm đến vậy?*
*Nguyên văn là "拽成这样?", chữ "拽" là túm, nắm, lôi, kéo; "成" là làm xong, hoàn thành, nói thiệt là không hiểu ý bạn Kiêu =.=
Nụ cười của Từ Kiêu cứng đơ, anh hít sâu một hơi: "Trang tiên sinh đừng cứ từ chối mãi thế, nếu ngài bận thì chúng ta có thể hẹn lần sau được không?"
"Tôi không phải Trang Dục..."
Người đàn ông kéo khẩu trang xuống, hai người nhìn nhau, người đàn ông xấu hổ nói: "Tôi là trợ lý của Trang Dục, tên Chu Văn."
Từ Kiêu sững sờ: "A???"
Từ Kiêu đầu óc mơ màng đi theo trợ lý Chu đã được trang bị vũ khí tối thượng, đi đến thang máy có chữ VIP chói lọi, lên tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời CBD - - vẫn phải quẹt thẻ thang máy.
Cửa thang máy mở, Từ Kiêu choáng váng trước sự trang hoàng lộng lẫy, thiếu điều như muốn khắc chữ "mày rờ không nổi" lên đó.
Nhân viên phục vụ đều mặc tây trang trắng tinh, tựa như quản gia quý tộc Anh của vài thế kỷ trước.
Bọn họ cung kính nói: "Xin chào trợ lý Chu."
Từ Kiêu đi phía sau trợ lý Chu được dính ké hào quang, được bọn họ khom người chào: "Tiên sinh, mời."
Người phục vụ dẫn Từ Kiêu đến một lối đi đặc biệt, hắn kéo tấm biển cấm vào chỗ kim trụ hồng lan*, làm ra tư thế mời.
*Không biết dịch thuần Việt sao cho đúng nữa, search hình thì có, nhìn đỡ hình đi nha.
Từ Kiêu đi theo sau hắn, đến một lối đi hẹp dài, nhân viên phục vụ dẫn anh đến trước một cánh cửa, lui ra sau cung kính nói: "Trang tiên sinh ở đây."
Nói xong, hắn yên tĩnh rời đi.
Để lại một Từ Kiêu chết lặng: "..."
- - Đẩy cửa ra, đối diện là cửa sổ sát đất, có thể ngắm nhìn toàn bộ cảnh đêm phồn hoa.
Từ Kiêu thấy rất rõ tấm poster khổng lồ của Trang Dục, to khoảng ba tầng lầu đang được treo trên tòa nhà chọc trời kế bên.
Từ Kiêu: "..."
Cái này...!có phải khoa trương quá rồi không?
Anh biết Trang Dục nổi tiếng, trong sách cũng nói hắn là "siêu sao Tử Vi Tinh* tuyến một", nhưng cái này cũng quá ư là...!Jack Sue rồi!
*Tử Vi Tinh (sao Tử Vi): thuộc âm thổ, là Bắc Đẩu chủ tinh.
Trong 14 chính diệu của Đẩu Số, nó là lãnh đạo của các sao, cho nên Cổ nhân gọi là "đế diệu", ví với hoàng đế.
Có đặc tính:
- Có khí quý phái, có tài lãnh đạo, có phong thái của người ra lệnh.
- Có lực điều giải, tức là giỏi khống chế và làm thay đổi.
- Có lực khắc chế, là nói đối với hai sao Thất sát và Phá quân.
- Có lực cạnh tranh, đặc biệt đối thủ càng mạnh thì đấu trí của Tử vi càng mạnh.
- Có lòng tự tôn, mà còn có tính cách mạnh mẽ, giống như hoàng đế nhất định phải giữ sự tôn nghiêm của bản thân.
(Cre: tuvi.cohoc.net)
Còn chưa nói đến mấy cái khác, trên tàu điện ngầm đến trung tâm thành phố, anh đã thấy tận mười mấy hai chục tấm poster của Trang Dục đấy.
Càng khoa trương hơn nữa là khu nhà ăn của CBD có cái màn hình khổng lồ 360 độ không góc chết, chuyên phát đi phát lại mấy cái quảng cáo thời trang cao cấp sang trọng của Trang Dục.
Mọe nó rồi tránh đường nào, che trời lấp đất luôn rồi a!
"Đứng đó làm gì?"
Giọng của người đàn ông trầm thấp như tiếng Guitar Bass, có chút lạnh nhạt và lười biếng.
Từ Kiêu sửng sốt, vội xoay người lại.
Mặc dù đã thấy trên poster, quảng cáo và màn hình vô số lần, nhưng khi chủ nhân của tất cả những thứ đó thực sự xuất hiện trước mặt, Từ Kiêu vẫn không khỏi sững sờ.
Đường nét khuôn mặt của Trang Dục rất hoàn hảo, sâu sắc, đôi mắt phượng mang theo khí chất phương đông giống như một nét vẽ của Chúa.
Dưới ánh đèn mờ ảo, Trang Dục nửa dựa vào ghế, khẽ ngẩng đầu nhìn anh, đôi đồng tử màu nâu vàng ánh lên rực rỡ như hổ phách.
Đẹp...!Đẹp quá đi.
Trong poster đã đủ tuấn mỹ, gặp được người thật còn đẹp hơn gấp bội.
Không hổ danh là siêu sao...!Tận mắt nhìn thấy Trang Dục, Từ Kiêu không còn cảm thấy mấy từ hình dung trong sách là Jack Sue nữa.
Trưởng thành kiểu này, không đỏ thì cũng tím, nếu không thì chắc chắn là ánh mắt của quần chúng nhân dân có vấn đề.
Trang Dục liếc anh một cái, nhàn nhạt hỏi: "Anh không ngồi sao?"
Từ Kiêu hoàn hồn, vội gật đầu cười nói: "Ngồi ngồi ngồi."
"Anh tìm tôi là có chuyện gì?"
"Tôi..."
Từ Kiêu sửng sốt, anh và Trang Dục đồng thời lên tiếng.
"Xem ra chúng ta cũng tâm linh tương thông ha." Từ Kiêu cười ha ha.
Trang Dục hiển nhiên không có hứng thú với sự nhiệt tình của Từ Kiêu, vì vậy y cắt ngang chủ đề: "Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"
Từ Kiêu vốn định hàn huyên thêm hai câu, nhưng thấy Trang Dục không hứng thú thì cũng thôi.
Từ Kiêu ho khan: "Nếu đã vậy, cái này, cậu xem, hiện tại tôi sắp hết hạn hợp đồng, Lâm Ý của các cậu không phải cũng đến kỳ rồi sao, phong cách của hai chúng tôi cũng hơi giống nhau, nếu cậu ta rời..."
Trang Dục nheo đôi mắt đẹp lại: "Làm sao anh biết được hợp đồng của Lâm Ý hết hạn?"
Từ Kiêu đang uống nước, thiếu chút nữa bị sặc.
Anh làm sao biết được, tất nhiên là do xuyên sách rồi.
"...!Cái này, tôi có cách của tôi."
Từ Kiêu bẻ đề tài trở lại: "Cậu cũng biết rồi đó, nếu đặt tôi vào công ty khác, tôi sẽ phải cạnh tranh cùng Lâm Ý, hơn nữa quan hệ công chúng sẽ luôn xào mấy cái đề tài so sánh giữa tôi và Lâm Ý."
Từ Kiêu nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt "tôi đang nghiêm túc".
"Cậu cũng biết rồi đó, nếu đặt tôi vào công ty khác, tôi sẽ phải cạnh tranh cùng Lâm Ý, hơn nữa quan hệ công chúng sẽ luôn xào mấy cái đề tài so sánh giữa tôi và Lâm Ý - - Đúng vậy, lần này tôi muốn tiến vào ngành điện ảnh, nhưng so với Lâm Ý, giá trị của tôi hơi rẻ mạt."
"Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chắc cậu cũng không muốn Lâm Ý bị tôi quấn mãi đúng không?"
Con ngươi hổ phách đẹp đẽ của Trang Dục nheo lại: "Anh đang uy hiếp tôi?"
"Tôi không có a." Từ Kiêu ngữ điệu vô tội: "Cậu ký