Cậu cá nổi giận, bật lên làm nước bắn tung tóe.
Cá nào cũng phải lên size thôi, trước kia nhảy lên thậm chí chả có giọt nước nào bắn ra.
Nhưng giờ thì khác, cá trưởng thành nhảy lên một cái là có thể tạt ướt nguyên bộ quần áo.
Đúng lúc Tiền Lãng đang dí cái mặt lại gần, thôi coi như gội đầu luôn.
Tiền Lãng: "......"
Anh vuốt mái tóc ướt lên, nhìn chằm chằm con cá đang híp mắt nhìn mình, nghĩ thầm nên làm thịt kiểu gì, hấp hay chiên..
Mà thôi, Lộ Thiên Tinh mua cái bể để nuôi cá, giờ mình mà ăn chắc cậu ta tức chết.
Tiền Lãng hít ra thở vào, đột nhiên nhớ ra mình đang làm gì.
Anh nhìn quanh xác định Lộ Thiên TInh không ở đây mới rút máy bơm, quay người ra đóng cửa rời đi.
Anh nghĩ nếu cá tới rồi, thậm chí còn bơm nước thì chắc là Lộ Thiên Tinh đang ở gần đây.
Nghĩ thế, quét sạch từ tầng 3 xuống tầm một vẫn không tìm thấy nổi một sợi lông.
Tiền Lãng thấy quản gia, biết được đối phương vừa mới ở đây thì cảm thấy chắc đầu mình có vấn đề rồi.
Đừng nói là Lộ Thiên Tinh lại đóng cửa làm việc...!Tiền Lãng mở điện thoại lên, giữa đống thông báo như sắp ào ra khỏi máy tìm được một cái tên quen thuộc..
Đm, đúng là đóng cửa rồi! Còn bắt mình nuôi cá thay nữa!
Tiền Lãng cạn lời.
Anh cảm thấy lần này Lộ Thiên Tinh không phải đi làm việc mà đang trốn tránh mình —— nếu không tại sao đối phương vừa ở đây mà mình tới đã biến mất không thấy tăm hơi.
Xem ra cậu ta biết được nhận phỏng vấn mà không báo trước cho trợ lý là sai.
Ừm, biết sai là tốt..
Tuy cái này cũng không phải xấu gì cho lắm.
Nhưng lần phỏng vấn này được cư dân mạng hưởng ứng tốt mà, đánh bậy đánh bạ mà còn giải quyết phần lớn dư luận nên anh mới tan làm sớm chạy đến đây ăn mừng với cậu.
Thế mà người đã trốn mất tồi, trong thời gian ngắn không chường cái mặt ra cho lũ báo chí cũng tốt, mấy ngày nuôi cá có là gì.
Quá hoàn hảo.
Chỉ tiếc cái là lịch làm việc khó điều chỉnh, 4 ngày nữa là Tân Tinh Tú lên sóng rồi, không biết cậu ta có kịp không.
Tiền Lãng suy nghĩ, gọi cho Lưu Vân Trường thuật lại tình huống của Lộ Thiên Tinh: "Lộ Thiên Tinh thường làm việc từ 3 ngày đến hai tháng, đợt trước tuy ngắn nhưng lần này chưa biết được do quá đột xuất, chúng tôi xin phép nghỉ dài ngày, nếu kịp thời sẽ đến thu hình ngay, không kịp thì sẽ nghĩ biện pháp sau."
Lưu Vân Trường khá vui vẻ vì cuộc phỏng vấn hôm nay, không ngờ vừa tối đến đã nhận được tin dữ, lập tức từ chối: "Sao lại thế được, bây giờ người ta xem Tân Tinh Tú đều vì Lộ Thiên Tinh, nếu cậu ấy không xuất hiện thì chắc tôi bị chửi chết."
Tiền Lãng nói: "Hiện tại tôi không thể liên lạc được với cậu ấy, hơn nữa nhỡ như vài ngày nữa Lộ Thiên Tinh về cũng hay, bên anh chờ được không?"
Lưu Vân Trường: "Được, chúng tôi chờ được!"
Tiền Lãng: "......"
Anh hơi nghi ngờ: "Anh chắc không vậy?"
Lưu Vân Trường thề son sắt: "Chắc chắn.
Tôi tin khán giả thà đợi thêm vài ngày xem một kỳ có Thiên Tinh phát đường còn hơn một kỳ không có Lộ Thiên Tinh."
Tiền Lãng có chút do dự.
Lưu Vân Trường lại nói: "Chúng tôi sẽ đợi thầy Lộ về rồi mới quay, nhưng chỉ có một yêu cầu duy nhất là trước khi thu xong Tân Tinh Tú thì thầy Lộ sẽ không tham gia các chương trình khác..
Tôi không lạ gì tính cách của thầy Lộ, nhưng hy vọng thầy Lộ có thể nể nang chúng tôi một chút, nếu về muộn thì cũng đừng nhận chương trình khác, được không?"
Lưu Vân Trường đã lùi một bước rồi, Tiền Lãng chần chừ vài giây cũng đồng ý: "Được, hy vọng đạo diễn Lưu sắp xếp tốt một chút."
"Cái này là tất nhiên rồi."
Hai người thương lượng xong, Tiền Lãng tắt máy vừa chửi trong lòng, nếu Lộ Thiên Tinh muốn nhận chương trình khác thì đã nhận trước rồi, làm gì có chuyện chỉ tham gia mỗi Tân Tinh Tú, hơn nữa còn lại một chương trình mới nữa chớ.
Nhưng mà sau khi come out thì Lộ Thiên Tinh như cá gặp nước, độ nổi tiếng tăng lên gấp bội, từ một ngôi sao cỡ vừa trở thành một ngôi sao lớn, ai mà không muốn mời chứ, có một con ngỗng đẻ trứng vàng trong tay là điều bất cứ ai cũng khao khát, giới giải trí rộng lớn, Lộ Thiên Tinh tùy tiện bắt tay ai là người đấy cũng có thể phất lên ngay.
Đại khái đây cũng là điều làm Lưu Vân Trường lo lắng.
Vừa kết thúc cuộc trò chuyện thì đã có cuộc gọi khác đến.
Tiền Lãng nghĩ rằng Lộ Thiên TInh vốn đã nổi tiếng, nhưng là kiểu nổi dần mà vững, không giống như bây giờ đột nhiên vụt lên như tên bắn, biến thành một miếng bánh kem ai cũng muốn cắn một ngụm.
Anh đặt chế độ máy bay, bỏ qua hết đống thông báo mới, hết sức chuyên chú chăm nuôi cá đợi Lộ Thiên Tinh trở về.
Cậu cá to xác nằm yên trong cái bể chật hẹp xoay người thôi cũng khó: "......"
Ông hận!
Lần thứ hai cưỡng chế biến thân lớn hơn so với lần thứ nhất, thời gian duy trì cũng lâu hơn nên cậu cá nằm tự kỷ trong bể cá 14 ngày, nửa đêm mới đầm đìa đứng lên từ trong bể cá, lén lút trở về phòng, hoàn toàn tự do trở lại.
Đm, cứng hết cả người!
Lộ Thiên Tinh bây giờ cứ như một ông già bị xương khớp, từ từ nằm xuống, gân cốt cả như kêu răng rắc.
Đến khi hoàn toàn nằm xuống mới thả lỏng được, đắp chăn quyết định ngủ trần luôn cho khỏe.
Áo quần tắm rửa clmm, nằm trong bể cá coi như tắm rồi, làm gì có ai tự ghét nước tắm của mình không? Đéo tắm!
Lộ Thiên Tinh tự tìm lí do, yên tâm thoải mái nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đến hôm sau, Tiền Lãng như thường lệ lết đến biệt thự chăm cá ké cơm, vừa vào nhà đã thấy một bóng lưng quen thuộc đang ngồi ăn.
Anh nhướn mày, bước tới nói: "Ê? Anh trai bỏ đi nửa tháng về rồi đấy à?"
Lộ Thiên Tinh để miếng bánh trứng xuống, lạnh nhạt liếc anh