Tốc độ gỡ tin nhắn của Phàn Vân Cảnh siêu nhanh, mọi người chưa kịp phản ứng lại, chỉ nghĩ hắn không cẩn thận lỡ tay.
Ngay cả Thôi Mộng Tuyết được xưng là có bàn tay thần tốc cũng chỉ nghe được tiếng gì đấy là lạ, chả biết có phải tiếng cười..
Hay là tiếng cười ta? Kiểu như là chuẩn bị nói gì đấy lại đột nhiên cười...!
Thôi Mộng Tuyết càng nghĩ càng cảm thấy mơ hồ, chỉ tiếc voice đã bị gỡ rồi, cô cũng không thể nhìn chằm chằm avatar của Phàn Vân Cảnh mãi —— đại khái giác quan thứ sáu của con gái cô cảm thấy có vấn đề.
Không nói Thôi Mộng Tuyết, ngay cả những người khác cũng cảm thấy không quá thích hợp.
Thời gian bọn họ cùng Phàn Vân Cảnh không nhiều, nhưng tiếp xúc ít cũng có thể nhìn ra tính cách cường thế của đối phương rồi, là dạng người kinh doanh quyết đoán lạnh lùng, đột nhiên nghe hắn nói "Nghe cậu" với người khác đúng là một loại trải nghiệm mới.
Trong nhóm an tĩnh quỷ dị vài giây, sau đó thấy Phàn Vân Cảnh lần nữa gửi tin nhắn, chủ động giải thích nói: "Lúc chụp hình không cẩn thận đắc tội thầy lộ, hiện đang trong giai đoạn hối lỗi."
Đắc tội? Anh làm gì thầy Lộ?!
Đề tài này ngày càng có khuynh hướng bôi đen, Lưu Trường Vân nhìn không ổn, ha ha đánh trống lảng: "Phàn tổng thật là, thế mà muốn dùng tôi để đền bù người ta à, như vậy không chỉ không có thành ý mà còn hại tình cảm giữa chúng tôi đó, quá đáng quá đáng."
"Là tôi suy nghĩ thiếu cẩn trọng." Phàn Vân Cảnh tự nhiên nói: "Thầy Lộ, hôm nào tôi mời cậu để xin lỗi.".
Tìm truyện hay tại [ TRЦм trцуen.
ME ]
Nhiều người đang nhìn như thế Lộ Thiên Tinh cũng không tiện từ chối, chỉ có thể trả lời: Ừm.
Thật ra cậu có muốn tiếp xúc với nam chủ chút nào đâu! Nhưng Phàn Vân Cảnh trâu bò quá thể, chờ cậu trả lời xong lập tức xin thêm bạn tốt, lấy lí do là: Phương tiện liên hệ.
Lộ Thiên Tinh không cao hứng chép miệng, cọ xát vài giây mới chịu đồng ý.
Hai người từ nói chuyện phiếm trong nhóm chung biến thành trò chuyện riêng.
Phàn Vân Cảnh hỏi: "Gần đây thầy Lộ có thời gian không? Tôi sắp lịch một chút."
Lộ Thiên Tinh định bảo là không ra, gõ đi gõ lại cuối cùng yên lặng xóa hết, một mặt dối trá: Phàn tổng quá khách khí, chỉ là đi nhầm phòng thôi, không có mạo phạm cũng không cần thiết mời khách đi xin lỗi đâu.
Phàn Vân Cảnh nói: Nhưng lúc đấy thầy Lộ tức giận thật mà, tôi vẫn nên bày tỏ chút lòng thành chứ.
Lộ Thiên Tinh ngơ ngẩn, hồi tưởng nửa ngày mới hiểu được rốt cuộc sao lại thế này —— cậu ngay khi nhìn thấy nam chủ liền cho hắn vào sổ đen cùng với Liêu Thanh Minh.
Cho nên lúc đối phương đi nhầm phòng, phản ứng đầu tiên của cậu là cảnh giác đuổi đi, khả năng như vậy trong mắt đối phương là tức giận.
Hơn nữa chương trình còn 3 tháng nữa, có vẻ đối phương không muốn làm lớn chuyện nên đến làm hòa.
Ra là do cậu suy nghĩ nhiều....!Lộ Thiên Tinh nhìn màn hình, đánh đại: Được rồi, ngoài thời gian quay chương trình thì có thể.
Phàn Vân Cảnh nói tốt, lại nói: Thầy Lộ có kiêng ăn gì không?
Lộ Thiên Tinh: Bác sĩ dặn không thể ăn đồ cay, ăn sống, đồ dầu mỡ, chiên rán.
Phàn Vân Cảnh: Bác sĩ dặn?
Lộ Thiên Tinh: Ừm, dạ dày tôi không tốt lắm.
Phàn Vân Cảnh: Được, tôi nhớ rồi.
Hai người bàn bạc xong rồi chúc ngủ ngon.
Lộ Thiên Tinh phát hiện đối phương không có gì dị thường nên càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình.
Trước mắt thì nữ chủ vẫn chưa công lược ai, nhưng nếu tiếp xúc vài lần với nam chủ thì rất có khả năng cưa đổ được.
Nên phải chặn đường tiến của cô ta, gặp sơ qua làm quen các thứ thôi là được rồi.
Để về sau lỡ nữ chủ bị bắt cóc thì mình đỡ phí sức.
Lộ Thiên Tinh hạ quyết tâm, rất nhanh quăng sạch mọi chuyện ra sau đầu, hết sức chuyên chú chờ đợi cuộc họp báo sắp tới.
8 giờ hôm sau, cuộc họp báo mở ra.
Hội trường to lớn, phía truyền thông các tạp chí đài báo đầy đủ, poster trang trí pháo hoa đều được chuẩn bị cẩn thận.
Chỉ tiếc mỗi cái là không phát sóng trực tiếp được...!Lộ Thiên Tinh nhíu mày, có chút tiếc nuối, lại lo lắng những người này sợ đắc tội với Phàn thị sẽ không