Kỳ nghỉ Tết âm lịch thoáng chốc đã qua, sáng mùng năm tháng giêng, Tô Tễ Tinh và Hạ Xán rời quê hương trên cùng một chuyến bay.
Nhưng bọn họ không về thẳng thủ đô, Hạ Xán phải đến thành phố D để ghi hình cho một gameshow, mà công việc của Tô Tễ Tinh thì đến tận mùng bảy mới khai xuân, dù sao giờ cậu cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, nên cậu đã đến thành phố D cùng Hạ Xán.
Trợ lý của Hạ Xán đã sớm chờ bọn họ ở sân bay thành phố D.
Thời gian ghi hình chương trình rất eo hẹp, máy bay vừa hạ cánh, không có thời gian tạm nghỉ nào, họ lập tức lên xe di chuyển từ sân bay đến đài truyền hình.
Đến đài truyền hình, Hạ Xán còn phải trang điểm thay quần áo đọc kịch bản, đến khi chương trình chính thức bắt đầu ghi hình, thì đã gần năm giờ chiều.
Hiện trường đã có trợ lý đi theo, nên Tô Tễ Tinh không đi theo, một mình ngồi buồn chán trong phòng nghỉ dùng điện thoại chơi game.
Nhưng không biết có phải kỳ nghỉ Tết năm nay của học sinh tiểu học được giao bài tập quá ít hay không, mà cả một buổi trưa cậu kiếm đồng đội chỉ toàn mấy nhóc học sinh tiểu học, bảng thành tích đỏ chót, trực tiếp lập kỷ lục chín lần quỳ* liên tiếp.
*Quỳ: Chỉ các trận thua liên tiếp (bé Tinh chơi Vương Giả Vinh Diệu)
Tô Tễ Tinh tức đến đau cả đầu, tính khí nổi lên, cậu không tin chuyện tà môn này, nhất quyết phải dốc toàn lực thắng được một lần.
Nhưng đôi khi chính là như vậy, càng muốn thắng lại càng không thắng được.
Khi cậu bắt đầu vào trận thứ mười, đúng lúc Hạ Xán cũng vừa ghi hình xong một phân đoạn quay về nghỉ ngơi, trang điểm lại, khi anh bước vào phòng, Tô Tễ Tinh dường như không nhận ra anh đã trở lại, vẫn chăm chú nhìn điện thoại, đầu cũng không nâng đến một lần.
Mới bước vào giai đoạn đầu hẹn hò đã bị phớt lờ, Hạ Xán cảm thấy hơi buồn.
Đến giờ ăn cơm tối, tổ chương trình mang cơm hộp và trái cây qua đây, Hạ Xán cầm hai phần cơm hộp ngồi xuống bên cạnh Tô Tễ Tinh, anh mở hộp cơm, tách đũa dùng một lần bày ra cho cậu, "Ăn cơm.
"
"Chờ chút, đợi tôi đánh xong trận này đã.
" Tô Tễ Tinh lại bị đồng đội cản chân, bực bội phàn nàn, "Mịa nó, thằng AD có bị ngu không? Tôi đã ra tín hiệu bảo trong bụi cỏ có người mà tên này còn đâm đầu vào, trường học không thể giao thêm bài tập cho học sinh tiểu học sao? Đừng để bọn nó rảnh rỗi vào game tai họa người khác thế này chứ!
"Vì một trò chơi mà nổi giận không đáng.
" Hạ Xán bình tĩnh nói, "Nếu chơi game không vui, thì chẳng bằng đừng chơi nữa.
"
"Tôi chỉ là tức giận, hôm nay không biết bị cái gì ám, cả một buổi chiều gặp toàn đồng đội hắc ám, trận này mà thua tiếp, là tôi quỳ mười lần liên tiếp rồi đấy!" Tô Tễ Tinh nói xong dừng một chút, bỗng vỗ đùi mình, "Mịa nó, thằng AD này còn có mặt mũi chê tôi chơi kém, sao không nhắc đến chuyện nó chết liền bảy lần rồi đi? Tôi là pháp sư, giai đoạn đầu đọ với nó kiểu gì?"
Hạ Xán vốn đang định ăn cơm, nghe vậy buông đũa, đặt một tay lên thành ghế sô pha sau lưng Tô Tễ Tinh, cúi đầu xem Tô Tễ Tinh chơi game.
||||| Truyện đề cử: Không Hối Hận Khi Yêu Anh |||||
"Ai mắng cậu?"
"Chính tên Lỗ Ban Túm được tóc ngươi này nè.
" Tô Tễ Tinh căm giận nói, "Nghe cái tên đã biết là học sinh tiểu học rồi.
"
Hạ Xán liếc nhìn, Tô Tễ Tinh thành tích là 1-4-13, phần lớn là hỗ trợ, còn Túm được tóc ngươi thành tích là 5-7-1, hiển nhiên là một tên đầu chó*.
*Đầu chó: ngôn ngữ mạng chỉ những tên đồng đội chỉ thích đè đầu người khác, khi đánh bên địch không thắng, chúng sẽ lao ra mỉa mai, so bì với bạn, khiến bạn có một trải nghiệm game vô cùng tồi tệ.
Thấy bên phía Tô Tễ Tinh bị đối thủ phục kích bên này toàn đội cũng sắp bị tiêu diệt, thấy thế trận sắp thua, Hạ Xán xòe bàn tay ra trước mặt Tô Tễ Tinh, "Đưa điện thoại đây.
"
Tô Tễ Tinh rốt cuộc cũng chịu rời mắt khỏi màn hình điện thoại, nhìn Hạ Xán một cách kỳ lạ, "Đưa cậu làm gì?"
"Giúp cậu thắng.
" Hạ Xán nói xong một câu ngắn gọn, trực tiếp lấy điện thoại từ tay cậu, mở mic trò chơi, chỉ đích danh Lỗ Ban nói, "Đầu người* nhiều hơn nghĩa là năng lực cao hơn? Vậy được, từ giờ trở đi, trong trận này tên Lỗ Ban nhà cậu đừng hòng túm thêm đầu ai nữa.
"
*Đầu người: Theo ngôn ngữ trong game là chỉ số người bạn giết được.
[Túm được tóc ngươi]:?
[Đầu có điểm xanh]: Xong rồi, ông đang thăng hạng lại gặp đồng đội heo rồi!
[Hoa khôi gắt gỏng]: Wow, giọng em trai này dễ nghe quá! Giọng nói nam thần! Có thêm bạn bè không?
Hạ Xán phớt lờ những gì đồng đội nói, gửi một tín hiệu trên bản đồ: "Tập trung ở hàng Đại Long, dẫn các cậu chiến thắng.
"
Tiếp theo, Hạ Xán chứng minh cho đám bạn nhỏ một cách hoàn hảo thế nào là pháp sư sát thủ, đầu tiên anh lợi dụng lúc kẻ địch tập trung vào xe tăng của mình, vòng qua sau bụi cỏ giết ch.ết ad phụ trợ của phe địch, sau đó phối hợp với đồng đội, thu đầu kẻ địch ở làn giữa, cuối cùng anh đã dùng Triple kill giúp đồng đội của mình giành chiến thắng ở hang Đại Long.
Còn kẻ Túm được tóc ngươi cho đến khi trận chiến kết thúc quả thật không giết thêm được mạng nào nữa, mỗi khi tên này định giết người đều bị Hạ Xán đánh phủ đầu, như thể đã tính toán chính xác lực sát thương, khiến Tô Tễ Tinh xem đến sững sờ.
Sao trước kia cậu không biết Hạ Xán chơi game lợi hại như vậy? Cùng chơi Đát Kỷ, mà trong tay cậu so với trong tay Hạ Xán, như hai người khác nhau vậy, phát huy tác dụng hoàn toàn bất đồng!
Tô Tễ Tinh nhìn Hạ Xán, tán thưởng từ tận đáy lòng nói: "Cậu luyện tay nghề khi nào vậy? Quá lợi hại rồi!"
Hạ Xán rất hưởng thụ ánh mắt sùng bái mà Tô Tễ Tinh nhìn mình lúc này, môi mỏng khẽ cong, hếch cằm cố ý lãnh