Phiên ngoại một (Nguyên chủ)
Xuyên đến thế giới xa lạ này đã được một đoạn thời gian, lúc ban đầu Ngô Ưu còn khủng hoảng và cảnh giác, nhưng cho tới bây giờ thì nàng đã thích ứng.
Làm nàng không nghĩ tới chính là, thế giới nàng vốn sinh sống lại là một quyển sách có tên "Công Chúa Hòa Thân", khiến người càng không thể tưởng tượng được chính là, trong sách nàng cũng chỉ là một pháo hôi khiến người khác vô cùng chán ghét.
Như mọi khi, Ngô Ưu đang đấu trí đấu dũng với người khác ở trên diễn đàn.
Nàng hết sức chăm chú mà nhìn chằm chằm máy tính, gõ bàn phím phát ra những tiếng lách cách lách cách.
Ngô Bình bưng chén đi đến, trong chén là táo đã được gọt sẵn, nàng nói với Ngô Ưu nói: "Chị, ăn táo thôi."
Ngô Ưu đang ở trên mạng "hành hiệp trượng nghĩa", nghe xong lời này lập tức từ trên ghế nhảy xuống: "Tới đây."
Nàng từ trong chén lấy ra một miếng táo, vừa ăn vừa nói: "Ăn ngon thật! Hôm nay em không đi học sao?"
Ngô Bình dường như có chút bất đắc dĩ, "Ai...!Đã nói bao nhiêu lần, em đã được nghỉ đông rồi."
Ngô Ưu bừng tỉnh đại ngộ, nàng không ngừng gật đầu: "Thì ra là thế, thì ra là thế."
Ngô Bình không muốn để ý nữ nhân não cá vàng này nữa, nàng ở trong lòng thầm mắng: Chẳng lẽ người này bị sặc nước, sau đó biến thành cá rồi sao?
Thấy chị mình ăn rất vui vẻ, Ngô Bình liền không mắng nữa, nàng nhìn màn hình máy tính, trên đó chính là tin tức "Hòa Thân Công Chúa" được chuyển thể thành phim.
Lại nhìn kỹ, chị hai đang đấu võ mồm với người khác về việc chọn diễn viên vai Ngô Ưu.
Sau khi chị hai bị sặc nước, nàng đã thay đổi rất nhiều.
Ban đầu luôn nhảy loạn khắp nơi, còn nói nàng biết võ công, đáng sợ nhất là khi nàng bò lên mái nhà để nhảy xuống, suýt chút nữa thì hù chết người trong gia đình.
Sau khi điên cuồng thì nàng lại vô cùng bình tĩnh, thích lên mạng hơn lúc trước, hơn nữa còn đặc biệt quan tâm đến quyển sách "Công Chúa Hòa Thân".
Còn nữa, nàng luôn xem bản thân trở thành Ngô Ưu trong quyển sách đó, vì thế người nhà dẫn nàng đi khám bác sĩ, bác sĩ nói có lẽ nàng bệnh tâm thần phân liệt.
Cũng may, cuối cùng chị hai dần dần khôi phục bình thường, chỉ là tính cách mạnh mẽ hơn lúc trước một ít.
Chỉ cần nàng còn ở, đó là may mắn lớn nhất.
"Chị thích nhân vật này như vậy sao?"
Ngô Ưu vừa ăn xong táo, nàng lau lau miệng: "Đúng rồi, nàng cùng tên với chị, huống hồ bọn họ chọn diễn viên cũng quá xấu đi!"
Ngô Ưu ghét bỏ lại bất mãn: "Dù cho nàng có là vai phụ, nhưng trong sách đã miêu tả rõ là nàng rất xinh đẹp."
Màn hình máy tính sáng lên, Ngô Bình lại khom lưng, giữ chuột lướt xuống.
Nàng bấm vào hình ảnh buổi tuyển chọn diễn viên, xác thật không quá đẹp, nhưng cũng không thể nói xấu...!
"Em cảm thấy cũng ổn mà, rốt cuộc nhân vật này xuất hiện rất ít, quá đẹp thì chẳng phải đoạt danh tiếng của những người khác sao."
Lòng Ngô Ưu cũng hiểu được điều này, nhưng Ngô Ưu ở trong sách chính là nàng, vì thế nàng nhịn không được liền bắt đầu phun.
Một lần nữa ngồi trở lại trước máy tính, Ngô Ưu tiếp tục nhìn diễn đàn.
Kỳ thật, trên diễn đàn chẳng có bao nhiêu người thảo luận về việc chọn vai cho nhân vật Ngô Ưu, bởi vì nhân vật này ở trong sách khiến người ta quá chán ghét, đại đa số người hâm mộ của quyển sách đều cảm thấy diễn viên còn đẹp quá mức.
Phần lớn đều cầu nguyện quyển sách này đừng bị phim truyền hình làm hỏng.
Ngô Bình dọn chén, thấy Ngô Ưu lại bấm vào diễn đàn, nàng nhịn không được nhắc nhở: "Chị cũng đừng xem diễn đàn nữa, không tốt cho mắt đâu."
"Đã biết, đã biết, buổi chiều em muốn ăn gì, chị nấu cho em."
"A? Sườn heo kho tàu đi."
Kỳ thật Ngô Bình không thích sườn heo kho tàu, nhưng nàng biết chị mình thích ăn, đã lâu rồi chị hai chưa nấu cho nàng.
"Chị biết rồi, nhưng mà trong nhà không có sườn heo, chờ lát nữa phải đi ra ngoài một chuyến mới được, em đi cùng với chị đi!"
Vừa lúc Ngô Bình cũng không có việc gì làm, nàng liền đáp ứng rồi.
Ngô Bình đẩy cửa đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.
Tên trên mạng của Ngô Ưu là Đãi Quy, bởi vì liên tục đăng tải tiểu thuyết đồng văn Ngô Ưu x Triệu Thanh Tử, nên nàng rất tai tiếng trong số những người hâm mộ quyển sách này.
Cặp đôi này quả thật không thể tưởng tượng nổi, người hâm mộ của sách đều cảm thấy cực kỳ khó hiểu, đôi này rốt cuộc manh ở nơi nào?
Bệnh kiều ẩn nhẫn công x lưu manh vô lại thụ?
Nhưng dưới ngòi bút của nàng, Ngô Ưu lại rất lạc quan kiên cường, tràn đầy năng lượng, có thể nói là không liên quan đến nguyên thư.
Bởi vì có rất nhiều người thích Triệu Thanh Tử, bọn họ lấy tâm thái "mụ mụ không cho phép" vây công Đãi Quy, nhưng mà các nàng càng như vậy, đồng văn của Đãi Quy càng nổi tiếng.
Không ít người đều sinh ra lòng hiếu kỳ, muốn đi xem đôi này như thế nào gom lại.
Bởi vì có thể