Tô Tễ Tinh ngơ ngác, lắc lắc đầu, nhìn Hạ Xán không tin, “Cậu hôn trộm tôi? Khi nào?”
Hạ Xán xoa xoa đầu cậu, “Cậu còn nhớ bộ phim điện ảnh đầu tiên tôi đóng không?”
Tô Tễ Tinh chớp chớp mắt, rũ mi lâm vào hồi ức...!
Thời buổi này những người thi vào học viện Điện Ảnh thủ đô khoa diễn xuất, thì hoặc là trong nhà có tiền, hoặc là trong nhà có nhân mạch.
Đại đa số sinh viên chính quy của khoa trong lúc theo học sẽ nhận đóng quảng cáo để rèn luyện kỹ thuật diễn xuất, Hạ Xán cũng không ngoại lệ.
Tuy đời trước anh đã làm diễn viên hơn mười năm, đã diễn qua đủ loại nhân vật, kỹ thuật diễn đã có thể nói là lô hỏa thuần thanh, nhưng những người khác không biết điều này.
Hơn nữa hiện tại anh mới chỉ là một người mới trẻ tuổi, nhân vật có thể diễn vẫn bị hạn chế bởi ngoại hình, nên chỉ có thể nhận vài vai diễn phim thần tượng thanh xuân với vài quảng cáo thị trường, vẫn luôn không có cơ hội triển lãm thực lực thật sự.
Vào học kỳ hai năm nhất, không biết Tô Tễ Tinh từ chỗ nào nghe được đạo diễn Trương Thăng chuẩn bị quay một phim điện ảnh, trong đó có một vai diễn yêu cầu là nam diễn viên trẻ có hình tượng tốt.
Trương Thăng là đạo diễn nổi tiếng quốc tế, có thể đóng một vai trong phim của ông, đối với một người mới mà nói, là chuyện ai cũng hằng mơ ước, lại còn được hợp tác với những ngôi sao lớn, tương lai phim chiếu, khẳng định sẽ được chú ý, nếu biểu hiện xuất sắc, thì có thể lập tức trở thành người nổi nhất trong những người mới rồi.
Đây là cơ hội không thể bỏ qua, Tô Tễ Tinh quyết tâm tranh giúp Hạ Xán vai này.
Trương Thăng với Tô Tễ Tinh đều học cùng một trường cấp ba, thông qua tầng quan hệ này, Tô Tễ Tinh liên hệ với Trương Thăng, gửi lý lịch của Hạ Xán cho ông.
Khi đó Trương Thăng đang ở nước ngoài, không thể đích thân phỏng vấn, cũng nể mặt cậu là sư đệ từng học cùng một trường, nên bảo Hạ Xán quay một đoạn diễn VCR gửi cho ông, yêu cầu của Trương Thăng chính là diễn bất luận một vai nào trong những phim ông từng quay.
Điều này không khó với Hạ Xán, anh thương lượng với Tô Tễ Tinh xong liền chọn một vai diễn trong phim của Trương Thăng từng gây lên tranh cãi lớn, quay xong thì gửi cho Trương Thăng.
Không lâu sau, Tô Tễ Tinh nhận được điện thoại của trợ ly Trương Thăng, trợ lý nói, đạo diễn Trương xem xong video có vẻ rất hài lòng, nhưng chuyện tuyển diễn viên vẫn phải thương lượng với nhà sản xuất phim, mong Tô Tễ Tinh kiên nhẫn chờ đợi.
Tô Tễ Tinh rất tin tưởng vào kỹ thuật diễn của Hạ Xán, cậu vốn cho rằng vai diễn này đã nắm chắc được tám, chín phần, ai ngờ cuối cùng lại nhận được tin tức vai diễn đó bị nhà đầu tư chỉ định diễn viên, chờ đợi hơn mười ngày bỏ ra bao tâm huyết lại thành dã tràng xe cát.
Sau khi biết kết quả Tô Tễ Tinh rất khó chịu, nếu thật sự do diễn không bằng người thì cậu còn chấp nhận được, nhưng lại thua bởi nhà đầu tư khiến cậu uất nghẹn.
Lúc cậu liên lạc với Trương Thăng, cũng không nói mình là con trai của ông chủ Thước Tinh, vì cậu muốn dựa vào thực lực của chính mình mà chiến thắng chứ không phải vì quan hệ trong nhà.
Nếu đổi thành Tô Nghĩa Thịnh đi chào hỏi, nói không chừng vai diễn này đã sớm thuộc về Hạ Xán rồi, đáng tiếc kết quả đã định, giờ nói cái gì đều đã muộn.
Tối hôm biết được kết quả, Tô Tễ Tinh nghẹn một bụng lửa giận, khó chịu vô cùng, cậu liền ép Hạ Xán ra ngoài uống rượu cùng mình.
Hai người tìm một quán cơm gần trường học, chọn ba món ăn rồi gọi thêm một đống bia, cậu một chai tôi một chai, uống tới tận đêm khuya.
Thực ra chuyện mất vai diễn này Hạ Xán không để tâm lắm, lăn lộn trong giới này, trừ phi có chỗ dựa lớn, bằng không sao có thể thuận buồm xuôi gió mãi được.
Nhưng Tô Tễ Tinh lại khác, vì đời trước từng thất bại, cậu vẫn luôn lo sợ năng lực của mình không đủ để giúp Hạ Xán nổi tiếng, lần làm mất vai diễn này, cậu cảm thấy tất cả đều do bản thân năng lực không đủ, mới làm liên lụy Hạ Xán, nên tự trách trong lòng.
Tô Tễ Tinh rất ít uống rượu nên tửu lượng cũng kém, hai chai bia vào bụng liền bắt đầu lải nhải, thế là Hạ Xán ngồi nghe cậu xả giận cả tối, từ nhà đầu tư cho tới đạo diễn mắng hết một lượt.
Khách hàng xung quanh đều quay đầu nhìn Tô Tễ Tinh tò mò, nghĩ thằng bé lớn lên đoan chính đẹp trai thế mà sao lải nhải không ngừng hệt như Đường Tăng?
Cuối cùng Hạ Xán chịu không nổi, thanh toán xong xách người rời khỏi quán cơm.
Trường học của Tô Tễ Tinh ở phía bên kia thành phố, giờ có về cũng không vào được ký túc xá, Hạ Xán quyết định tìm một nhà nghỉ gần đây thuê một phòng rồi ném Tô Tễ Tinh ở đấy một đêm.
Lúc thuê phòng, Hạ Xán chỉ đăng ký thông tin của một mình Tô Tễ Tinh, anh không định ở lại đây với cậu, trường của anh ngay gần đây, giờ anh về vẫn kịp trước giờ đóng cửa.
Tô Tễ Tinh bất mãn, “Cậu không ở lại với tôi à?”
Trong lòng Hạ Xán biết rõ, Tô Tễ Tinh muốn anh ở lại là muốn có người ngồi nghe cậu càm ràm, anh đã ngồi nghe cậu tụng kinh cả một buổi tối, lỗ tai sắp mọc kén tới nơi rồi, còn lâu mới tự chuốc khổ vào thân, nên nói: “Tôi về trường.”
“Vậy tôi cũng không ở, tôi ra quán net chơi game một đêm.” Tô Tễ Tinh mất hứng thu lại thẻ căn cước, lầm bầm, “Phiền chết đi được, còn ngủ nghê gì.”
Lấy trạng thái bây giờ của cậu, lại thêm bộ dáng say khướt này, là đi chơi game hay đi trả thù xã hội đây.
Vì giữ gìn nền hòa bình trong game, cũng không yên tâm để Tô Tễ Tinh một mình ở nơi ngư long hỗn tạp như quán net, Hạ Xán vội cản cậu lại, nói bất đắc dĩ: “Được rồi, tôi ở lại với cậu.”
Tô Tễ Tinh lườm anh, “Coi như còn chút nghĩa khí.”
Chị gái lễ tân hỏi bọn họ thuê phòng đôi hay phòng tiêu chuẩn, Hạ Xán nói phòng tiêu chuẩn, Tô Tễ Tinh lại vung tay lên phủ quyết: “Phòng tiêu chuẩn cái gì, giường thì nhỏ xoay người một cái là lăn xuống đất rồi, bọn tôi muốn phòng có giường lớn, giường càng lớn càng tốt!”
Chị gái lễ tân nghe xong, vẻ mặt phức tạp đánh giá hai người, hiển nhiên đã hiểu lầm quan hệ của họ là loại quan hệ đó đó.
Dù sao thì hai anh đẹp trai đêm hôm khuya khoắt đến thuê phòng, còn ở chung một phòng ngủ chung một giường, nghĩ sao cũng thấy kỳ quái.
Hạ Xán nhìn mặt chị gái liền đoán ngay được đã bị hiểu lầm, anh mất tự nhiên ho khan, “Bọn tôi là bạn học.”
Chị gái lễ tân cười tủm tỉm gật đầu, “Tôi biết, tôi biết.”
Nhìn nụ cười ái muội của chị ta, Hạ Xán liền hiểu mình có giải thích thế nào thì người ta cũng chả tin, nên không nói thêm gì nữa, đăng ký xong thì túm tên đầu xỏ gây hiểu lầm lên phòng.
Đây là lần đầu tiên bọn họ ở chung phòng bên ngoài, khi đó Hạ Xán còn không biết, xu hướng giới tính của mình sẽ thay đổi vì quyết định của đêm đó.
Tìm thấy phòng, quẹt thẻ đi vào, trời đang giữa hè, Tô Tễ Tinh vừa vào cửa đã cởi áo thun, vừa kêu nóng vừa để trần đi tìm điều khiển điều hòa khắp nơi để bật.
Thanh niên mới vừa hai mươi, dáng người nhìn từ sau lưng mảnh khảnh cân xứng, vai eo thon thả vẫn chưa rút hết vẻ thiếu niên, làn da dưới ánh đèn huỳnh quang còn trắng sáng hơn ga trải giường, cậu đứng dưới điều hòa tham lam hứng gió mát, lúc chống nạnh ưỡn ngực, còn nhìn thấy hai hõm eo nhợt nhạt phía sau eo.
Hạ Xán không biết vì sao khi Tô Tễ Tinh xou người lại thì vội dời tầm mắt, giọng nói anh đông cứng: “Cậu mặc áo vào trước đi, cẩn thận bị cảm.”
Tô Tễ Tinh thản nhiên nói: “Mặc cái gì mà mặc, toàn mùi rượu, khó ngửi chết được.”
Hạ Xán: “Chê mùi rượu khó ngửi còn uống rượu?”
Tô Tễ Tinh: “Không phải tại tâm tình không tốt sao! Cậu ngồi trước đi, tôi đi tắm một cái.”
Tô Tễ Tinh vào phòng tắm, Hạ Xán ngồi xuống sô pha, tìm thấy điều khiển ti vi, liền mở ti vi, anh cũng không biết mình muốn xem gì, đôi mắt dán vào màn hình nhưng đầu óc thì trống rỗng, tay không ngừng ấn chuyển kênh.
Bỗng phòng tắm hé cửa, Tô Tễ Tinh thò đầu ra ngoài, cậu vừa gội đầu, mái tóc đen mềm mại lòa xòa trước trán, khuôn mặt đỏ bừng, giống một động vật nhỏ gặp vấn đề khó không biết phải làm sao, đáng yêu vô cùng.
“Hạ Xán, tôi không cầm theo quần l.ót làm sao bây giờ?”
Hai người đều lâm thời quyết định thuê phòng, dĩ nhiên không mang theo quần áo để thay, Hạ Xán cảm thấy đàn ông không nên câu nệ tiểu tiết, nên thuận miệng hỏi: “Mặc lại cái cũ không phải được rồi sao?”
Tô Tễ Tinh trừng mắt, “Vậy sao được! Mặc cả một ngày, bẩn hết rồi!”
Hạ Xán nhướng mày: “Không có thì biết làm sao?’
Tô Tễ Tinh nghĩ rồi nói: “Cửa hàng tiện lợi chắc có bán quần l.ót dùng một lần, cậu giúp tôi tìm trên app thử xem.”
Hạ Xán cầm điện thoại lướt một lượt, thật sự có, “Cỡ bao nhiêu?”
“XL.”
Đặt đơn xong, phải đợi nửa tiếng nữa hàng mới giao tới, Tô Tễ Tinh cũng không thể ở mãi trong phòng tắm được, nên quấn khăn tắm ra ngoài, đến bên cạnh Hạ Xán ngồi xuống xem ti vi với anh, “Đang xem gì thế?”
“Tùy tiện xem thôi.”
Ti vi đang chiếu thời sự lúc nửa đêm, Tô Tễ Tinh không thích xem, cướp điều khiển khỏi tay Hạ Xán, “Tin tức có gì hay mà coi, xem có phim nào hay đang chiếu không mà xem.”
Điều khiển ở tay phải Hạ Xán, mà Tô Tễ Tinh ngồi bên trái anh, Hạ Xán vừa cúi đầu là nhìn thấy ngay cậu đang nghiêng người qua anh, tấm lưng nõn nà và chiếc cổ mảnh khảnh, thân hình trần trụi không mảnh vải che chắn, tràn ngập sức sống thanh xuân, tác động không nhỏ đến thị giác anh.
Hạ Xán ngửi thấy hương cam thoang thoảng, vốn chỉ là mùi sữa tắm rẻ tiền của nhà nghỉ, nhưng khi từ trên người Tô Tễ Tinh tỏa ra, thì lại rất dễ ngửi, mùi hương tươi mới pha lẫn chút ngọt ngào, bỗng nhiên khiến người ta muốn uống nước ngọt vị cam.
Tô Tễ Tinh lấy điều khiển chuyển sang kênh phim, tối muộn nên kênh phim đang chiếu một phim điện ảnh cũ, là một phim kinh điển, nên dù là xem lại cũng không thấy chán, Tô Tễ Tinh đặt cả hai chân để lên bàn, chọn một dáng ngồi thoải mái trên sô pha bắt đầu tập trung xem phim, không hề phát hiện ra Hạ Xán ngồi bên cạnh đã mất hồn mất vía.
Ánh mắt Hạ Xán không tự chủ được chuyển đến hai đùi Tô Tễ Tinh, trong đầu không biết bị ma xui quỷ khiến thế nào mà lại miên man nghĩ lúc này phía dưới chiếc khăn tắm đang quấn quanh eo của Tô Tễ Tinh, cậu ấy không mặc gì cả, đến khi tỉnh táo lại, anh thấy chính mình chắc điên rồi, mới sinh ra ảo tưởng với một người đồng giới.
Anh vội thu lại tầm mắt, ngồi nghiêm chỉnh, nhìn thẳng phía trước, dáng ngồi so với học sinh nghe giảng còn ngay ngắn hơn.
Nhưng có một số thứ, không phải cứ bắt buộc chính mình không nghĩ đến thì sẽ không xảy ra, số bia mà anh đã uống tối nay, đang bắt đầu khiến đầu óc anh hỗn loạn, có một loại dã tính nguyên thủy nhất đang lặng lẽ bùng lên trong phòng.
Hạ Xán cảm giác miệng khô khốc, cảm thấy hối hận khi vừa đặt hàng không tiện thể đặt thêm hai chai nước, anh ý thức được rằng bản thân không nên tiếp tục ngồi cạnh Tô Tễ Tinh nữa, vì thế đứng lên cũng vào phòng tắm rửa
Vì để đề phòng chính mình lại sinh ra ý niệm gì không nên có, Hạ Xán chọn tắm nước lạnh, tắm đến một nửa chợt nghe có tiếng đập cửa.
Hạ Xán đoán chắc là Tô Tễ Tinh, anh tắt vòi hoa sen hỏi: “Làm gì?”
Tô Tễ Tinh: “Quần l.ót đến rồi, có hai cái, thừa một cái cậu có dùng không?”
Hạ Xán quấn khăn tắm ra mở cửa, Tô Tễ Tinh đang đứng bên ngoài, ngón trỏ móc một chiếc quần l.ót màu đen giơ cao, cậu đánh giá Hạ Xán cười xấu xa, “XL, tôi mặc thấy hơi nhỏ, không biết cậu có mặc vừa hay không.”
Hạ Xán nghe vậy lướt mắt xuống nhìn thân dưới của cậu, Tô Tễ Tinh không còn quấn khăn tắm, mà đã thay bằng chiếc quần l.ót tam giác màu đen có cùng kiểu dáng trên tay cậu, đúng như cậu nói, quần hơi nhỏ, càng tôn lên vòng eo nhỏ cùng bờ mông cong của cậu, hơn nữa màu đen luôn mang theo cảm giác cấm dục thần bí, thoạt nhìn càng thêm gợi cảm.
Một cảm giác khô nóng lại bốc lên trong người Hạ Xán, anh lạnh lùng giật lấy quần l.ót trong tay Tô Tễ Tinh, sau đó vội vàng đóng cửa lại, xoay người hít sâu một hơi, vừa rồi tắm nước lạnh, coi như công cốc rồi.
Cỡ XL, Tô Tễ Tinh còn chê nhỏ, thì Hạ Xán mặc càng nhỏ.
Khi Hạ Xán tắm xong thay quần l.ót mới đi ra ngoài, Tô Tễ Tinh đã nằm ở trên giường, anh cố ý đi qua đi lại trước mặt cậu vài lần, quả nhiên là thấy ánh mắt hâm mộ của Tô Tễ Tinh bắn tới.
Tô Tễ Tinh ngồi dậy, giơ ngón tay cái lên với anh, “Lợi hại nha anh Xán, thực lực hùng hậu.
Nhưng cậu không sợ mặc chặt quá à? Tôi nghe nói đàn ông chỗ đó không thể gò bó quá nha, nếu không sẽ ảnh hưởng đến năng lực sinh dục đấy.”
Hạ Xán xốc chăn nằm xuống bên cạnh cậu, cố ý dùng giọng điệu lạnh lùng: “Câm miệng, mặc có một đêm thì có làm sao.”
Tô Tễ Tinh bĩu môi nằm xuống, hai tay quy