Lê Sơ cảm thấy bản thân sẽ có một khoảng thời gian không thể nhìn thẳng vào sô pha trong phòng hóa trang, nút áo của nàng được Ninh Mạn Thanh gài lại từng cái, những dấu vết cá nhân không ở nơi không thể nhìn thấy cũng bị che đi.
Tiền Đóa Đóa đi vào tới cũng không có bất luận cảm giác gì không đúng, bởi vì do giới tính, Beta không nghe thấy hương vị tin tức tố, bởi vậy đối với không khí còn hương vị dây dưa lẫn nhau của Alpha và Omega cũng hoàn toàn không biết gì cả.
"Ơ, Lê tỷ, cái sô pha này sao vậy?"
Tiền Đóa Đóa nhìn một mảng ướt lớn trên sô pha, nhẹ hỏi một tiếng.
"Vừa rồi lúc diễn thử với Tiểu Sơ, hai chúng ta nhập vai quá sâu nên động tác có chút mạnh, không để ý đến ly nước để ở bên cạnh, nên khiến sô pha bị ướt."
Ninh Mạn Thanh đứng ở một bên, giải thích nghi ngờ cho Tiền Đóa Đóa.
"Ồ ồ, không có gì, em lập tức gọi người đến đổi cái khác, bây giờ em đi ngay, Viên Tử cậu đến đây."
Tiền Đóa Đóa đi rồi, Viên Tử trầm mặc mà nhìn theo vị đồng nghiệp ngay thơ này.
Tuy rằng nàng cũng là Beta không nghe được hương vị tin tức tố, nhưng do nghề nghiệp nên nàng có sức quan sát rất nhạy bén, nàng không cần nghĩ nhiều cũng biết nơi này vừa mới xảy ra chuyện gì, nhưng là một nhân viên tốt, phải có sự tu dưỡng nghề nghiệp mà xem như không biết.
Lê Sơ nhìn thấy Tiền Đóa Đóa không nghi ngờ gì mới nhẹ nhàng thở ra, nhịn không được nhìn Viên Tử vài lần, thấy bộ dáng của cô cũng giống như không biết gì cả, mới dám đúng lý hợp tình hiên ngang ngẩng đầu.
Uhm, đúng, cái gì cũng không có xảy ra!
Chỉ là diễn thử ở phòng hóa trang, sau đó không cẩn thận mà quá mức nhập vai làm đổ ly nước mà thôi.
Nhưng kỳ thật ly nước kia chính là cả người Lê Sơ nhũn ra nhìn Ninh Mạn Thanh đổ lên đi, Ninh Mạn Thanh chỉ đổhơn nửa ly, còn lại nửa ly là.....!từ người của nàng.
Ninh Mạn Thanh nói nàng khát, Lê Sơ trước giờ cũng chỉ biết rượu play, hôm nay từ chỗ Ninh Mạn Thanh cũng biết thì ra nước cũng có thể play được.
Lúc ấy Lê Sơ đang nằm, ngẩng đầu nhìn bộ dáng Ninh Mạn Thanh, lực sát thương cực kỳ lớn, trực tiếp khiến nàng thất điên bát đảo không biết hôm nay là hôm nào, hiện tại nhớ lại còn có thể chút dư vị khó quên.
Tuy rằng đoàn làm phim không nghĩ gì, nhưng Ninh Mạn Thanh cũng không để không gian cho người ta mơ màng quá nhiều, cô không dừng lại lâu trong phòng hóa trang của Lê Sơ, cũng nhanh chóng rời đi.
Sau khi Ninh Mạn Thanh rời đi, Lê Sơ mở màn ở trong phòng lên, mở cửa sổ ra.
Hương vị tin tức tố trà mây hỗn hợp với mùi mật đào phiêu đãng tan đi, giống như một bí mật lặng lẽ được chôn giấu trong mùa hè đầy gió.
Tiền Đóa Đóa rất nhanh trở về, cô thay đổi vỏ chăn sô pha xong, cầm hành trình kế tiếp thông báo cho Lê Sơ.
Hiện tại nhiệt độ của Lê Sơ rất cao, cho dù bây giờ nàng đang đóng phim, nhưng cũng có không ít đoàn phim đến mời nàng, bất quá đều bị Đường Tòng Nam đẩy hết.
Đường Tòng Nam đều đã nói với Lê Sơ, sẽ không tiêu hao giá trị thương mại của nàng quá mức, dù sao cũng không phải vì muốn kiếm tiền nhanh, cũng không phải là bỏ mấy năm không kiếm tiền, chỉ nói Lê Sơ không cần quá nôn nóng, nàng vẫn còn rất trẻ, con đường phía trước vẫn còn rất dài.
Đương nhiên là Lê Sơ không vội vàng, nàng cảm thấy tình hình hiện tại rất tốt, có một người đại diện yêu quý nàng, có một công ty dễ dàng phối hợp, nàng thực sự rất may mắn.
Đương nhiên, phần may mắn phía công ty, là Ninh lão sư mang đến cho nàng.
Lê Sơ bỗng nhiên cảm thấy, kỳ thực nàng cũng có phúc lợi của người xuyên sách, bàn tay vàng lớn nhất của nàng đó chính là quen biết được nữ chủ.
Bạn gái quả nhiên là thiên hạ đệ nhất!
Vì để cho diễn viên có thời gian làm quen kịch bản sửa đổi, Chu Hân Duyên quyết định những diễn viên chính chậm tiến độ một chút, ngày mai lại quay, hôm nay chỉ quay bối cảnh.
Hai vị diễn viên chính rời đoàn làm phim, lên hai chiếc xe đi về hai hướng hoàn toàn khác biệt.
Lê Sơ có một sự kiện tối cần tham gia, Đường Tòng Nam đã cùng thợ trang điểm đợi nàng, nàng vốn dĩ định xin nghỉ đêm nay, nhưng là quyết định của Chu Hân Duyên liền vừa lúc bỏ được đoạn xin nghỉ này.
Ninh Mạn Thanh vẫn còn tiếp tục buổi đàm phán kinh doanh của mình, hơn nữa còn hẹn Mục Tiêu đi ăn cơm.
Hai người ở một nhà hàng Tây cực kỳ bí mật gặp mặt, Mục Tiêu nhìn Ninh Mạn Thanh trước mặt, biết được đối phương mời đến là không có ý tốt.
"Hôm nay Ninh tiểu thư sao lại rảnh hẹn tôi đi ăn cơm, tôi cho rằng cô bận rộn như vậy nhất định là không có thời gian đi."
Dựa theo mạng lưới quan hệ của Mục Tiêu, tra được Ninh Mạn Thanh làm cái gì cũng không quá khó, hắn cũng không muốn hơn thua với người Ninh gia, liếc mắt một cái có thể nhìn thấu hàm nghĩa sau những việc làm của Ninh Mạn Thanh.
Những lời Ninh Mạn Thanh nói buổi sáng Mục Tiêu cũng biết được, thái độ của đối phương rất không khách khí, quan hệ giữa bọn họ cũng không phải quá quen thuộc, bởi vậy Mục Tiêu mở miệng cũng mang theo vài phần không khách khí.
"Mục tổng không phải cũng là người bận rộn sao, vậy mà cũng có thể bớt chút thời gian đến đoàn làm phim mời người đấy?"
"Chỉ là chân thành mời Lê tiểu thư cùng tôi đi sự kiện chung mà