Tô Tễ Tinh không biết Hạ Xán đã đăng weibo, cho nên không hiểu Lục Miểu nhắn thế là có ý gì.
[Tô Tễ Tinh]:...!Làm sao cô biết?
[Lục Miểu]: Tôi vừa lướt xong weibo thì lại nhìn thấy vòng bạn bè của anh, từ xa còn phải nhìn hai người tú ân ái! Tết nhất rồi, có thể để ý đến cảm thụ của cún độc thân một chút không hả? *mỉm cười*
[Tô Tễ Tinh]:...!
Cậu vội vào xem weibo của Hạ Xán, hai tấm ảnh giống hệt cái cậu đăng vòng bạn bè, cho nên chỉ cần là người vừa theo dõi weibo Hạ Xán vừa kết bạn wechat của cậu, thì đều sẽ biết đêm nay bọn họ ở bên nhau ngắm pháo hoa!
Tô Tễ Tinh chọc chọc khuỷu tay vào Hạ Xán, hỏi: “Sao cậu lấy ảnh tôi chụp đăng weibo?”
Hạ Xán lại thấy không có việc gì, “Chỉ muốn đăng thôi.”
Tên này lười đến mức cả vạn năm không thèm cập nhật weibo lấy một lần, lại đột nhiên đăng ảnh, không gây chấn động mới là lạ!
Quả nhiên bài đăng chưa tới năm phút phía dưới đã có rất nhiều người hâm mộ để lại bình luận, có một bình luận hỏi anh có phải xem pháo hoa một mình không, Hạ Xán còn trả lời ‘Không phải’.
Cư dân mạng đều là những người có khứu giác nhạy bén, lập tức ngửi được mùi dưa chín, cả đám sôi nổi tag Hạ Xán hỏi anh xem pháo hoa cùng ai, Tô Tễ Tinh dám cá Hạ Xán dám nói thật, nên vội cướp điện thoại khỏi tay anh.
Cậu không muốn ngay mùng một đầu năm đã phải tăng ca làm quan hệ công chúng khẩn cấp đâu!
“Này, cậu đừng lên weibo nói lung tung!” Tô Tễ Tinh thấp thỏm nói, “Sẽ bị thủy quân dẫn hướng dư luận!”
Hạ Xán lại không sao cả, “Tôi cũng nói gì đâu, ăn Tết cùng người nhà rồi cùng nhau xem pháo hoa rất bình thường mà.”
Tô Tễ Tinh đỡ trán, “Chính vì rất bình thường nên không đáng để cố ý giải thích, cậu có biết cái gì gọi là lạy ông tôi ở bụi này không? Còn nữa, cậu đăng ảnh giống hệt tôi đăng trên vòng bạn bè, thế này thì những người quen chúng ta không phải đều biết đêm nay chúng ta ở bên nhau sao?”
Hạ Xán nhún vai, “Biết thì sao, cũng đâu phải chuyện gì khó nói.”
Tô Tễ Tinh: “...” Lại còn biết thì sao à, ngay cả Lục Miểu còn đoán ra được quan hệ của bọn họ, tên này còn cà lơ phất phơ không thèm để ý, cậu sớm muộn gì cũng bị tên này chọc tức chết mất thôi!
Lục Miểu vẫn còn đang hóng chuyện, gửi liên tiếp mấy tin nhắn cho Tô Tễ Tinh, cậu sợ Lục Miểu nói lung tung, vội giải thích với cô.
[Lục Miểu]: Gặp người nhà rồi?
[Tô Tễ Tinh]: Đâ có, tôi với cậu ta vốn cùng quê, gia đình cũng quen biết nhau rồi.
[Lục Miểu]: À ~ thì ra là thanh mai trúc mã.
[Tô Tễ Tinh]:?
[Lục Miểu]: Không cần giấu đâu, tôi sớm đã nhìn ra hai người là gay rồi, nếu không, tôi xinh đẹp cỡ này, làm gì có tên trai thẳng nào lại không động tâm?
[Tô Tễ Tinh]: Được rồi, đừng nói lung tung {Lì xì} {Lì xì} {Lì xì}
[Lục Miểu]: Cảm ơn ông chủ ~ yên tâm, miệng tôi kín lắm ~ *hôn*
Còn may trước mắt chỉ có Lục Miểu nhìn ra manh mối, tống cổ xong Lục Miểu, Tô Tễ Tinh nghiêm túc trừng Hạ Xán, “Về sau mỗi một chữ cậu đăng Weibo, không mỗi một dấu chấm câu, đều phải được tôi cho phép mới được đăng, biết chưa?”
Hạ Xán tùy tiện ‘Ừm’ một tiếng, nghe sao cũng thấy quá có lệ, sau một lát lại hỏi: “Cậu rất sợ để người khác biết quan hệ của chúng ta à?”
“Tôi là sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của cậu đấy.” Tô Tễ Tinh thở dài bất đắc dĩ, “Tuy những năm nay mọi người đã chấp nhận đồng tính luyến ái hơn xưa, nhưng cậu còn trẻ, công khai giới tính quá sớm cũng không tốt, sẽ ảnh hưởng đến con đường diễn xuất sau này của cậu.”
Điều Tô Tễ Tinh lo lắng cũng không sai.
Đồng tính trong giới giải trí dù nam hay nữ cũng không ít, nhưng không ai sẽ công khai ngay lúc sự nghiệp mình thăng hoa, bởi vì trước mắt phim ảnh trên thị trường chủ đạo vẫn là theo hướng ngôn tình, thừa nhận mình đồng tính, chẳng khác nào tự vùi lấp nghiệp diễn của mình.
Hạ Xán biết Tô Tễ Tinh làm vậy là muốn tốt cho anh, người sống trên đời, có rất nhiều chuyện đều là thân bất do kỷ, nhưng anh muốn mang đến những điều tốt đẹp nhất cho Tô Tễ Tinh, không muốn yêu đương còn phải che che giấu giấu.
Anh muốn cho toàn thế giới biết người anh thích là ai, muốn chia sẻ niềm vui của mình với toàn thế giới.
Đã qua không giờ, tuy pháo hoa vẫn còn bắn, nhưng người ở công viên đã với đi rất nhiều, dù sao đêm mùa đông trời vẫn rất lạnh, mọi người ở bên ngoài hứng gió lạnh lâu như vậy, đều đã muốn quay về ổ chăn ấm áp trong nhà.
Tô Tễ Tinh đứng lên dậm dậm chân, dùng bàn tay xoa khuôn mặt lạnh lẽo, “Mọi người đều đi cả rồi, chúng ta cũng về thôi chứ?”
Hạ Xán không ý kiến, hai người đi bãi đỗ xe tìm xe, rồi lái xe về nhà.
Đến một ngã rẽ, Hạ Xán đột nhiên hỏi: “Đưa cậu về nhà à?”
Tô Tễ Tinh quay sang nhìn anh bằng ánh mắt kỳ quái, “Không thì sao?”
Ánh mắt Hạ Xán như còn ý khác, nói: “Nhà tôi không có ai.”
Tô Tễ Tinh trợn mắt, “...!Không ai tôi cũng không đi!”
Hạ Xán tiếc nuối nhướn mày, “Vậy thì tiếc quá, mẹ tôi còn chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon chờ cậu tới đó.”
Tuy Hạ Xán đã kéo ra Hạ Tinh, nhưng Tô Tễ Tinh vẫn không dao động, cậu sao còn không hiểu Hạ Xán muốn gì, tên này á, từ sau khi nói rõ tâm ý với cậu là không còn cần mặt mũi gì nữa, cậu sao còn có thể chui đầu vô lưới?
“Yên tâm, sáng mai tôi sẽ đến chúc tết cô.”
Hạ Xán dụ dỗ bất thành, chỉ đành thành thật đưa Tô Tễ Tinh về nhà, khi đến cổng khu nhà cậu, xe mới dừng lại, Tô Tễ Tinh bỗng nhận được một cuộc điện thoại, là Trương Bác Thiên gọi đến.
Tô Tễ Tinh: “A lô, Trương mập, muộn vậy còn gọi có chuyện gì sao?”
“Đại ca, em nhìn thấy ảnh anh đăng trên vòng bạn bè, đêm nay anh cũng tới công viên bờ sông à?” Tuy mấy năm nay không thường gặp mặt, nhưng hai người trò chuyện vẫn quen thuộc như cũ, Trương Bác Thiên nói với vẻ hấp tấp, “Năm nay anh về đây ăn Tết à? Có rảnh không? Lâu rồi không gặp, chọn lúc nào tụ tập chút nha?”
Tô Tễ Tinh vốn đang chuẩn bị xuống xe, nhận được cuộc gọi thì vừa mở cửa xe lại đóng lại, ngồi trở lại trong xe: “Được đó, mấy ngày đầu năm tôi đều ở Thông Thành.”
Trương Bác Thiên: “Vậy được, để em gọi mấy anh em nữa.
Đúng rồi, anh Xán cũng về quê à? Em thấy hình như weibo của anh ấy cũng đăng ảnh xem pháo hoa?”
Tô Tễ Tinh quay sang nhìn Hạ Xán, vờ như không có việc gì nói: “Ừ, cậu ấy ở.”
“Gọi anh ấy cùng đi nhé?” Trương Bác Thiên vui tươi hớn hở nói, “Vợ em là fan của anh ấy đấy, em còn muốn tìm anh Xán xin chữ ký cho cô ấy niềm vui bất ngờ, không biết anh ấy có đến không nữa.”
Tô Tễ Tinh sợ Trương Bác Thiên biết cậu và Hạ Xán đang ở bên nhau, nên cũng không lên tiếng hỏi Hạ Xán ngay lúc này, mà chỉ bảo với Trương Bác Thiên là đợi ngày mai cậu sẽ