Tên acc clone của Lê Sơ là "Chuyện mỹ nữ ngươi đừng quản", vì phòng ngừa acc clone ngã ngựa, Lê Sơ, chưa bao giờ đăng cái gì hay share cái gì liên quan đến fans CP, trên trang chủ chỉ là kiểu ha ha ha hi hi hi mà thôi.
Tóm lại, đồng dạng là fans CP, "Bạn gái Đào Đào" này chuyên nghiệp hơn nàng nhiều.
Hình đại diện là hình CP, nội dung chia sẻ không phải là Lê Sơ thì cũng là Thanh Lê CP, cơ hồ không chia sẻ gì về Ninh Mạn Thanh cả.
Lê Sơ lại cảm thấy tỷ lệ đây là acc clone của Ninh Mạn Thanh càng lớn thêm một ít nữa, nếu là trước đây, chắc chắn nàng không cảm thấy Ninh Mạn Thanh là người có thể làm ra những việc này, nhưng hiện tại thì nàng cực kỳ nghi ngờ.
Bất quá cũng là cực kỳ nghi ngờ, nói không chừng người ta là fans nàng rồi đu CP thôi.
Lê Sơ có cách nghiệm chứng, nhưng bây giờ không phải lúc, khi Ninh Mạn Thanh ở bên cạnh nàng mới có thể.
Nhưng nàng vẫn thân thiện kết bạn nhắn tin với acc này trước đã.
Chuyện mỹ nữ ngươi đừng quản: Người anh em cùng nhau ăn đường nha! Có gì hay thì chia sẻ nhé!
Chuyện mỹ nữ ngươi đừng quản: [hình ảnh] [tập tin] [link]
Lê Sơ gửi qua mấy hình ảnh với mấy đoản văn nàng cảm thấy không tồi qua, đối phương không phản ứng Lê Sơ cũng không sao cả, tiếp tục vui vui vẻ vẻ dạo siêu thoại.
Gần đây nàng đang xem một bộ đồng nhân cẩu huyết, bộ truyện này trừ tên Ninh Mạn Thanh và tên nàng thì không có liên quan gì đến hai nàng cả, nàng bắt đầu xem cũng thấy kỳ lạ, nhưng xấu hổ thì xấu hổ, đọc thì cũng cảm thấy không tệ lắm, thậm chí còn có thể xem như tiểu thuyết mà theo dõi.
Trong truyện, Lê Sơ bị nhốt trong phòng tối play ba ngày, Ninh Mạn Thanh lãnh khốc nói.....!
"Cho dù không có được tâm em, tôi cũng muốn có được thân thể em....!ha ha ha ha ha!"
Lê Sơ sắp cười đến nội thương, lại nghĩ một chút nếu Ninh Mạn Thanh nói với nàng những lời này.....!Lại càng mắc cười hơn nữa!
Vì thế nàng cầm lòng không được nhắn lại mấy dòng ha ha ha, thấy tác giả trả lời bằng mấy dấu chấm hỏi.
[Rất buồn cười hả? Bồ căn bản không hiểu Lê Sơ và Ninh Mạn Thanh!]
Lê Sơ cứng một chút, chân thành gửi ba chữ thật xin lỗi lại, sau đó nghĩ lại một chút, bản thân cư nhiên không hiểu chính mình và bạn gái.
Kiếm được chỗ xả stress, Lê Sơ vui vui vẻ vẻ đi xem kịch bản.
Đường Tòng Nam chọn cho nàng ba cái kịch bản, hai bộ vai chính, một bộ vai hai, Lê Sơ đều không quá thích, trong khoảng thời gian không quay chương trình, nàng đã xem xong ba bộ kịch bản này rồi, sau đó từ chối.
Đường Tòng Nam tức giận đến mức muốn bay đến đây đập nàng, Lê Sơ dâng cho Đường Tòng Nam một hộp trà hoa cúc, để hắn hạ hỏa.
Những kịch bản này cũng không phải không tốt, nhưng lại không thoát khỏi hai chữ tình yêu, Lê Sơ không phải vì có bạn gái mà bỏ đạo đức nghề nghiệp, chỉ là sau khi đóng phim, lại đóng bộ châu ngọc trước, nếu nàng lại muốn diễn tiếp, thì nàng muốn diễn một bộ phim đặc biệt một chút.
Đường Tòng Nam hùng hùng hổ hổ: "Nếu em ở trong tay người khác đã sớm bị mắng đến máu chó đầy đầu rồi, còn đợi em chọn diễn hay không diễn sao?"
"Cho nên Nam ca là tốt nhất."
"Được rồi được rồi, đừng nói nhẹ nhàng xong rồi chỉnh anh, anh lại đi lựa chọn một chút, em đúng thật là tổ tông của anh!"
"Em là con gái bảo bối của anh!"
"Cút liền!"
Lê Sơ hoa ngôn xảo ngữ dụ người đại diện vui vẻ, tuy rằng người đại diện cũng không giống như là thực có thể vui vẻ lên.
Lê Sơ biết trong giới giải trí này, Đường Tòng Nam là người đại diện đối xử tốt với nghệ sĩ, cho nàng quyền lợi tự do lựa cọn, rất nhiều lúc diễn viên đều thân bất do kỷ, nhưng nàng hình như thực sự rất tự do.
Không chỉ có người đại diện không bức nàng, công ty bên này cũng đối xử với nàng vô cùng đặc biệt, cũng không phải đối đãi đặc thù gì, chỉ là cho nàng quyền lợi thích thì diễn, không cưỡng bức ép buộc nàng kiếm tiền.
Điểm này Lê Sơ cảm thấy rất thần kỳ, lúc trước nàng đến Hắc Kim, cũng là Hắc Kim đào nàng về, đãi ngộ cho nàng còn không tồi, chỉ là hợp đồng ngắn hạn rất ổn.
Nàng cho rằng điều kiện như vậy đổi lấy phải là tăng ca làm thêm giờ các kiểu, nhưng công ty lại là mặc kệ nàng.
Giống như nàng đến công ty này vui chơi bông đùa, chứ không phải đến đi làm vậy.
Lê Sơ cho rằng Hắc Kim đối xử với mọi người đều như vậy, nhưng sự thật cũng không phải như vậy, tuy rằng Hắc Kim không có loại lãnh đạo tiềm quy tắc với nghệ sĩ, nhưng áp bức bên trong cũng không chút nào ít, Trịnh Nhữ cũng phun không ít lời tố giác với Lê Sơ.
Lúc tối gọi điện thoại video với bạn gái, Lê Sơ liền nói về vấn đề này.
"Không nóng nảy, phim chậm rãi chọn thôi, em có thể để người đại diện đơn giản sàng lọc một chút, sau đó em xem lại, nói không chừng có thể cảm thấy hứng thú."
Ninh Mạn Thanh bên kia vừa mới tẩy trang xong, mặt mộc ngồi dưới ánh sáng mang theo chút cảm giác lạnh lùng mỹ mạo.
"Vâng! Ninh lão sư, phim này của chị còn phải quay bao lâu nữa."
Tính ra Ninh Mạn Thanh đã tiến tổ sắp được ba tháng rồi, cường độ quay phim bên đó cực kỳ căng, thời gian nghỉ ngơi mỗi ngày của Ninh Mạn Thanh rất ít, hơn nữa Ninh Mạn Thanh ở bệnh viện mấy ngày, sau khi tỉnh tiến độ lại càng phải gấp rút hơn.
"Dựa theo tiến độ hiện tại chắc tầm một hai tháng nữa có thể xong."
Ninh Mạn Thanh mở hộp kem, bôi dưỡng da lên tay.
Cô đóng vai tướng quân, vì thao luyện hằng năm ngón tay khô nứt thô ráp, vì để tạo hiệu ứng thực chuyên viên trang điểm với tổ hóa trang không thiếu sức lực lên tay cô, trong lúc diễn đóng tay cô cũng sẽ dùng da giả bọc lại, cho nên sau khi diễn chụp xong cô sẽ đặc biệt chú ý bảo dưỡng da tay một chút.
Trước kia thì không sao cả, nhưng bây giờ có Đào Đào, luôn phải biết yêu quý đôi tay một chút, để tránh Đào Đào khó chịu.
Ngón tay Ninh Mạn Thanh nhỏ dài, khớp xương rõ ràng, dưới ánh sáng bôi kem dưỡng da như mang theo chút khúc xạ ánh sáng, lộ ra mỹ cảm tinh xảo.
Lê Sơ nhìn nhìn, không biết thế nào lại thấy bản thân rất ngượng ngùng.
Vì tránh để bầu không khí lâm vào kỳ quái, Lê Sơ dời đi đề tài, nói đến chuyện công ty.
"Thật là kỳ quái nha, nếu không phải em không quen biết bà chủ Hắc Kim, cũng chưa từng gặp qua nàng, em còn tưởng rằng nàng có thân thích với em đây."
Lúc trước Lê Sơ ký hợp đồng là ký với Hồ Nghị, không có gặp bà chủ Dương Lan của Hắc Kim.
"Nàng không thân thích với em, nhưng thân thích với Nhiễm Nhan Như."
Ninh Mạn Thanh thoa xong tay trái, nhìn lên bạn gái đang buồn bực, giải thích nghi hoặc cho nàng.
Lê Sơ sửng sốt một chút, bừng tỉnh đại ngộ.
"Lúc trước là chị! Sao chị lại không nói cho em? Em còn tưởng rằng Hắc Kim tuệ nhãn như châu, chủ động gọi điện thoại đào em chứ, sao chị lại làm chuyện tốt không để lại danh tính như thế?"
Khó trách khi đó nàng nói ra chuyện Vu Phi Minh muốn tiềm quy tắc nàng, thì sau đó nàng đã bị một bà chủ Omega đào đi, đến công ty nghiêm cấm tiềm quy tắc, hơn nữa phúc lợi đãi ngộ tốt hơn nhiều so với diễn viên cùng cấp.
"Lúc ấy không nghĩ nhiều như vậy, cũng không muốn để em cảm thấy thiếu tình cảm chúng tôi."
Kem trong suốt thoa lên da thịt, dưới vầng sáng chậm rãi hiện ra thanh thuần ôn nhu, xen lẫn vài đường mao mạch lộ ra chút cảm giác đặc biệt.
"Chị đối với em thật tốt, lần sau gặp mặt em quyết định sẽ cho chị một kinh hỉ."
Lê Sơ chống cằm nhìn màn hình di động, cười đôi mắt cong cong.
Nàng không có nói mấy lời quá khách khí, đều đã là loại quan hệ này, cho dù không nói những chuyện này cũng không cảm thấy ngượng ngùng như bạn bè mà mà thiếu phần tình cảm.
"Có thể ngày mai gặp luôn được không?"
Động tác Ninh Mạn Thanh ngưng lại một chút, đôi mắt thẳng tắp nhìn về phía nàng.
"Bây giờ cách lúc đi ngủ nằm mơ cũng còn một khoảng đó."
Sau khi Ninh Mạn Thanh nói "muốn làm gì thì làm" xong, lá gan Lê Sơ cũng lớn hơn rất nhiều.
Bất quá lần này cũng không phải là trêu đùa, mà là sự thật, Lê Sơ bên này không nhín được thời gian, Ninh Mạn Thanh càng không có rảnh, chuyện ngày mai gặp mặt là chuyện không thể nào có khả năng.
"Chúng ta nên nói chuyện khác đi, ví như vì bà chủ của em là người thân của Nhiễm tỷ, cho nên em mới có đãi ngộ tốt như vậy sao?"
Lê Sơ có chút không tin, không phải không tin chỗ quan hệ thân thích này, mà là trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, một tầng quan hệ nhỏ bé này khiến Lê Sơ cảm thấy còn không đủ để được như vậy.
"Tôi nói với em ấy chút điều kiện, chuyện này kỳ thật cũng không có quan hệ gì với Nhiễm Nhan Như, cậu ấy chỉ hẹn gặp cho chúng ta một chút thôi."
Ninh Mạn Thanh không muốn Lê Sơ đem ân tình này dời đến trên người Nhiễm Nhan Như, tuy rằng cô không cần cảm tạ, nhưng cô cũng không muốn Lê Sơ cảm tạ sai người.
Lê Sơ có chút tò mò hỏi: "Điều kiện gì, có tiện nói không?"
"Đối với em có cái gì mà tiện với không tiện, tôi đồng ý sẽ giúp vợ em ấy tham dự chuyện tranh giành cổ phần."
Ninh Mạn Thanh cười với Lê Sơ, sau khi bôi xong kem dưỡng, thổi thổi làn da có chút ướt, nói thêm nữa câu sau.
Bộ dáng đạm nhiên kia, giống như là đang đồng ý cho ai đó mua một chút đồ ăn nhẹ nhàng vậy.
Lê Sơ bị bạn gái ngầu chết rồi, nhìn Ninh Mạn Thanh bằng đôi mắt ngôi sao.
Bởi vì ánh mắt của bạn gái, Ninh Mạn Thanh lại nhạt nhẽo thêm vài câu.
"Vợ Dương Lan còn có một em trai, cũng là Alpha, là con của tình nhân lão tổng.
Thêm nữa, vợ Dương Lan ở nhà đừng hàng thứ hai, mẹ nàng cũng là chính cung đương nhiệm, nhưng nàng lại là người không được sủng ái nhất, lực cạnh tranh cũng yếu nhất."
Tính nhiều chuyện của Lê Sơ bị bật đến mức tối đa, nhịn không được hỏi: "Vì sao?"
Theo lý mà nói, vợ của bà chủ phải là người có lực cạnh tranh cao nhất mới đúng chứ, giới tính là Alpha, mẹ là chính cung, sao lại không được?
"Bởi vì mẹ nàng là do cha của lão tổng cưới cho, vị lão tiên sinh này thực thích con dâu điềm đạm hiền huệ, nhưng lão tổng Minh Khang không thích, hai vợ chồng tương kính như tân, sau khi lão tiên sinh qua đời xong, ông ta liền có tình nhân, thủ đoạn của tình nhân kia còn rất lợi hại."
Những chuyện này Ninh Mạn Thanh biết cũng không phải là do cố ý thám thính, trước khi thành niên cô có thể xem là nhân vật phong vân ở Vân Châu, có rất nhiều người muốn theo cô, nên những chuyện này đương nhiên cũng biết nhiều.
"Nếu lão tổng thực thích vị tình nhân kia, cũng sủng ái con của tình nhân kia, vậy tình nhân kia không nghĩ đến chuyện cướp vị sao? Hay là nói lão tổng vẫn còn chút lương tâm?"
Lê Sơ cảm thấy tám chuyện nhà hào môn có thể còn thú vị hơn giới giải trí nhiều, lập tức nổi hứng phân tích.
"Cổ phần Minh Khang là giang sơn của mẹ lão tổng giành được, sau khi mẹ ông ta qua đời xong, Minh Khang do cha ông ta và ông ta cùng nhau kinh doanh, lão tiên sinh thiên vị con đâu, có rất nhiều tài sản phân chia sẵn cho hai vợ chồng, Minh Khang có được quy mô thế này, lão tổng muốn ly hôn, chắc chắn là phải động đến gân cốt, cho nên đành phải chấp vá như vậy."
Đối với chuyện gia đình người khác Ninh Mạn Thanh không chỉ trích nhiều, nhưng đối với loại hành vi như của lão tổng Minh Khang cô thực sự không thể đồng tình được.
"Vợ của ông ta có thể nhịn được sao? Có điều kiện tốt như vậy sao không tranh thủ vì con gái mình một chút chứ, sao thành ra quyền quyết định lại là yếu nhất rồi?"
"Lão tiên sinh vừa lòng con dâu là do vị con dâu này không tranh không đoạt, bà ấy thích từ thiện, ăn chay niệm phật, đối với chuyện gì cũng không có quan tâm quá lớn."
*Dương Lan là omega, bà chủ giải trí Hắc Kim, có vợ là Alpha thuộc hàng thừa kế gia tộc Minh Khang.
Lão tổng là nói về cha vợ Dương Lan, lão tiên sinh là nói về cha của lão tổng.
Lê Sơ không biết phải nói gì, có chút á khẩu không thể trả lời được.
Ninh Mạn Thanh nhìn bạn gái bên kia video không biết nên nói gì cười một tiếng, muốn xuyên qua màn hình chọc chọc mặt nàng, đáng tiếc là làm không được, chỉ có thể chọt chọt mặt nàng trên màn hình.
"Đích xác là không có luật pháp nào quy định cha mẹ phải toàn tâm toàn ý yêu con của mình, tranh thủ mọi thứ cho con cả."
Ý cười Ninh Mạn Thanh không rõ, ánh sáng giữa mày có chút đen tối.
Lê Sơ nghĩ đến cha mẹ có ý đồ phá hoại lợi thế của cô, mày nhăn thành một đường.
Xem tiểu thuyết và chân chính đối mặt là hoàn toàn khác nhau, lúc xem tiểu thuyết Lê Sơ biết mấy đồ ác ngốc này sẽ bị vả mặt, nhưng hiện tại đang trải qua thật, nàng chỉ cảm thấy sốt ruột.
Lần trước Ninh Ngọc Hi giống như bệnh tâm thần gọi điện đến trào phúng nàng, câu chậc lưỡi cuối cùng cùng lời nói "xem ra quan hệ của các ngươi chỉ như vậy" làm Lê Sơ thực sự muốn xé miệng hắn ta.
Chưa thấy đứa nào ốm đòn như vậy.
Ninh Mạn Thanh nhìn, buồn cười nói "Nhăn nữa không phải là quả đào, là bánh bao rồi."
"Em đây không phải đang nghĩ đến em trai của chị sao, hai người là cùng một