Lúc Chu Hân Duyên viết kịch bản, chú trọng cảm giác lẫn nhau, cũng chú trọng độ tương phản của cả hai.
Vì quần chúng cảm giác được nhân vật có thật và có tính độc lập, nên lựa chọn của người xem là lựa chọn số 1.
Nhưng Lê Sơ và Ninh Mạn Thanh lại cầm kịch bản của lựa chọn thứ 2, đây là chi tiết cố ý của đạo diễn, đây không phải là sự can thiệp của công ty tổ chức cuộc thi, đây là định ước của Phù Diên và Lâm Lang.
Tuy rằng công ty tổ chức cuộc thi khi bắt đầu cũng có bàn luận việc lựa chọn cốt truyện, nhưng bọn họ cũng không thể thao tác trực tiếp lên quyết định của nhân vật, đây có ý nghĩa là người xem cũng không thể đủ quyết định vận mệnh của nhân vật, như vậy mới càng có tính kích thích.
Giống như là trò chơi có đáp án lựa chọn, nhưng lại không biết đáp án chính xác, cho nên mới càng có tính mong chờ, chờ mong loại quá trình thế nào, kết quả cuối cùng là cái dạng gì.
Người xem lựa chọn cảnh tượng 1, bởi vì bọn họ cảm thấy đây là chuyện hợp lý hơn, đây là kết quả của sự ám chỉ thần kinh của công ty tổ chức với người chơi.
Nếu công ty có thể thay đổi ký ức với người chơi, thì họ cũng có thể ám chỉ thần kinh trong quá trình lựa chọn.
Bọn họ để lại ám chỉ Lâm Lang lựa chọn ở lại kinh thành, nhưng khiến bọn họ và người xem đều không nghĩ đến chính là, Lâm Lang không tiếp nhận ám chỉ tinh thần, mà lựa chọn đường thứ 2, quyết định đi Giang Nam.
Ngay lúc người xem và công ty đều cho rằng người chơi này sẽ có khả năng thất bại, bởi vì thời gian khiêu chiến có hạn, không có khả năng để người chơi ngây ngốc trong một vòng mấy chục năm, đây giống như một cuộc sống khác, hơn nữa nếu để càng lâu như vậy rất có khả năng tăng cơ hội thành công cho người chơi.
Nên trước khi người chơi tham gia khiêu chiến, công ty đã đưa ra quy định, người chơi cần yêu nhau trong vòng 1 năm, vì đảm bảo khả năng thành công, bọn họ sẽ đưa ra các tỷ lệ gặp nhau lớn hơn.
Thời hạn một năm, không chỉ có người chơi, còn có người xem phê bình, cảm thấy thời gian này quá ngắn, nhưng công ty lại tỏ vẻ nếu là người yêu nhau chân chính, dưới các loại hoàn cảnh thúc đẩy, sẽ không cần đến một năm, hơn nữa còn đưa ra một số minh chứng ngăn cản ý tưởng kéo dài thời hạn của mọi người.
Kỹ thuật rút đi ký ức tinh thần tuy rằng đã tương đối thành thục, nhưng nếu vượt qua một năm, có khả năng sẽ tổn thương thần kinh đại não, nhẹ thì ký ức hỗn loạn, nghiêm trọng thì có khả năng sẽ xuất hiện sự cố ngay lập tức.
Trưởng công chúa quyết định đi Giang Nam, mà người xem cảm thấy dựa theo ý tưởng nguyên bản của Nhiếp Chính Vương, nàng chắc chắn sẽ ở lại kinh thành, cho nên khán giả lại cho rằng đây là một cặp đôi lại không qua được vòng 1, bởi vì lựa chọn cổ đại thế này không phải mở lần đầu tiên, trước đó đã có người chơi khiêu chiến trở thành Trưởng công chúa và Nhiếp Chính Vương, người lựa chọn như vậy đều đã thất bại.
Nhưng cốt truyện đã đại khái nói qua, Phù Diên và Lâm Lang là món ăn nguội đại bạo.
Lâm Lang tìm được bí mật mới lựa chọn đi đường thứ hai, quyết định xuống Giang Nam, cùng lúc đó Phù Diên cũng tìm được bí mật, cũng quyết định đi Giang Nam.
Công ty và người xem rơi cả cằm, đây chính là cú twist lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc thi từ lúc bắt đầu tổ chức cho đến giờ.
Trong cốt truyện vòng này, Lâm Lang tra xét Giang Nam, thấy được đồ vật có lợi cho nàng, vì thế nàng ấy mới quyết định lập tức đi Giang Nam, cho dù biết trên đường có ám sát cũng không tiếc.
Vốn dĩ Phù Diên rất vừa lòng, chỉ cần Trưởng công chúa vừa rời khỏi kinh thành mấy ngày, nàng liền có thể động thủ nhổ hết các trung thần bên phe Trưởng công chúa mà nàng biết, bất kể là dùng lý do gì.
Chỉ là mới qua nửa ngày, nàng liền cảm thấy không đúng, nàng không có nhiều thời gian đi tìm hiểu rõ ràng vì sao Lâm Lang cam tâm tình nguyện đi Giang Nam, vì thế tối đó phái thủ hạ đến bắt một tâm phúc của trưởng công chúa, dưới sự tra tấn nghiêm hình, nhận được đáp án.
Thì ra nơi xảy ra nạn trộm cướp kia có phủ ngự sử, Thái Thượng Hoàng cũng chính là phụ hoàng của Phù Diên đã từng ngự tứ Thượng Phương Bảo Kiếm trảm nịnh gian thần, chỉ là vị phủ ngự sử này vẫn còn chưa kịp lấy ra tới đã bị thổ phỉ cấu kết với tri châu nhốt lại, vì vị tri châu này cũng không biết ông ta có một thứ như vậy.
Thứ này đối với tri châu mà nói có lẽ không có uy hiếp gì, nhưng nếu vật này ở trong tay trưởng công chúa, nàng ấy có thể đứng trên địa vị tối cao mà quyết định sống chết.
Nếu chỉ là một chuyện phụ hoàng đã qua đời từ sớm để lại Thượng Phương Bảo Kiếm, Phù Diên cũng không đến mức làm ra quyết định này, nhưng thám tử lại cung cấp manh nói nói Giang Nam có vài nơi đã có khởi nghĩa vũ trang, mà người đứng đầu có lẽ là người của Trưởng công chúa.
Nếu Lâm Lang bỏ kinh thành, lấy được Thượng Phương Bảo Kiếm ở Giang Nam trảm gian bình định khởi nghĩa, đến lúc đó nàng nhất định sẽ lâm vào thế bị động, nàng còn chưa hoàn toàn khống chế binh quyền trong tay, nếu Trưởng công chúa khởi nghĩa, người trong thiên hạ quy thuận, binh lực nắm trong tay có cả tướng lẫn quân, nàng chưa chắc sẽ thắng được.
Phù Diên biết rõ thân phận của mình danh không chính ngôn không thuận, không phải chỉ vì nàng là muội muội của Hoàng Đế trước đó, mà căn bản là vì nàng không phải huyết thống hoàng thất.
Nàng cực kỳ sợ hãi bị vạch trần, cho nên nàng muốn thắng, vì thế nàng quyết định đi Giang Nam, nàng muốn chặt chẽ nắm lấy Lâm Lang, cùng lúc đó nàng cũng bày binh bố trận ở Giang Nam, để chờ chi viện.
..........!
"Đây có phải kịch bản không tồi không, em cảm thấy như vậy chiếu ra nhất định sẽ có danh tiếng không tệ đâu."
Lê Sơ nhìn Ninh Mạn Thanh ngồi ở cách đó không xa đọc kịch bản, tâm tình rất tốt nói.
"Đúng là không tệ, có logic, có động cơ, có twist, còn có một số chỗ thu hút người xem, câu chuyện đắp nặn đầy đủ tình cảm," Ninh Mạn Thanh nói đều là ưu điểm, sau đó lại nói "không hổ là kịch bản của em lựa chọn"
Một câu cuối cùng trực tiếp thăng hoa, thổi phồng bạn gái thật to.
Nhưng những lời trước đó cũng là sự thật, cũng bởi vì bộ phim có giá trị nên Ninh Mạn Thanh mới cực kỳ hào phóng đầu