Giường ngủ của Hạ Xán không lớn, thêm một Tô Tễ Tinh vào thì đến chỗ duỗi chân cũng chẳng còn.
Lúc đầu tư thế ngủ của Tô Tễ Tinh còn bình thường, đến khi ngủ say rồi, cậu liền buông thả bản thân, không chỉ tay chân khua khoắng đầu rúc linh tinh, mà còn nghiến răng, chẳng khác gì một con heo.
Hạ Xán lại ngủ không sâu giấc, bị cậu ta lăn lộn làm tỉnh giấc mấy lần, cuối cùng không nhịn nổi, lấy chăn cuộn Tô Tễ Tinh lại đẩy vào góc giường, cuối cùng thế giới cũng thanh tĩnh.
Quá nửa đêm, Hạ Xán nằm mơ, ở trong mơ anh dường như quay trở về đời trước.
Khi đó anh đã là một diễn viên thành danh, có vài bộ phim tiêu biểu, có lượng người hâm mộ nhất định, bệnh tình của Hạ Tinh cũng được khống chế, hết thảy mọi thứ đang dần tốt hơn.
Trong một lần đóng phim, có một diễn viên mới đảm nhiệm vai diễn phụ trợ cho vai diễn của Hạ Xán, không biết cậu ta quá khẩn trương hay có chuyện gì mà diễn NG liên tục, bị phó đạo diễn mắng té tát, cuối cùng cảnh đó không quay xong, còn cậu diễn viên mới đó khóc mãi không ngừng.
Vào giờ nghỉ, cậu ta đến tìm Hạ Xán, vẻ mặt đáng thương xin anh chỉ dạy diễn xuất, vốn Hạ Xán không muốn xen vào việc của người khác, nhưng anh như nhìn thấy bóng dáng mình hồi mới đóng phim trên người cậu ta, cũng bị đạo diễn mắng thậm tệ vì diễn xuất kém, nên nảy sinh vài phần thương hại, thuận tiện chỉ điểm vài câu.
Được Hạ Xán hướng dẫn, quả nhiên buổi quay sau cậu ta diễn khá hơn nhiều, từ đó chỉ cần hai người có cảnh quay chung, ở phim trường cậu ta đều thích bám theo sau Hạ Xán, luôn miệng gọi ‘Anh Xán’ một cách thân thiết, muốn được Hạ Xán hướng dẫn diễn xuất.
Hạ Xán không thích giao du, bạn bè trong giới rất ít, Mọi người đều nghĩ do tính cách anh quái gở khó tiếp cận, nên cũng không chủ động làm thân, chỉ có cậu diễn viên mới này không sợ bị Hạ Xán lạnh nhạt, đôi khi Hạ Xán không thèm phản ứng gì với cậu ta, cậu ta cũng không ngại, lần sau lại tiếp tục sáp tới hỏi đông hỏi tây, đưa đồ ăn đưa thức uống cho Hạ Xán nhiệt tình như cũ.
Cho đến khi đóng phim xong, cậu ta và Hạ Xán cũng không mất liên lạc như những bạn diễn khác, cậu ta thường xuyên nhắn tin chào hỏi qua WeChat với Hạ Xán, kể cho anh nghe cậu ta đang làm việc ở đâu, đang có chuyện gì khiến cậu ta không vui, còn gửi cho Hạ Xán đủ loại đồ vật.
Dần dà, Hạ Xán cũng quen có người thường xuyên ồn ào bên tai, lúc nhàn rỗi cũng sẽ đáp lại đôi câu hoặc gặp nhau ăn cơm.
Từ sau khi gia nhập làng giải trí, Hạ Xán luôn giữ cuộc sống của mình trong sạch, chưa từng dính tin đồn với bất kỳ sao nữ nào, một số tài khoản marketing bắt đầu tung tin đồn Hạ Xán là đồng tính.
Tại thời điểm đó, mức độ chấp nhận của công chúng với đồng tính chưa được cao, nếu nam nghệ sĩ nào bị lộ ra là giới tính thứ ba, thì coi như sự nghiệp diễn xuất của người đó sẽ tạm thời phải gác lại.
Hạ Xán biết đồng tính rất phổ biến trong giới này, và cũng hiểu thái độ của cậu diễn viên mới đối với anh có phần vượt quá phạm vi tình bạn giữa những người đàn ông, nhưng anh không vì vậy mà xa lánh cậu ta.
Con người là động vật sống bầy đàn, cho dù bản tính lạnh nhạt nhưng cũng sẽ có lúc khao khát hơi ấm, nên anh ngầm đồng ý cho cậu ta tiếp cận.
Mà trong thời gian đó, anh đang bận chấm dứt hợp đồng với phòng làm việc của cha ruột, muốn thoát khỏi sự kiểm soát của ông ta, căn bản không rảnh bận tâm hướng truyền thông của mấy tài khoản marketing đó.
Nhưng một ngày nọ, cậu diễn viên mới đột nhiên đăng Weibo tố cáo Hạ Xán thường xuyên quấy rối mình, thậm chí còn đăng cả lịch sử trò chuyện của hai người, đương nhiên nó đã bị chỉnh sửa để cắt câu lấy nghĩa, người không biết sự thật nhìn thấy sẽ tin là thật.
Hạ Xán lập tức bay thẳng lên hot search của Weibo, đồng thời nhận được tin nhắn thoại của cậu ta trên WeChat, trong tin nhắn thoại cậu ta khóc lóc than thở nói xin lỗi Hạ Xán, rằng cậu ta cũng là bị công ty bắt ép, nếu không đăng như thế cậu ta sẽ bị công ty đóng băng vĩnh viễn.
Hạ Xán nghe xong, vẻ mặt tỉnh bơ kéo cậu ta vào danh sách đen.
Anh đương nhiên biết cậu ta bị ép buộc, bởi người đứng sau chính là cha ruột anh, ông ta làm vậy là muốn nói cho anh biết, ông ta có thể nâng anh lên cao, cũng có thể giẫm anh dưới đất bất cứ lúc nào, cả đời này anh đừng hòng thoát khỏi sự khống chế của ông ta!
Sau đó, vì để giải quyết việc này, dưới sự sắp xếp của công ty Hạ Xán đã xào* CP với Sở Điềm, điều này không chỉ xua tan những tin đồn về xu hướng tính dụng, mà còn tăng thêm mức độ phổ biến cho anh.
*Xào CP (ngôn ngữ thông dụng trên mạng): có nghĩa là hai người vốn dĩ không phải là một đôi, nhưng vì nổi tiếng và được người hâm mộ thổi phồng lên, cố ý làm một số hành động mập mờ khiến người ta lầm tưởng là yêu nhau.
Còn về phần cậu diễn viên mới kia, bản thân cậu ta chỉ là một diễn viên cấp thấp, khi không còn giá trị lợi dụng liền rời khỏi làng giải trí, nghe nói sau này cậu ta được một ông chủ giàu có bao nuôi, trở thành chim hoàng yến*.
*Chim hoàng yến: Chỉ những người đẹp được bao nuôi.
Vì trải nghiệm này mà Hạ Xán càng sống thu mình hơn, tính cách cũng càng thêm quái gở, càng thêm căm ghét làng giải trí, anh không còn tin tưởng vào ai nữa, cũng cự tuyệt mọi sự tiếp cận.
Làm gì có ai sẽ đối tốt với mình vô điều kiện chứ? Người ta tốt với mình, chỉ vì muốn lợi dụng mà thôi.
Chờ đến khi bản thân không còn giá trị lợi dụng nữa, nói không chừng sẽ cắn ngược lại bạn, bất kể bề ngoài người đó có ngây thơ, vô hại như thế nào.
Ác mộng kết thúc, Hạ Xán trong bóng tối chậm rãi mở mắt, cho dù đã sống lại, nhưng mỗi khi nhớ tới những việc ghê tởm mình từng trải qua, những người ghê tởm mình từng gặp phải, anh vẫn sẽ cảm thấy buồn nôn.
Quay đầu nhìn Tô Tễ Tinh đang nằm trên gối ngủ ngon lành, trông như một chú thỏ ngốc không có tâm cơ, sợ là dù có xách cậu đem đi bán ngay lúc này, cậu cũng sẽ không tỉnh dậy.
Hạ Xán thu hồi ánh mắt, dưới bóng tối không cần che đậy trong mắt thù hận cùng tàn nhẫn, ánh mắt dần lạnh xuống.
Đời này anh chỉ muốn yên ổn sống cho chính mình, tuyệt đối sẽ không lặp lại sai lầm đời trước.
***
Hôm sau tỉnh dậy, Tô Tễ Tinh cảm nhận rõ ràng thái độ của Hạ Xán với cậu không đúng.
Dường như lại quay trở về thời điểm cậu mới xuyên tới đây, lúc đó Hạ Xán luôn hờ hững với cậu.
Kỳ quái, tối qua trước khi ngủ vẫn không có việc gì, cậu còn kể ra kế hoạch phát triển sự nghiệp ở Hollywood của mình cho Hạ Xán nghe, anh ấy còn tỏ vẻ rất hứng thú.
Chẳng lẽ chê tư thế ngủ của cậu tối qua quá kém?
Ăn xong bữa sáng, hai người đeo cặp sách ra cửa, Hạ Xán dắt xe đạp từ hàng hiên ra ngoài, thấy Tô Tễ Tinh vẫn đứng đợi anh, chỉ về phía trạm xe buýt công cộng cách đó không xa nói, “Xe tuyến số 22, tới thẳng trường học.
”
Tô Tễ Tinh nhìn yên sau xe đạp, chớp chớp mắt, “! Cậu không đưa tôi đi học à?”
Hạ Xán nói thẳng thừng: “Tôi không biết lái xe chở người.
”
Tô Tễ Tinh: “Tôi biết, để tôi chở cậu!”
Hạ Xán hờ hững: “Ai chở ai đều không an toàn, tự cậu ngồi xe buýt đi.
” Nói xong liền ngồi lên xe đạp