Có lẽ lần đầu tiên chắc chắn sẽ hoàn thành được nhiệm vụ, thời gian đối với Lộ Thiên Tinh trở nên dài đằng đẵng.
Cậu mong cuối tháng sẽ đến thật nhanh, nhưng ông zời cứ thong thả, một ngày lại một ngày, đến lúc kỳ thứ 9 của Tân Tinh Tú lại bắt đầu.
Qua một khoảng thời gian tập luyện chung, các học viên tuy từng là đối thủ với nhau đã biết cách cùng nỗ lực tiến lên để thắng lợi.
Mở màn là đội của Lộ Thiên Tinh.
Bọn họ biểu diễn theo hình thức ca kịch.
Ân Lương Thân mang âu phục màu trắng ngồi cạnh cây đàn dưới ánh đèn sân khấu, âm thanh trầm thấp xen lẫn chút trong trẻo của tuổi thiếu niên, cứ như đang dùng âm nhạc để kể lại chuyện xưa vậy.
Học viên nữ duy nhất trong đội mang một bộ váy dạ hội lộng lẫy, tay cầm một bông hồng đỏ bước những bước uyển chuyển nhẹ nhàng, cô cười xán lạn xoay tròn từng vòng theo điệu nhạc, rất nhanh đã đến đoạn cao trào.
Đột nhiên, cô như nhìn thấy cái gì đó mà sắc mặt đột nhiên thay đổi, bông hồng trong tay rơi xuống, tan biến mất cùng với ánh đèn trên sân khấu.
Khi một tia sáng ló dạng, người đàn ông trong bóng đêm chậm rãi bước đến, khoác áo choàng màu rượu vang, theo tiếng bước chân ngày càng gần, hắn ngẩng đầu lên, lộ ra một đôi mắt đỏ như máu cùng với răng nanh phía dưới vành mũ, là Vampier.
Lại gặp nhau.
—— Ân Lương Thần dùng lời bài hát để kể chuyện theo ngôi thứ ba, hai người trên sân khấu nỗ lực đặc tả tính cách nhân vật, bọn họ từ cảnh giác lẫn nhau, rồi biến thành tìm hiểu nhau, lại đến thấu hiểu và động lòng, điệu nhạc dịu nhẹ cùng với bước nhảy thể hiện rất rõ diễn biến tâm lý nhân vật.
Lúc này, vị học viên sắm vai phản diện xuất hiện.
Nhịp nhạc dần nhanh hơn, kịch liệt hơn, nhân vật phản diện đã tiếp cận nhân vật chính, ngăn cản hai người, đưa nữ chính đi.
Bọn họ cuối cùng cũng phải chia lìa.
Tiếng hát thê lương của thiếu nữ vang vọng trong bầu không khí ngột ngạt, bế tắc.
Vampier dịu dàng mỉm cười, hai đầu gối quỳ xuống đất, rũ đầu nhắm mắt vĩnh viễn với cây kiếm ghim trước ngực.
Trước mặt hắn có một bông hoa hồng được che chở cẩn thận, vẫn đỏ tươi hoa lệ như lần đầu gặp nhau.
Lời tự thuật đã biến mất tự khi nào, chỉ còn lại tiếng dương cầm thê lương cô độc, từng chút một, chút một..
Từng chút một...!
Đến khi đèn sân khấu tối dần, trường quay đột nhiên truyền đến tiếng khóc nhỏ khiển trách: "Sao lại là bi kịch chứ."
Giai điệu bi thương dễ dàng thẩm thấu vào trái tim con người, ngay cả khán giả trực tiếp hay cư dân mạng cũng trách mắng: "Happy ending đâu? Không giống truyện cổ tích tui hay coi!"
"...Lầu trên tém tém lại đi, người ta đang tâm trạng tự dưng bị một câu truyện cổ tích của bà làm tụt mood luôn."
"Kệ tui, tui muốn HE cơ, tui muốn bọn họ được ở bên nhau cơ, mấy loại xen vào chuyện của người khác đúng là xấu xa, bị điên hay gì mà cứ sân si thế không biết."
"Tôi buồn quá, nghe mà nước mắt cứ không ngừng rơi...!Hức, rõ ràng chỉ có mấy đoạn nhạc thôi mà sao muốn khóc hoài, khó chịu thật."
"Cái đội này mạnh thật, mà bài này nghe nói do Ân Lương Thần sáng tác hả? Thiên tài hay zì chời? Hết xẩy."
"Tinh Tinh thích người biết sáng tác nhất mà, Đảng Tinh Thần là chân lý!!"
"Người giỏi hấp dẫn lẫn nhau mà, Ân Lương Thần và Lộ Thiên Tinh đúng là một cặp thiên tài! Hôm nay tui làm người của sao trời!"
"A a a a a Tinh Tinh hốt ẻm đi! Hốt chó con đi!!!"
Nếu nói kỳ 8 là thời kì thống trị của Phồn Tinh, thì hiện tại chính là Tinh Thần.
Các fans lúc trước không thể mở miệng cãi, giờ có cơ hội thì tội gì không chụp, điên cuồng spam đến liệt cả bàn phím!
Fan only: "Xéo!!"
Cư dân mạng phản ứng mạnh mẽ từng nào thì khán giả trực tiếp vỗ tay như sấm kéo dài không ngừng thế đấy.
Sau khi Ân Lương Thần khom lưng chào khán giả thì lặng lẽ nhìn Lộ Thiên Tinh, thấy người kia gật đầu hài lòng, cảm thấy rất vui vẻ, bắn hoa hòe bốn phía.
Biểu hiện tốt nên Ân Lương Thần đạt được số phiếu cao nhất, trong nháy mắt thành công hạ gục đội Thôi Mộng Tuyết.
Đội thất bại bị loại 2 người, Thôi Mộng Tuyết vốn chỉ còn 4 học viên giờ như tụt nửa thanh máu, yên lặng cầu nguyện đợt 2 đừng có đụng phải Lộ Thiên Tinh nữa! Nếu không cả đội tui coi như tan!!
Thôi Mộng Tuyết khẩn trương không thôi, thế nên không để ý trận đấu giữa đội Liêu Thanh Minh và Phàn Vân Cảnh, chỉ biết cuối cùng Liêu Thanh Minh Thắng, Phàn Vân Cảnh cũng chỉ còn lại 2 học viên như mình.
Nếu mà đánh với Phàn Vân Cảnh thì chắc cũng có đường sống nhỉ.
Thôi Mộng Tuyết suy tư, đến khi rút thăm lần hai thì không ngừng mặc niệm trong lòng: Đừng dính Lộ Thiên Tinh, đừng dính Lộ Thiên Tinh, đừng dính Lộ Thiên Tinh......!
Có vẻ như bây giờ ông trời mới nghe được tiếng gào của cô —— Lộ Thiên Tinh vẫn rút được tấm thẻ như cũ, có chữ "Tinh".
Phàn Vân Cảnh rút sau, thấy được kết quả thì bất đắc dĩ quay tấm thẻ ra, thở dài nói: "Thầy Lộ, chúng ta giao đấu."
Hai người liếc liếc, không ngờ sẽ có lúc phải chém giết lẫn nhau.
Mọi người im lặng, MC thúc giục bắt đầu đợt đấu lần 2.
Kết quả không cần nói cũng biết, đội Thôi Mộng Tuyết và Phàn Vân Cảnh bị tuyệt diệt, chỉ còn 2 học viên sẽ bị loại nữa, nói cách khác, trận quyết đấu mà người xem chờ