Edit + beta: Iris
Từ Kiêu và Trang Dục xuất phát, Từ Kiêu cầm bản đồ, tay đặt lên người Trang Dục.
Trang Dục hất tay anh xuống, "Đi đứng đàng hoàng vào.
"
Anh trai này còn đang bực mình à?
Từ Kiêu ngoan ngoãn bỏ tay xuống, cầm bản đồ bắt đầu chủ đề mới, "Cửa thứ nhất chúng ta đi Hot Wheels Pendulum nha, thầy Trang, cậu có sợ không?"
Trang Dục: "Cái này thì có gì mà sợ.
"
Lần trước cũng nói y chang như vậy, cuối cùng lại sợ nguyên đêm.
Từ Kiêu cảm thấy buồn cười nhưng cũng không vạch trần, chỉ cười tủm tỉm gật đầu, "Được được, không sợ thì tốt.
"
"Sợ cũng không sao, dù sao cũng có tôi ở đây.
"
Trang Dục nhìn gương mặt tươi cười của Từ Kiêu, vô thức quay đầu đi, không hiểu sao trong lòng thấy hơi bực bội.
Trang Dục không nói gì.
Hot Wheels Pendulum đầu tiên, các nhân viên công tác đã dựng lều ở đây từ lâu, đang chờ bọn họ đến.
La Lâm Lâm và Lục Kỳ cũng có trong số nhân viên đó, các cô chủ động xin phụ trách đội của Từ Kiêu và Trang Dục, lúc này biểu cảm của hai người y hệt nhau, có thể nói là phơi phới gió xuân, hai người cười hì hì đi lên chào đón, cực kỳ nhiệt tình bắt tay Từ Kiêu Trang Dục.
Từ Kiêu: "! "
"Sao tôi cứ thấy có gì đó sai sai?" Từ Kiêu nắm lấy vai Trang Dục, ghé vào tai Trang Dục, "Cậu nhìn các cô ấy cười kìa, cảm giác như chồn đang chúc tết gà vậy.
"
Trang Dục vô thức hất tay Từ Kiêu ra.
Tay Từ Kiêu bị y hất văng, Trang Dục thấy ánh mắt hơi sững sờ của anh, tâm lập tức căng thẳng.
Tất cả chỉ xảy ra trong vài giây ngắn ngủn, biểu hiện của Từ Kiêu tức khắc trở lại bình thường, vẫn cười hì hì như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục chào hỏi và đi về phía nhân viên công tác.
Mà Trang Dục thì hơi ngập ngừng, rồi mới đi theo.
Lục Kỳ cầm máy ảnh, cô cười nói: "Thầy Từ, đây là nhiệm vụ.
"
Trong những bức ảnh này có hai người chibi hoạt hình, hai chibi cười như muốn đốn tim người ta, bức thứ hai là hai người dùng cánh tay tạo thành hình trái tim, bức ảnh cuối cùng là hai người dùng tay tạo thành hình trái tim.
Từ Kiêu nghĩ thầm, chụp ảnh thì được, nhưng sao toàn là! Ảnh chụp tình yêu?
Từ Kiêu nghi hoặc hỏi: "Không có ảnh chụp khác sao.
"
Lục Kỳ lộ ra vẻ mặt khó xử, tất nhiên là còn các bức ảnh khác, chỉ là ba bức ảnh này là do Lục Kỳ và La Lâm Lâm cùng chọn.
Từ Kiêu thì dễ thuyết phục rồi, nhưng khi Lục Kỳ nhìn Trang Dục hơi nhăn mày thì trong thời gian ngắn không biết nên mở miệng thế nào, Trang Dục đó giờ luôn không thích mấy chuyện như xào cp này.
Cũng may La Lâm Lâm lập tức đi đến bên cạnh Lục Kỳ, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Có thì có, nhưng fans thích xem mấy loại như này hơn, hai vị cố gắng phối hợp một chút đi.
" Cô làm ra động tác năn nỉ.
Lục Kỳ đứng ở bên cạnh gật đầu lia lịa.
Từ Kiêu và Trang Dục nhìn nhau một cái, Từ Kiêu biết hôm nay tâm trạng Trang Dục không được tốt, hơn nữa còn có thể là do anh gây ra, tuy anh cũng không biết mình chọc Trang Dục tức khi nào, nhưng anh vẫn cẩn thận hỏi: "Thầy Trang, cậu thấy sao?"
Nghe câu hỏi thận trọng của Từ Kiêu, Trang Dục nhất thời cảm thấy khó chịu.
Y không rõ cảm xúc này là hối hận hay hổ thẹn hay là gì gì đó, nhưng y biết rõ, y không thích nhìn thấy bộ dáng Từ Kiêu sợ y.
Y không nên như thế này, Trang Dục mím môi, giận chó đánh mèo là hành vi yếu đuối.
Trang Dục nói: "Chụp ảnh thôi mà, đương nhiên là được.
"
Từ Kiêu mỉm cười, xoay đầu nói với VJ: "Vậy chúng ta làm theo đơn đặt hàng thôi — — đơn đặt hàng là cái này đúng chứ?"
Anh quay đầu nhìn về phía Lục Kỳ, Lục Kỳ gật đầu thật mạnh: "Không sai không sai!"
La Lâm Lâm cũng thò đầu qua, cô chỉ vào Hot Wheels đối diện hai người: "Thầy Từ, thầy Trang, chỗ đó là cameras nhiệm vụ nha, nhất định phải lên đến đỉnh và nhìn vào màn ảnh mới được, Hot Wheels sẽ lắc lư vài lần, hy vọng hai người sẽ thành công chỉ trong một lần ha!"
Hai người Từ Kiêu và Trang Dục ngồi lên Hot Wheels Pendulum.
Biên độ lắc lư lúc đầu thì nhẹ, càng lúc lắc lư càng mạnh, nếu là người nhát gan, chỉ sợ lúc này đã nhắm chặt hai mắt, hét lên.
Chỉ là Từ Kiêu đã quay nhiều bộ điện ảnh, treo dây thép cũng không ít, sợ hãi lo lắng gì đó cũng không còn sót lại tí nào, còn có tâm tư quan sát xem Trang Dục thế nào.
Trang Dục không ổn cho lắm, tuy không thét chói tai nhưng mày cau chặt, Từ Kiêu tưởng y không